One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 206: Chất độc ES

Chương 206: Chất độc ES
Long Cung, sảnh tiệc.
Đây là một sảnh tiệc tương đối nhỏ, sảnh tiệc lớn nhất đủ để hơn mấy trăm nghìn tên lính cùng nhau đi vào, lần này không tổ chức hình thức lớn như vậy.
Sảnh tiệc nhỏ một nửa dưới nước, một nửa trên cạn, bàn ghế cũng bày một phần trên nước.
Phòng của các nhân ngư cũng đại khái đều kiểu này, có một phần không gian không có nước để bày biện giường và bàn ghế. So với ngủ dưới nước, họ càng thích chiếc giường hình vỏ sò khô ráo, mềm mại.
Dù sao người cá chỉ cần vây một cái phao bong bóng ngang hông là có thể hoạt động trên không trung như bơi dưới nước, sẽ không cảm thấy bất tiện.
Quá trình mặc bong bóng với bọn họ mà nói… chắc tương đương với đi giày nhỉ?
"Quốc vương bệ hạ, đã mời được vị khách kia." Hữu đại thần nhân ngư cá ngựa dẫn một bóng người cá nho nhỏ bơi vào.
Keimi vốn khá là dè dặt, nhưng sau khi nhìn rõ người ngồi trong phòng tiệc thì lập tức liền quên cả khẩn trương.
"Ơ?" Keimi ôm mặt, đôi mắt lồi ra, đầu lưỡi cong thành gợn sóng, làm ra biểu tình khiếp sợ vô cùng khoa trương: "Sao anh Đạt Dã và mọi người lại ở đây?"
"Há lô Keimi, lâu rồi không gặp. Gia đình em vẫn chưa cho em ra cửa à?" Trương Đạt Dã cười ha hả chào hỏi cô bé.
"Lâu rồi không gặp, Keimi." Thụy Manh Manh và Artoria cũng phất tay với Keimi.
Bởi vì trước khi tới đảo Người Cá đã nhắc đến Keimi với nữ hoàng Otohime, thế là nữ hoàng Otohime cẩn thận ghi nhớ, trên đường tới thành phố Long Cung đã cho tả đại thần đi mời người cá Keimi.
Chẳng qua không biết lúc tả đại thần tới có khiến hàng xóm láng giềng của Keimi xôn xao hay không.
Nghe Keimi kể thì gia đình cô bé chỉ là bình dân mà thôi, chỗ ở được gọi là "Hạ Hải".
Đối với bình dân như bọn họ mà nói, đi thành phố Long Cung là chuyện mà bọn họ không dám mơ tới.
Có lẽ quốc vương gì đó đối với người lớn lên dưới lá cờ đỏ như Trương Đạt Dã không có cảm giác chân thực chút nào, nhưng đối với Keimi thì chính là người có địa vị rất cao rất cao, tuyệt đối không thể trái lời.
Thế mà vừa thấy người quen ở chỗ này đã khiến cô nhóc thần kinh thô quên sạch mọi thứ.
"Chị Manh Manh, chị Artoria!" Keimi lập tức nhào tới trong lòng Thụy Manh Manh dụi dụi.
So với Artoria, cô nhóc cảm thấy Thụy Manh Manh thân cận hơn nhiều, lòng ngực cũng thoải mái hơn.
"Khụ khụ, cô bé còn chưa hành lễ với quốc vương đâu đấy." Hữu đại thần nhắc nhở.
"Dạ?" Keimi lại trưng ra vẻ mặt kinh hoảng khoa trương: "Cháu quên mất!"
Nhìn Keimi lơ mơ, nữ hoàng Otohime che miệng cười: "Một đứa bé dồi dào sức sống."
"Nếu đã là bạn của cậu Đạt Dã thì miễn hành lễ đi." Giọng Neptune tràn đầy uy nghiêm, nhưng khóe miệng lại ứa nước miếng: "Nếu người đều đến đông đủ, vậy thì mở tiệc đi!"
Hắn cũng là một vị quốc vương có tính cách khá là “thẳng thắn”, nếu không đã chẳng kết bạn với Râu Trắng rồi.
Neptune ra lệnh một tiếng, mấy nàng nhân ngư duyên dáng thướt tha lập tức bưng đủ loại thức ăn lên bày biện.
Những mỹ nhân ngư này vóc người nóng bỏng, ăn mặc bạo gan, tóc ai nấy đều có nét riêng. Nếu nhất định phải nói giống nhau ở đâu thì là đều rất xinh đẹp, lúc bưng đồ ăn lên chẳng khác nào đang múa.
Các cô gái khá là tò mò với khách do nữ hoàng mời tới, lúc nào cũng mượn cơ hội đặt đồ ăn xuống nhìn chằm chằm đám Trương Đạt Dã rồi mới xoay người rời đi.
Tình huống này khiến Trương Đạt Dã hơi hiểu tâm trạng của Sanji, đối với rất nhiều quý ông mà nói, nơi này chắc chính là chốn trong mơ còn gì nữa.
Trương Đạt Dã nhìn Neptune bằng ánh mắt "Quốc vương, các ngài rất biết chơi". Neptune hết hồn, vội xua tay giải thích:
"Xin cậu Đạt Dã đừng nên hiểu lầm, ta muốn chiêu đãi mọi người nên mới cố ý mời hầu gái của quán cà phê Nhân Ngư tới phục vụ. Ta chỉ thích mình Otohime, tuyệt đối sẽ không phản bội nàng ấy!"
Trương Đạt Dã tin. Dù sao trong tuyến thời gian chính, nữ hoàng Otohime qua đời 10 năm mà hắn chưa cưới người khác. Tuy nói lúc đó hắn đã gần 70 tuổi, ngay cả sử dụng kỹ năng sát chiêu của mình là Đại dương ném qua vai mà cũng bị trật eo nữa là.
Tom và Shirahoshi được Sharkler giám hộ về tới nơi, quan hệ có vẻ cũng không tệ lắm, ít nhất Tom đã đồng ý cho Shirahoshi ôm mình. Chắc không phải chỉ vì Shirahoshi nói muốn chia bánh ngọt của mình cho Tom đâu.
Bữa tiệc lần này càng giống tiệc nhà của quốc vương hơn, không làm chương trình gì phức tạp, Neptune đơn giản nâng ly:
"Vậy ly đầu tiên để hoan nghênh các vị đến thành phố Long Cung làm khách!"
"Ly thứ hai, cảm ơn ân cứu mạng của các vị với nữ hoàng!"
"Ly thứ ba, chúc mừng vương quốc Long Cung có thêm nhiều bạn mới!"
Nhưng mà chỉ có mình hắn uống cạn cả ba ly.
Nữ hoàng và các hoàng tử bận rộn đề cử đồ ăn cho đám Trương Đạt Dã: "Xin mời nếm thử món sò nướng này, món tảo này cũng ngon lắm..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận