One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 441: Hậu táng quân đội bạn? Tập kích đại tướng thì có tội gì? (2)

Chương 441: Hậu táng quân đội bạn? Tập kích đại tướng thì có tội gì? (2)
Trương Đạt Dã cũng hơi hoảng, kia là Khỉ Vàng đúng không? Ông chú thô bỉ đang làm cái trò gì ở đây vậy? Đợt này chắc sẽ không hậu táng đội bạn đấy chứ? Không đúng, không đúng! Xử gọn đại tướng hải quân thì có tội gì?
Nhìn bộ mặt đểu cáng kia, Trương Đạt Dã cảm thấy đầu óc vang lên ong ong.
Nhưng lúc này cả Sư Tử Vàng và Artoria đều không thể dừng lại, Sư Tử Vàng sẽ không dừng tay trước một kẻ tự dưng xâm nhập nên song kiếm vẫn cứ thế chém tới, sư tử nước và sư tử đất khổng lồ tiếp tục lao theo hắn.
Bảo khí của Artoria đã hoàn thành giải phóng nên cô chỉ có thể tiếp tục chặt về phía trước, huống chi cũng không thể vì một người xâm nhập không rõ thân phận mà khiến các đồng bạn sau lưng gánh chịu đòn tấn công của Sư Tử Vàng được.
“Bùm!”
“Jihahaha! Sức mạnh như thế này… mới xứng làm đối thủ của tôi chứ! Tôi là Sư Tử Vàng Shiki!” Song kiếm của Shiki giao nhau, đổ dồn toàn bộ Haki trong cơ thể chống lại ánh sáng vàng của Excalibur.
Hai con sư tử hùng dũng khổng lồ đi theo hắn đã sụp đổ, nước biển bốc hơi, đất đá bị tiêu trừ, chỉ còn lại bản thân Shiki đang kiên trì. Tia chớp đen dần yếu đi trên lưỡi kiếm chính là hy vọng cuối cùng của hắn.
Hắn đã lãng quên kẻ đột nhập vừa rồi, trong mắt chỉ có cơ thể nhỏ nhắn cầm bảo kiếm dưới mặt đất. Hắn phải tiếp cận và đánh bại cô gái này!
“Hây a!” Ma lực dâng trào trong cơ thể Artoria, ánh sáng vàng càng thêm mãnh liệt, cảm giác kẻ đột nhập đã biến mất nên cô có thể đánh càng thoải mái.
Hai người giằng co giây lát, thái dương Sư Tử Vàng hằn gân xanh, răng gần như bị cắn nát, hai cánh tay cầm kiếm phun máu, xương trong người phát ra âm thanh răng rắc. Shiki dùng sức lực cuối cùng để chặn đứng ánh sáng vàng và lao tới trước mũi kiếm của Artoria!
Nhưng… chỉ đến thế thôi.
Cuối cùng, màu đen trên thân kiếm Sư Tử Vàng đều rút đi, cả người hắn bị ánh sáng vàng nuốt chửng, ngã xuống đất theo động tác chém xuống của Artoria. Hai thanh bảo kiếm Oto và Kogarashi cắm nghiêng hai bên cơ thể của Shiki, chứng kiến Sư Tử Vàng bại trận.
Một khe nứt thật sâu trên mặt đất kéo dài từ trước mặt Artoria đến rìa hòn đảo.
Toàn bộ đảo trên mây chấn động kịch liệt, một khe nứt sâu trong lòng đất kéo dài từ hố lớn dưới người Sư Tử Vàng đến tận phía dưới cùng đảo nhỏ.
Artoria nhẹ nhàng chống tay lên thanh kiếm đặt trước người, thở phào nhẹ nhõm: “Ông là một đối thủ đáng gờm, nếu không phải là hải tặc làm điều ác thì tốt rồi.”
Lúc này, luồng ánh sáng vàng trước đó lại xuất hiện, tụ thành hình người bên cạnh Sư Tử Vàng: “Thật~đáng~sợ! Thế mà đánh bại Sư Tử Vàng thật rồi à? Ban nãy còn tưởng sắp bị giết chết cơ~”
“Ai vậy?” Mọi người vô thức nâng cao cảnh giác, khi nhìn thấy áo choàng chính nghĩa trên người hắn thì mới buông lỏng một chút.
“Đừng hoảng, đó là đại tướng Borsalino mà trung tướng Gion đã nhắc tới, chúng ta đã thấy hình trên báo rồi mà.” Trương Đạt Dã nhìn khuôn mặt đểu cáng kia, nghe giọng điệu chậm rãi và ung dung trầm bổng này thì đích thị là Khỉ Vàng rồi.
“Khụ khụ…” Trong hố truyền đến tiếng Sư Tử Vàng ho ra máu.
Đón chiêu Excalibur mà không đi đời nhà ma ngay lập tức chứng tỏ sức sống cũng ghê gớm phết. Zombie Oars bị đánh ra bã luôn cơ mà.
Đúng như dự đoán, sức mạnh thể chất của zombie không thể so sánh với người sống được, người sống có khả năng vô hạn. Cái tên Moria đó đã đi nhầm đường rồi.
Khỉ Vàng cúi đầu nhìn Sư Tử Vàng gần như không còn hình người: “Úi chà~. Bị tấn công cỡ đó mà vẫn có thể sống sót, không hổ là đại hải tặc trong truyền thuyết. Mạnh như quái vật ý, sợ chết đi được~.”
“Khục, là cậu à, cái tên biết phát sáng.” Sư Tử Vàng thều thào, hắn đã không còn muốn nghĩ tới nguyên nhân vì sao hải quân lại ở đây nữa: “Bây giờ chúng ta đang ở đâu?”
“Bây giờ à? Vừa vượt qua Vành Đai Tĩnh Lặng không lâu, đang ở trên biển Đông.” Khỉ Vàng chậm rãi trả lời câu hỏi của Sư Tử Vàng, hắn có thể cảm nhận được sức sống của Sư Tử Vàng đang trôi qua rất nhanh, có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Nghe cuộc đối thoại của hai người, Trương Đạt Dã hơi hoang mang. Ra là chính hắn cũng không biết mình muốn đi đâu, bay đại một hướng hả.
“Vậy à? Thế là tôi cũng chôn thân ở vùng biển yếu nhất ư? Jihahaha, thật trớ trêu…” Sư Tử Vàng cười đến không thở nổi, dùng chút sức lực cuối cùng để gọi tên đối thủ cũ: “Roger!”
Giọng nói tràn đầy thê lương và không cam lòng tiêu tán giữa không trung.
Đại hải tặc Sư Tử Vàng Shiki huyền thoại đã ngã xuống như vậy.
“Chết rồi à.” Rốt cuộc Khỉ Vàng cũng đến chào hỏi Trương Đạt Dã và những người khác: “Các cậu có phải là đoàn du lịch mà trung tướng Gion đã nhắc đến không?”
“Là bọn tôi. Bây giờ không phải là lúc nói đến những chuyện này đúng không? Các ngài định đón lấy mấy hòn đảo này kiểu gì hả?” Trương Đạt Dã cảm thấy đảo đang rơi xuống, hơn nữa còn nghiêng sang một bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận