One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 322: Vượt ải đánh boss không bằng hất bàn luôn (2)

Chương 322: Vượt ải đánh boss không bằng hất bàn luôn (2)
Dưới sự khống chế của Sharkler, Cá mập khổng lồ hành động: Nhà nào thấp lùn thì một cước đạp vụn, nhà nào cao lớn một chút thì đấm đá một trận.
Đối với zombie bên trong kiến trúc, ngoan ngoãn nằm yên thì tạm thời bỏ qua, nếu dám thử trèo ra ngoài thì bồi thêm một cước. Nhiều lúc, thể tích chính là đại diện của sức mạnh.
"Cảm giác kiến trúc nơi này còn vững chắc hơn ở chỗ chúng tôi nhiều." Sharkler phá vài tòa nhà, phát biểu khen ngợi chất lượng kiến trúc nơi này.
Đại khái là vì chỗ các anh còn phải phòng động đất chứ, Trương Đạt Dã oán thầm. Nhưng còn chưa nói câu này, cậu lại nảy ra một ý tưởng to gan: "Cố gắng đừng phá hỏng cột buồm chính nhé!"
"Biết rồi!" Sharkler đáp xong thì tiếp tục phá hoại.
Diệp Ngôn hỏi: "Chắc không phải anh muốn con thuyền này đấy chứ?"
"Đúng là có ý này." Trương Đạt Dã cảm thấy Thriller Bark rất tốt, là một tòa đảo mà có thể di chuyển, là một con thuyền nhưng không như thuyền bè bình thường, gặp tí sóng gió đã chao đảo lắc lư.
"Tôi cân nhắc đến việc xây cái nhà ở chỗ này. Nhưng nếu muốn vận hành nó thì hoặc là có đầy đủ nhân viên, hoặc là phải cải tạo nó càng tự động hóa một chút."
Xây nhà chính giữa, xung quanh trồng hoa màu, cây ăn quả, còn có thể nuôi ít cá ở sông hộ thành... Địa bàn có khả năng di động tuyệt vời như thế, không cày cấy thì tiếc lắm. Thế mà Moria lại mang ra để nuôi zombie, đúng là phí của trời.
Cá mập khổng lồ tiếp tục đại náo, chỉ thấy nó một cước đá bay một cánh cửa, cửa bay xoáy về phía chủ lâu đài.
Không chờ cửa đụng vào lâu đài, một luồng kiếm xẹt qua, cửa bị cắt ngay ngắn rơi xuống đất.
Từ kiến trúc chủ thành có mười bóng người lần lượt đi ra, là Absalom và tám tướng zombie.
"Đó là quái vật gì? Người khổng lồ à? Cá mập?" Absalom kinh hoảng chưa từng có, bởi vì trong số tướng zombie cũng có một kiếm sĩ cao hơn năm mét, cũng chính là người vừa chém ngang cánh cửa.
Nếu có thể chém vỡ cánh cửa to như vậy, chưa chắc không chém được người khổng lồ. Absalom vung tay lên: "Lên cho tao! Giết chết bọn chúng!"
Tám tướng Zombie hành động, zombie kiếm sĩ cao năm mét và zombie cao ba mét tay cầm búa lớn xông về Cá mập khổng lồ, bốn zombie khôi giáp đầy đủ, tay cầm kiếm kỵ sĩ hoặc súng kỵ sĩ xông về phía Artoria.
Zombie bốn cánh tay, mỗi tay cầm một khẩu súng nhắm ngay Tom mặc trang phục kiếm sĩ nã 4 phát đạn, sau đó tìm chỗ nấp.
Thuyền trưởng John uống cạn bình rượu trong tay, ném chai rượu về phía Trương Đạt Dã. Tuy trông con mèo kia yếu nhất, nhưng đại hải tặc khét tiếng mà lại tìm con mèo đánh nhau thì mất mặt lắm. Vẫn nên chọn một người thì hơn.
Còn Diệp Ngôn, chẳng ai quản hắn, bởi vì mực tàng hình trên người hắn còn chưa rửa đi, giờ chỉ có thể nhìn thấy sáu lá cờ, một cái chiêng và một cái Chùy trấn hồn để gõ chiêng, không nhìn kỹ còn tưởng vật trang trí treo tường.
Diệp Ngôn suy nghĩ một phen, quyết định đánh lén. Có vẻ người mặt sư tử nọ chính là chỉ huy đám zombie này.
Phải nói chiến trường khai hỏa đầu tiên chính là bốn viên đạn bay về phía Tom, chia nhau nhắm thẳng bốn chân của Tom.
Tom mặc đồ kiếm sĩ lập tức nhớ lại chiêu Mắt Diều Hâu dùng kiếm đánh bay đạn, học dáng vẻ đối phương đâm ra bốn kiếm liên tiếp, muốn đạn bay ngược về.
Chẳng qua là có vài phần sai lầm, đường kính đạn quá lớn, kiếm của Tom thì nhỏ, bốn viên đạn bị nó xâu thành kẹo hồ lô.
Tom buồn bực nhìn bốn quả cầu trên mũi kiếm, vẩy mạnh chúng nó ra ngoài, hai chân vòng vài vòng xông về phía tay súng đang núp. Kỹ năng ẩn núp này đề nghị đi tìm Jerry xin học.
Theo tới là thuyền trưởng John ném chai rượu, Trương Đạt Dã lôi ghế gấp ra đập vỡ chai rượu: "Chơi cái gì đấy hả? Tôi không phải Tứ Hoàng, không có thói quen bị chai rượu nện đầu đâu."
"Nhóc ranh, vũ khí đặc biệt thật đấy!" Thuyền trưởng John nhìn vũ khí của Trương Đạt Dã, cảm thấy lần này thắng chắc rồi. Chỉ có mấy tên côn đồ cắc ké đầu đường mới cầm ghế gấp làm vũ khí đánh lộn thôi.
Nghĩ như vậy, hắn rút hai thanh kiếm cắm trên người ra, chém về phía Trương Đạt Dã.
"Cái này đã đặc biệt rồi á? Tôi còn có cái đặc biệt hơn đây này!" Trương Đạt Dã tiện tay rút chảo ra ngăn kiếm, sau đó vung ghế gấp muốn nện mặt đối phương. Cậu cũng không nhận ra người trước mắt này là ai, dù sao thuyền trưởng John cũng chỉ xuất hiện có mấy lần lẻ tẻ.
"Năng lực giả à?" Thuyền trưởng John nhảy lùi lại một bước, thoáng cảm thấy hình như mình chọn sai đối thủ rồi.
"Chính xác. Thật ra tôi là người vũ khí, ăn trái vũ khí, có thể thoải mái rút ra đủ loại vũ khí." Trương Đạt Dã nói điêu cũng không cần bản thảo, ném cái chảo theo phong cách vũ khí tầm xa, lại rút ra một cái bàn ăn.
Thuyền trưởng John đánh bay cái chảo, né tránh cái bàn ăn lớn, nhưng sau đó hắn gặp được đủ loại đồ ngổn ngang: Muôi canh lớn, xẻng xào đồ ăn, ghế đẩu gỗ, xẻng, giường… Hắn không nhịn được quát ầm lên: "Đây mà là trái vũ khí cái nỗi gì? Trái đồ đạc gia dụng thì có!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận