One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 557: Thuyền trưởng Buggy lên sân khấu! (3)

Chương 557: Thuyền trưởng Buggy lên sân khấu! (3)
Phong cách ăn mặc của đám lâu la cũng ít nhiều giống với nhân viên trong gánh xiếc rong, ngay cả thiết kế con thuyền của họ cũng đầy yếu tố của gánh xiếc. Chẳng những mặt trước thuyền vẽ cái bia ngắm, ngay cả đại pháo ở mũi tàu cũng là hình con voi trong gánh xiếc.
Một tên lâu la chạy tới hô: "Báo cáo thuyền trưởng! Hòn đảo tròn xoe trước mắt chính là đảo Samu Puraisu ạ!"
Rõ ràng là báo cáo rất bình mà không hiểu sao chọc trúng chỗ đau của Buggy, hắn the thé chất vấn: "Mày bảo cái mũi tròn vo làm sao hả?"
Tên lâu la bị hắn hỏi đến ngớ người, lắp bắp đáp: "Bug... Thuyền trưởng Buggy..."
Buggy đứng bật dậy, ghé sát mặt tới gần: "Mày muốn nói mũi của tao rất buồn cười đúng không? Trông như thằng đần đúng không? Hử?"
"Ngài hiểu lầm rồi!" Lâu la kinh hoảng lui về phía sau.
Buggy càng bực: "Mày đang chê cái mũi tao vừa tròn vừa to đấy à?"
Chúng lâu la xung quanh hoảng sợ cực kỳ, mồ hôi trượt dọc gò má: "Sắp... Sắp xuất hiện rồi! Sức mạnh của ác ma!"
Chúng lâu la kia chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó tên xui xẻo chọc giận thuyền trưởng đã bị cách không bóp cổ nhấc lên. Hắn dùng cả hai tay kéo mạnh thứ bóp lấy cổ mình nhưng vô dụng, cứ thế bị kéo về trước mặt Buggy.
Buggy hiền lành hỏi: "Tao là ai hả?"
"Thuyền trưởng… Buggy... " Tên lâu la tốn sức nói chuyện, hai chân giãy giụa giữa không trung.
"Hậu quả khi cãi lại tao là gì?"
"Chết… Chết tráng lệ... Xin hãy tha lỗi cho tôi, tôi sẽ không bao giờ nói lung tung nữa!" Dù chính hắn cũng không biết mình nói sai cái gì nhưng sống sót đã rồi tính.
Buggy buông tay: "Lần này coi như mày lỡ miệng, tao tha cho mày. Lần sau hãy chầu trời thật hoành tráng nhé!"
Tiểu lâu la ho khan mấy tiếng, rối rít cảm ơn.
Thuyền trưởng Buggy đầy uy nghiêm xoay người lại, nâng tay lên: "Chúng bay! Kho báu của hải tặc vàng vĩ đại Woonan cứ để thuyền trưởng Buggy này tiếp nhận đi, gyahahahaha!"
"Thuyền trưởng Buggy!"
"Thuyền trưởng Buggy!"
Chuyện vừa rồi cứ như chưa từng xảy ra vậy, tiếng hoan hô đều nhịp lập tức vang lên.
Đến khi tiếng hoan hô thoáng an tĩnh lại, Buggy lại đổi giọng: "Nhưng trước khi lên bờ thì thử nghiệm uy lực đạn phiên bản Buggy trước đã, mục tiêu... Chọn mấy người trên bờ kia kìa!"
"Thuyền trưởng Buggy!"
"Thuyền trưởng Buggy!"
Chúng lâu la mặc kệ thuyền trưởng muốn đánh ai, bọn họ chỉ phụ trách tung hô là được.
"Gyahahahaha!" Buggy cười phách lối: "Bay đâu, đẩy đại pháo tới!"
"Rõ!"
Hai tên lâu la nghe lời đẩy một đại pháo ra, lại có một tên khác phí sức ôm một quả đạn đại bác màu đỏ vẽ ký hiệu băng hải tặc Buggy cho vào nòng pháo.
Buggy ra lệnh, dây dẫn bị đốt, mục tiêu chính là một nam hai nữ một mèo trên bờ.
Đạn Buggy khác với đạn đại bác bình thường, uy lực cực mạnh, một pháo là có thể phá hủy cả con đường. Chẳng qua hiện tại Buggy mới dùng tới đạn Buggy bản thí nghiệm mà thôi, uy lực còn lâu mới khủng bố như sau này.
Đạn đại bác ra nòng, chúng hải tặc trợn tròn mắt ngóng trông hiệu quả, tưởng tượng đến cảnh đám trên bờ chết như thế nào là chúng đều cười khằng khặc xấu xa.
"Ầm! Ầm!"
Tiếng nổ vang lên, chúng hải tặc nhảy cẫng lên hoan hô: "Không hổ là thuyền trưởng Buggy!"
Tuy khói súng chưa tan nhưng không ảnh hưởng chúng hò reo cổ vũ. Đám hải tặc đã có thể tưởng tượng được tên xui xẻo trúng đạn sẽ thê thảm đến mức nào.
Về phần tại sao một viên đạn đại bác sẽ nổ hai tiếng, chắc thuyền trưởng lại cải tiến đạn Buggy làm nó biến thành đạn nổ hai tiếng chứ sao.
Buggy ngẩn ra, một dòng nước mũi chảy ra khỏi lỗ mũi. Hắn không nhớ mình có cải tiến cái gì, chẳng qua thấy mấy bóng người kia biến mất cả… chắc là thành công rồi nhỉ?
"Gya~ hahahaha! Chúng bay đâu, lên bờ!" Mặc dù không biết chuyện gì nhưng Buggy đã quen rồi. Nhiều lúc những chuyện hắn làm đều sẽ thành công theo cách nào đó không giải thích được. Lần này chắc cũng thế. Hắn chống nạnh chỉ huy bọn thủ hạ cập bờ đổ bộ.
"Oa!" Chúng hải tặc hưng phấn hét to, kho báu của hải tặc vàng vĩ đại Woonan đang ở ngay trước mắt, đây chính là một phần ba số vàng toàn thế giới đấy nhé, dù phần lớn vào tay thuyền trưởng nhưng nhiều vàng như thế thì mỗi người cũng phải được chia một rương chứ hả?
Chúng hải tặc bừng bừng hưng phấn lên bờ, bọn chúng đã vạch sẵn kế hoạch cả rồi, đầu tiên là cướp ngôi làng nhỏ trên đảo, bắt mấy người lại hỏi đầu mối, thế thì dù không tìm được kho báu cũng không lỗ. Đây là quy trình tìm kho báu cơ bản của đa số hải tặc.
Chẳng qua lần này có chuyện ngoài ý muốn.
Thứ đầu tiên chúng thấy khi lên bờ là hai cái hố to tướng bị đạn Buggy nổ ra. Không chờ chúng tranh thủ thời cơ nịnh hót, thứ tiếp theo đập vào mắt là… một cái ghế gấp.
Đám Trương Đạt Dã đương nhiên không bị đạn đại bác nổ chết dễ dàng như thế, chẳng qua là Trương Đạt Dã một kiếm chẻ đôi đạn rồi kéo Artoria và Thụy Manh Manh đi trốn thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận