One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 707: Màn trình diễn của chú Long (3)

Chương 707: Màn trình diễn của chú Long (3)
Nhưng sau khi so sánh vũ khí hai bên, Thành Long chợt nhụt chí: "Khụ... Hay cậu chờ tôi tìm vũ khí thích hợp đã nhé?" Không hiểu sao người này phản xạ bỏ quên súng lục đeo bên hông và dùi cui điện của Kabutack.
"Không kịp nữa rồi, baby!" Mr.9 giơ gậy bóng chày kim loại lên, đánh về phía Thành Long từ cả hai bên trái phải.
"Tôi đỡ, tôi đỡ..." Thành Long chỉ dùng hai đôi đũa đỡ bên này đỡ bên kia, nhưng cuối cùng vẫn thiệt vì chiều dài, chỉ đành giơ cánh tay đỡ gậy bóng chày.
Hai người thoáng cái đã giao phong mười mấy chiêu, Thành Long chặn một chiêu, sau đó đũa trên tay phải chọc ra…
Mr.9 ngửa về sau né tránh, thuận thế xoay ngược cổ tay vài lần, kéo giãn khoảng cách.
"Hóa ra mày đáng gờm thật. Nếu là người thường thì xương hai cánh tay đã bị tao nện gãy lâu rồi, thế mà mày vẫn thản nhiên như không."
Đối mặt lời khen như vậy, Thành Long mỉm cười duy trì tư thế đẹp trai, chẳng qua… không được mấy giây, biểu cảm đã bắt đầu tan vỡ: "Đau đau đau, đau chết tôi rồi!"
Thành Long cong cả eo, chạy lòng vòng tại chỗ, hai tay nhanh chóng tự xoa cánh tay mình muốn giảm bớt đau đớn, nhưng mỗi lần vòng tới trước mặt Mr.9 còn muốn giữ tư thế phòng bị thật là đẹp trai, chờ quay người đi thì lại nhăn nhó.
"Cái đồ..." Miệng Mr.9 giật tăng tăng, cảm giác chắc mình nhìn nhầm người rồi, lãng phí tình cảm của người ta.
"Đã thế tao sẽ dùng chiêu này xử lý mày: Gậy đánh bóng nghị lực số 9 nhiệt huyết!" Mr.9 liên tục trở ngược cổ tay đúng 9 lần, hạ người dồn sức, đập mạnh hai cây gậy đánh bóng về phía đầu của Thành Long: "Đi chết đi... Cái gì" Chỉ thấy khoảnh khắc hai cây gậy đánh bóng bằng kim loại hạ xuống, Thành Long nâng hai tay lên, ngón tay hơi cử động vươn hai đôi đũa tới, gắp lấy gậy đánh bóng… hoặc nên nói là đón đỡ.
"Hề hề." Thành Long cười: "Tôi dùng đũa siêu lắm đấy."
Mr.9 nhìn kỹ năng tất sát của mình bị người ta tiếp được bằng biện pháp không tưởng như vậy thì cực kỳ khó tin: "Không thể nào! Chỉ là đôi đũa thôi mà, có thể gãy bất cứ lúc nào!" Mr.9 dồn sức ấn mạnh tay, gậy đánh bóng ép xuống, bốn chiếc đũa cong đến độ cong cực kỳ khoa trương.
Thành Long thấy đũa sắp gãy thì nhanh trí gẩy tay về phía trước, hai đôi đũa cong bị lực đàn hồi tác dụng quất tanh tách vào cổ tay của Mr.9.
"Đau!" Mr.9 bị đau buông lỏng tay. Thành Long lanh tay lẹ mắt vứt bỏ đũa, đón lấy hai cái gậy đánh bóng kia, nện bôm bốp hai phát vào đầu Mr.9. Sau khi bày ra một tư thế cầm gậy đẹp trai, Thành Long kẹp một cây gậy dưới nách, học Lý Tiểu Long hếch cằm về phía Mr.9.
"Mày..." Mr.9 không cam lòng ngã xuống đất ngất đi. Chỉ là Thành Long cũng gặp chút xíu ngoài ý muốn. Anh vô tình đụng phải cơ quan cây gậy bóng chày kẹp dưới nách làm màu, đầu bên trên gậy đánh bóng bắn ra như lưu tinh chùy, vạch một đường cong xinh đẹp rồi nện vào đỉnh đầu Thành Long.
"Úi, xui xẻo xui xẻo xui xẻo!" Thành Long vứt gậy đánh bóng, nhăn nhó xoa đỉnh đầu.
"Ngay cả Mr.9 cũng bị giết chết!"
"Không thể tha thứ được!"
"Lần này đừng đi lẻ nữa!"
Một đám đặc công chen nhau mà lên, Thành Long vừa đánh vừa chạy. Hai tên đặc công vung kiếm chém xuống, Thành Long một tay chống bàn bay người vượt qua, sau đó xoay tròn nâng chân đạp, thành bàn đâm thẳng vào bụng hai tên đặc công.
Một tên đặc công cầm đao quét ngang, nhắm thẳng cổ Thành Long, Thành Long khụy gối ngồi xuống ghế, đao lớn vừa lúc xẹt ngang đỉnh đầu. Anh nhấc chân đá vào bụng đối phương, mượn lực đẩy ghế ngả ra sau… katana (kiếm Nhật), liên chùy, thậm chí có cả hai phát đạn đều rơi vào khoảng không, đánh xuống mặt đất.
Đặc công lại tiến lên, Thành Long vừa ngã xuống đất chống ngược hai tay, dùng hai chân kẹp ghế đá lên phía trên, hai chân ghế chạm vào cằm hai tên và đánh ngã chúng.
Hai người khác đi vòng qua mặt bên công kích nửa người trên của Thành Long. Thành Long không ngừng lại chút nào, lái cái ghế lên một tầm cao mới, một chiêu lý ngư đả đỉnh* làm ghế an ổn chạm đất, còn Thành Long thì nhẹ nhàng ngồi lên trên.
*một động tác trong võ thuật, khi nằm trên mặt đất, dùng lực tay, chân, lưng để bật đứng dậy.
Nhưng chính diện có một cây lang nha bổng nện thẳng xuống đầu, Thành Long lộn ngược ra sau, cái ghế bị đập tan tành. Thành Long vừa hạ xuống thì thuận tay đón được hai cái chân ghế, đập bốp bốp cho hai tên hai bên ngất xỉu rồi phi chân ghế trúng mặt hai tay súng đang đổi đạn.
Đối mặt số đặc công đang không ngừng giảm bớt, Thành Long vẫn lựa chọn xoay người bỏ chạy: "Đã bảo tôi không phải người mạnh nhất rồi cơ mà. Sao cứ đuổi theo tôi mãi thế!"
"Mày thật hèn hạ, rõ ràng đã đánh ngã nhiều người như vậy còn dám nói mình yếu à!"
"Tuyệt đối không thể bỏ qua hắn!" Một đám người ùa lên, Thành Long điên cuồng chạy trốn, vượt qua bàn ghế bằng đủ loại tư thế, ném lia lịa vô số đồ linh tinh về phía sau, đập ngã một tên là lời một tên, không trúng cũng có thể tạo chướng ngại vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận