One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 545: Có muốn lên thuyền của tôi không (4)

Chương 545: Có muốn lên thuyền của tôi không (4)
Chẳng qua nếu Sanji lựa chọn đi theo Trương Đạt Dã thì Zeff cũng sẽ không ngăn cản, bởi vì hắn ủng hộ Sanji theo đuổi giấc mơ của mình, không hy vọng cậu bị ‘ân tình’ trói buộc. Hơn nữa, đoàn du lịch Hope rất mạnh, nhân phẩm cũng có vẻ đáng tin cậy, là sự lựa chọn rất tốt.
Zeff lo lắng cho Sanji như một người cha ruột.
Sau khi kiểm tra hóa đơn, Trương Đạt Dã lôi một cái nồi cơm điện ra như làm ảo thuật. Dưới ánh nhìn kinh ngạc của Sanji và Zeff, cậu lấy từng xấp Belly trong nồi cơm điện ra. Cuối cùng, số tiền cậu chồng lên tương đương với tiền để mua một Crocodile.
“Đúng rồi. Mọi người từng nghe được tin gì về một băng hải tặc người cá chưa?” Trước khi rời đi, Trương Đạt Dã hỏi.
Cậu vẫn chưa quên chuyện Arlong. Arlong sẽ phá hủy nguyên một thị trấn, thống trị hơn chục thôn làng. Nếu có khả năng tìm được hắn thì họ nên ngăn cản bi kịch ấy xảy ra.
Nhưng Trương Đạt Dã không nhớ rõ tên đó tới biển Đông vào lúc nào nên thuận tiện thì hỏi thăm luôn. Người mở nhà hàng dễ nắm bắt tin tức còn gì.
“Người cá ấy hả?” Zeff cố gắng nhớ lại: “Lần gần đây nhất tôi nghe được tin tức của người cá là ở trên báo. Chắc là mấy tháng trước, người cá Jinbe trở thành Thất Vũ Hải. Những chuyện khác thì tôi chưa được nghe.”
Trương Đạt Dã tính toán thử, khoảng thời gian mấy tháng đủ để Arlong chạy ra khỏi Đại Hải Trình rồi chứ hả? Nhưng triệu tập đồng bạn, chuẩn bị thuyền chắc sẽ tốn chút thời gian, có khả năng hắn còn muốn xông xáo ở Đại Hải Trình gì đó ấy chứ. Mục tiêu ban đầu của hắn có thể không phải là biển Đông.
Sanji trở nên kích động: “Người cá ư? Người cá mọi người đang nói đến là tiên cá ấy hả? Các anh từng gặp tiên cá rồi à?”
“Tiên cá mà cậu nói là nhân ngư, bình thường sẽ không dễ dàng rời khỏi đảo Người Cá đâu.” Trương Đạt Dã liếc mắt là biết Sanji đang nghĩ gì, thuận tiện phổ cập kiến thức cho cậu về sự khác biệt giữa người cá và nhân ngư: “Đích đến tiếp theo của chúng tôi có lẽ sẽ băng qua đảo Người Cá. Sao nào, có muốn đi cùng chúng tôi không?”
Khi đối mặt với ALL-BLUE, Sanji còn rất kiên định, thế mà giờ cậu lại bắt đầu xoắn xuýt. Vẻ mặt khi thì si mê, lúc lại kiên định.
Trương Đạt Dã cảm thấy thú vị, dứt khoát bỏ thêm một mồi lửa: “Chúng tôi khá thân với gia đình quốc vương của đảo Người Cá, công chúa tiên cá nhà bọn họ cũng xấp xỉ tuổi của cậu. Nếu bây giờ làm quen với nhau thì cậu chính là thanh mai trúc mã của công chúa, đợi đến khi cậu lớn lên rồi thì…”
“Công chúa tiên cá, thanh mai trúc mã?” Sanji bắt đầu nảy ra những suy nghĩ kỳ quái, cả người lắc lư giống cọng tảo biển.
“Nhóc ranh, còn chưa nấu nổi một bát súp thì đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa.” Zeff giơ chân khỏ vào đầu Sanji.
“Lão già thối, tôi chắc chắn sẽ vượt qua ông.” Sanji bị hắn gõ tỉnh, thở phì phò chạy về phòng bếp. Nếu tiếp tục trò chuyện với những người này, cậu sợ mình không nhịn nổi nữa.
Zeff chuyển chủ đề về quỹ đạo chính: “Cô cậu đến biển Đông là để tìm kiếm nhóm hải tặc người cá kia ư?”
Trương Đạt Dã xua tay: “Chỉ nhân lúc du lịch tiện đường tìm thử thôi. Hạng nhân vật tép riu lại chưa từng đắc tội với tôi thì không tới mức để chúng tôi phải cố ý đuổi giết từ Đại Hải Trình tới tận biển Đông này.”
Ý của cậu là nếu đắc tội với cậu thì dù có là nhân vật tép riu, cậu cũng sẽ đuổi giết từ Đại Hải Trình đến tận biển Đông à? Zeff đột nhiên cảm thấy hơi thông cảm với người từng đắc tội với Trương Đạt Dã.
Nếu chỗ Zeff đã không có tin tức gì hữu dụng, đám Trương Đạt Dã không cần ở lại thêm nữa. Sau khi tạm biệt nhau, bọn họ tiếp tục lên đường.
Điều đáng nhắc tới là lúc chia tay, các đầu bếp mệt đến mức ngã quỵ trong phòng bếp lộn nhào ra tới nơi, bày tỏ rằng bọn họ sẽ trở nên mạnh hơn, lần sau nhất định sẽ chiến thắng Artoria.
“Tôi rất mong chờ, sau này tôi sẽ còn quay lại, đến lúc đó chúng ta hãy phân thắng bại nhé!” Artoria luôn nổi lên ý chí chiến đấu trong những tình huống kỳ quặc.
Mà Trương Đạt Dã chỉ muốn biết nếu Artoria thắng, Baratie có thể miễn phí hay không.
Không cần nghĩ cũng không có chuyện đó đâu. Cho nên mục tiêu tiếp theo của bọn họ là tìm được đảo Vàng và truy tìm kho báu của ‘hải tặc vàng vĩ đại’ Woonan.
Vốn dĩ Trương Đạt Dã không hề ôm hy vọng gì đối với kho báu này, nhưng bây giờ trong lòng cậu mong có thể tìm được ít vàng rồi đấy.
Nếu không thì đường đường ông chủ Trương lại có nguy cơ bị phá sản bất cứ lúc nào!
Lòng ngập tràn hy vọng, bọn họ đi thuyền mấy ngày.
Hôm nay là ngày 24 tháng 12 năm 1510 theo lịch Hải Viên, trời nhiều mây. Theo bác sĩ kiêm nhà khí tượng Wendy báo cáo, tối nay sẽ có tuyết rơi.
“Hướng đường biển không có vấn đề gì chứ?” Trương Đạt Dã mỗi ngày đều xác nhận đường biển với Sharkler.
Bạn cần đăng nhập để bình luận