One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 350: Tom - Tổn thương mình trước, đả thương kẻ địch sau

Chương 350: Tom - Tổn thương mình trước, đả thương kẻ địch sau
Đám hải tặc kinh hoảng: “Thuyền trưởng!”
Foxy lắc đầu, phủi tro bụi khỏi người, sức sát thương của viên đạn này không cao nhưng tính vũ nhục lại cực mạnh, ít ra thì hiện giờ Foxy đã nổi cơn giận: “Khai hoả cho tao, đánh chìm đám khốn kiếp kia!”
“Nhưng thưa thuyền trưởng, hỏa lực pháo của chúng ta đã hoàn toàn bị áp chế.”
“Mày nói cái gì? Hỏa lực của chúng ta phải gấp đôi bọn chúng trở lên mới đúng chứ?” Foxy tỏ vẻ khó mà tin nổi, ban đầu rơi vào thế yếu thì còn có thể nói là do bọn họ đã mất đi tiên cơ, đánh nhau lâu như vậy rồi mà vẫn ở thế yếu thì đúng là không hợp lý chút nào.
“Số lượng pháo lớn thì đúng là như vậy, có điều thuyền của bọn họ quá linh hoạt. Chắc chắn là họ có một người lái tàu cực kỳ lợi hại.”
“Ghê tởm, tại sao bọn chúng lại không chơi trò Davy Back Fight cơ chứ, một người lái tàu xuất sắc như vậy nên về đội của chúng ta.” Foxy căm giận bất bình.
“Bọn họ không phải hải tặc, chúng ta cũng bó tay rồi. Thuyền trưởng, có chạy không?”
“Tại sao phải chạy? Dù pháo kích có thất bại thì chúng ta còn có Capote và Big Pan, chỉ cần đánh chìm thuyền của bọn chúng là chúng ta sẽ thắng, chịu đựng cho tao.” Foxy ký thác hy vọng vào hai người cá.
Mặc dù hắn thấy có một người cũng nhảy xuống từ thuyền của đối phương, nhưng làm sao tên nhỏ con đó có thể thắng được Capote và Big Pan chứ.
Có điều, chính vào lúc hắn vừa nảy ra suy nghĩ như vậy, Capote, người cá giống cá cờ chợt bay ra khỏi nước, nhìn có vẻ như là bị người ta đánh bay.
“Tại sao mày lại biết Karate người cá, đẳng cấp lại còn cao hơn cả tao nữa?” Sau khi rơi trở lại trong nước, Capote ôm ngực. Hắn không ngờ nổi thằng cha đen thui này lại có sức mạnh lớn như vậy.
Sharkler cũng lộ đầu ra, hắn thậm chí còn chưa khởi động chế độ Super Mode, tự hào nói: “Tao là người máy có sức tàn phá mạnh nhất nhóm B-Robots, nếu ngay cả mày mà còn không đối phó nổi thì tao sẽ có lỗi với tâm huyết của tiến sĩ và công dạy bảo của thầy Jinbe lắm.”
“Khốn kiếp, mày mà lại được lão đại Jinbe dạy dỗ ư?” Capote không biết tiến sĩ mà Sharkler nhắc tới là ai, nhưng hồi còn trẻ chưa trải sự đời, hắn từng bị Jinbe đánh đòn nên cũng biết sự đáng tin của đối phương, có điều trọng tâm chú ý của hắn lại là chuyện khác:
“Mày nói mày là người máy hả? Thì ra là thế, chẳng lẽ… tổ tiên của mày có dòng máu của người máy ư?”
“…” Sharkler không muốn nói chuyện với người này nữa. Thật ra lúc dạo chơi ở đảo Người Cá có rất nhiều người đã hỏi hắn như vậy, nói thật thì có hơi phiền. Đối phương chỉ là kẻ địch, dựa theo cách nói của sếp Đạt Dã thì cứ đánh ngã trước đã rồi hẵng suy nghĩ xem có muốn nói chuyện phiếm với người ta hay không.
Capote vất vả lắm mới chuẩn bị xong tâm lý: “Dù mày từng được lão đại Jinbe chỉ điểm thì bây giờ hắn cũng không đích thân đến, xem chiêu đây, Karate người cá - nắm đấm công phá 1000 viên ngói.”
“Karate người cá… cái tát công phá 3000 viên ngói!”
Trong hình thái này, Sharkler không tiện nắm tay lại nên dùng bàn tay thì thuận tiện hơn.
Capote bị một cái tát này đánh thẳng vào mặt, bay vút lên trời xoay mấy vòng, chẳng biết đã rụng mất mấy cái răng, cuối cùng rơi xuống mặt biển, trôi dạt tự do không động đậy.
Đám hải tặc sửng sốt há hốc mồm: “Capote mà thua ư? Chưa từng thấy hắn thua ai bao giờ.”
Foxy mạnh mẽ trấn an: “Không đâu… Không sao cả, chúng ta còn có Big Pan. Big Pan có được sức mạnh của người khổng lồ, không thể thua được.”
Cơ thể to lớn của Big Pan nổi lên mặt nước, hắn giơ nắm đấm lao về phía Sharkler.
Sharkler không chút hoang mang tránh thoát, thử dùng sống bàn tay tấn công cổ tay Big Pan: “Hừm. Có vẻ như không dễ tác động lực cho lắm.”
“Pehe ~ Pehehehe! Tao là người cá chạch khổng lồ, trên người có làn da trơn nhẵn và dịch nhờn, đòn tấn công của mày đối với tao chỉ như muỗi đốt thôi.” Big Pan rất đắc ý, mặc dù hắn không hoàn toàn miễn nhiễm với những đòn đánh thẳng thừng nhưng quả thực có thể làm yếu cú đánh đi khá nhiều.
“Xem ra chưa rèn luyện tới nơi tới chốn. Nếu là thầy Jinbe ở đây thì chút dịch nhờn này không chừng sẽ bị thầy ấy lợi dụng ngược lại.” Sharkler quan sát tay mình, cảm thấy không vừa ý lắm, hắn chưa thể tùy ý điều khiển chất lỏng như Jinbe.
“Mặt khác, thằng cha này chính là kẻ ngu ngốc mà sếp Đạt Dã đã nói, lúc chiến đấu còn giảng giải về năng lực của mình cho kẻ địch nghe nhỉ?”
Sharkler một lần nữa tránh thoát cú đấm của Big Pan, hô to: “Cá mập khổng lồ siêu cấp.”
Cá mập khổng lồ cao ngang ngửa Big Pan bỗng xuất hiện, sau đó đấm thẳng vào cằm Big Pan.
Big Pan ăn đau khẽ rên lên, cơ thể khổng lồ ngã uỳnh xuống mặt biển đằng sau khiến bọt nước trắng xóa bắn tung tóe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận