One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 417: Tôi chỉ định ra ngoài du lịch thật mà (2)

Chương 417: Tôi chỉ định ra ngoài du lịch thật mà (2)
"Đạt Dã - chan, cô cậu ra ngoài du lịch thật hả?" Trung tướng Gion hỏi rất có thâm ý: "Mới xuất phát hơn một tháng mà phiền phức sau lớn hơn phiền phức trước nhỉ."
"Cô tưởng tôi thích lắm à? Tôi chỉ định ra ngoài ăn uống chơi bời, thiếu tiền thì bắt một, hai tên hải tặc nho nhỏ hoặc mở quán rượu vài ngày kiếm lộ phí thôi. Ai biết đám hải tặc này cứ chăm chăm vào tôi chứ." Trương Đạt Dã oán trách: "Ban nãy bên chỗ cô loạn thế? Đang tụ tập à?"
"Ừ, nhưng nhờ phúc của cậu, giờ chỉ còn mình tôi. Mấy hôm trước đã bận gần chết vì Thất Vũ Hải nọ rồi. Sau đó thì tiếp nhận cán bộ cấp cao của băng hải tặc Donquixote, phải bàn kế hoạch tác chiến rất lâu. Mãi mới có tí thời gian rảnh thì lại là Sư Tử Vàng... Haizz, Đạt Dã -chan, cậu không cố ý trả thù bắt tôi làm thêm giờ đâu nhỉ?"
"Khà, làm gì có chuyện ấy? Nếu được thì tôi cũng chẳng muốn dây vào mấy chuyện phiền phức này đâu."
"Lại nói, vừa nãy cậu nhắc tới trung tướng Sakazuki nhỉ? Anh ấy thì sao?"
"..." Trương Đạt Dã suy nghĩ một chút rồi nói thầm: "Nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng để vị kia tham gia chuyện này được chứ?"
"Tại sao?"
"Tôi cứ cảm thấy nếu ngài ấy tới thì không chừng vừa lên đã phun ra cả đống dung nham đánh cho toàn bộ đảo thành cặn. Sau đó Sư Tử Vàng thẹn quá thành giận đè ngài ấy xuống đánh một trận rồi bay đi, đến lúc đó tôi cũng chẳng biết nên giúp ai."
"Hình tượng của trung tướng Sakazuki trong lòng các vị là như thế à?" Trung tướng Gion cảm thấy đau đầu, chuyện này cô cũng không thể nói đỡ được, bởi vì đúng là có trường hợp hải tặc bắt giữ con tin, Sakazuki đánh chết cả con tin lẫn hải tặc.
Trương Đạt Dã nói: "Xin đừng để ý, tôi không có tư cách phán xét một vị hải quân đã tiêu diệt vô số hải tặc. Có lẽ ngài ấy có ý tưởng của chính mình, chỉ là tôi không hi vọng chuyện như thế rơi lên đầu mình thôi."
(Trên mảnh giấy sinh mệnh của Chó Đỏ có viết "Dù là đồng bạn hay bình dân, một khi vi phạm chính nghĩa của ta thì sẽ đều bị tiêu diệt bằng thủ đoạn vô tình." Tác chỉ phụ trách mô tả nhân vật chính xác, đừng tranh cãi việc hắn tốt hay xấu.)
(Trên mảnh giấy sinh mệnh của Chó Đỏ có viết "Dù là đồng bạn hay bình dân, một khi vi phạm chính nghĩa của ta thì sẽ đều bị tiêu diệt bằng thủ đoạn vô tình." Tác chỉ phụ trách mô tả nhân vật chính xác, đừng tranh cãi việc hắn tốt hay xấu.)
Trong khi Trương Đạt Dã đang nói chuyện điện thoại với trung tướng Gion, Sư Tử Vàng Shiki đã bay về căn cứ của mình… chính là hòn đảo lớn nhất trong số rất nhiều đảo đang lơ lửng, trên đó có một tòa cung điện hùng vĩ và thuyền hải tặc của băng Hải Tặc Bay.
Mũi thuyền của băng Hải Tặc Bay gắn một đầu sư tử, nó không phải là sư tử nhỏ phiên bản chibi như băng Mũ Rơm mà là một con sư tử thật sự oai hùng, uy vũ và bá khí.
Shiki đáp xuống cửa khoang thuyền, chậm rãi bước vào, hai thanh kiếm sắc bén trên chân va chạm với sàn phát ra âm thanh rợn người… Không biết có phải là do cố ý cải tiến lại hay không mà hầu hết các sàn trong khoang thuyền đều được lát đá.
Chất lượng của ‘Oto’ và ‘Kogarashi’ đúng là không có gì phải bàn, bị hắn giẫm như vậy gần mười năm mà không cong vẹo gì.
Một chú hề tóc xanh mặc áo blouse trắng và một con tinh tinh ăn mặc sặc sỡ đến chào đón hắn.
Khi chú hề bước đi, dưới chân sẽ phát ra âm thanh ‘phập, phập, phụp’ kỳ lạ, trái ngược hoàn toàn với tiếng ‘keng keng keng’ khi Sư Tử Vàng bước đi.
Trong phòng, mấy chục người đang ngồi trước một bộ máy móc, thấy Sư Tử Vàng bước vào thì đồng thanh chào: “Hoan nghênh đại nhân Shiki trở về!”
Một vài người trong số họ phụ trách nhìn thiết bị giám sát và theo dõi tình huống xảy ra trên từng đảo. Số nhiều hơn là các chuyên gia khí tượng chuyên quan sát thời tiết bằng đủ loại dụng cụ.
Vì bị tổn thất nặng nề trong trận chiến Edd War nên việc đầu tiên Shiki làm sau khi trốn thoát khỏi nhà tù là thành lập một đội khí tượng chuyên nghiệp.
Chẳng qua những người này cũng chỉ là trông có vẻ chuyên nghiệp thôi. Trên thực tế, ở phương diện dự báo thời tiết thì cả đám người này cộng thêm các loại dụng cụ tinh vi đều không thể sánh được với mình Nami.
Sau khi mọi người chào hỏi xong, chú hề khoa tay múa chân một lúc nhưng không ai hiểu hắn muốn biểu đạt điều gì, cuối cùng hắn đành nói: “Đại nhân Shiki, ngài vất vả rồi!”
“Hóa ra có mồm à!” Mấy chục người, bao gồm cả Sư Tử Vàng đều lớn tiếng phàn nàn.
Không biết có phải do bánh lái thuyền xuyên qua đầu hay không mà Sư Tử Vàng trông hống hách là thế lại thường xuyên lộ ra một mặt tức cười. Ví dụ như lúc này, hắn nhìn con tinh tinh trong bộ quần áo sặc sỡ thì kinh ngạc kêu: “Bà ngoại?”
Chú hề hô bên tai ông ta: “Là Scarlet mà! Sao lại nhìn thành bà ngoại? Ngài mang dòng máu tinh tinh à?”
“À, ra là Scarlet và Indigo.” Sư Tử Vàng yên lặng châm cho mình một điếu xì gà: “Đội thăm dò chuẩn bị đến đâu rồi?”
“Bọn họ đều đang đợi lệnh tại Merveille, sẵn sàng xuất phát bất cứ lúc nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận