One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 584: Trận hải chiến bất ngờ (3)

Chương 584: Trận hải chiến bất ngờ (3)
Sau lời hứa hẹn của Don Krieg, hết tên hải tặc này đến tên hải tặc khác xông lên như không sợ chết, miệng cắn dao, dùng dây thừng có móc trèo qua thuyền bên kia.
Ai may mắn thì sẽ thành công đặt chân lên thuyền và rút dao chém người, xui thì vừa nhảy lên đã bị đạn lạc bắn chết hoặc bị binh sĩ nhanh trí chặt đứt dây thừng, rơi xuống biển.
Đợi đến khi thuyền hải tặc của Don Krieg đuổi kịp thuyền vận tải, Gin dẫn theo đám hải tặc đang sốt ruột khó lòng dằn nổi giẫm lên lan can, nhảy sang bên kia. Cứ hai con thuyền hải tặc áp sát tấn công một thuyền vận tải, các binh sĩ luống cuống tay chân chống đỡ.
Tiếng súng, tiếng đao kiếm chạm nhau, tiếng la giết, tiếng cười quái dị và tiếng kêu thảm thiết… đủ loại âm thanh vang lên cùng lúc. Đám binh sĩ và hải tặc chém giết đỏ cả mắt gần như đã quên mất mục đích chính của mình, trong lòng chỉ còn lại suy nghĩ ‘sống sót’ và ‘chém chết hắn’.
Ưu thế của băng hải tặc rất lớn, một mặt chúng có nhân số đông đảo, mặt khác chúng còn có Gin và Pearl là hai đại tướng có thể xông trận.
Uy lực của hai cái nạng gắn cầu sắt của Gin quá mạnh, nện vào người không chết cũng bị thương, nhẹ thì gãy tay, nặng thì gãy hết xương sườn, hộc máu rồi ngã xuống đất.
Điều làm cho người ta sợ hãi nhất là thỉnh thoảng con hàng này lại dùng lưỡi liếm máu tươi bắn tung tóe trên mặt mình, vẻ mặt giống như ác quỷ bò ra từ địa ngục vậy. Các binh sĩ đang đánh hăng đều lập tức sợ hãi đến mức tỉnh táo lại tức khắc, sau đó… càng không đánh nổi.
Pearl thì ỷ vào việc toàn thân trên dưới đều là khiên chắn, dùng cứng đối cứng với đao kiếm và đạn pháo, nhân cơ hội dùng tấm khiên trong tay đập vào đầu đối phương.
Có hải tặc nhanh trí sẽ trốn luôn đằng sau Pearl, coi hắn như tấm chắn di động, sau đó bất thình lình thò đầu ra đâm người.
Không cần mất quá nhiều thời gian, các binh sĩ đã bị băng hải tặc áp chế hoàn toàn. Don Krieg thấy đã tới lúc nên nhảy từ thuyền hải tặc sang, dùng bao tay khảm kim cương của mình đấm vào người quan chỉ huy, tuyên cáo trận chiến thắng lợi.
“Hú!” Các hải tặc giơ vũ khí, ngửa mặt lên trời gào to, phấn khích reo hò ăn mừng trong chốc lát.
Chờ đến khi kiểm kê xong hàng hóa trên thuyền, bọn chúng lại càng hưng phấn hơn. Thu hoạch chuyến này ngang với bình thường cướp vài làng nhỏ liền.
“Được rồi, giờ thì quét dọn thuyền cho sạch sẽ, chỗ nào hỏng thì lập tức sửa chữa, phân phối tất cả thức ăn tới các thuyền.” Đầu óc Don Krieg vẫn tỉnh táo lắm, hắn biết đây chỉ là mở đầu, mục đích chuyến đi lần này vẫn chưa hoàn thành. Hắn ra lệnh đâu vào đấy:
“Ideaman, rút từ mỗi phân đội ra một nhóm người để tạm thời quản lý năm chiếc thuyền này, chờ nhận người mới xong, chúng ta sẽ thành lập đội ngũ lại lần nữa.”
“Rõ.”
“Còn một việc nữa.” Don Krieg nở nụ cười nham hiểm: “Vẽ thêm mấy lá cờ mô phỏng cờ của thuyền vận tải rồi treo trên thuyền của chúng ta.”
Don Krieg không coi trọng cờ của mình quá mức như những tên hải tặc khác, lúc cần thiết hắn có thể gỡ cờ xuống, ngụy trang thành thuyền buôn hoặc quân hạm để tiếp cận mục tiêu mà không mang chút gánh nặng nào trong lòng.
Ideaman nở nụ cười hiểu ý. Đây không phải lần đầu hắn làm những chuyện này, bây giờ sở trường đặc biệt của hắn chính là vẽ cờ.
Đợi đến khi mệnh lệnh của Don Krieg được truyền xuống, các hải tặc nháo nhào làm việc, ai nấy đều mừng rỡ di chuyển đồ đạc, sửa chữa thuyền hoặc ném binh sĩ trên boong thuyền xuống biển.
Các hải tặc tốp năm tốp ba thảo luận xem lần này mình có thể được chia bao nhiêu thứ, sau đó phải ăn mừng ra sao.
Lúc này bọn chúng vẫn chưa biết hành động của mình chẳng những đã làm rối loạn kế hoạch của nhóm người nào đó, thậm chí còn quấy rầy bữa cơm trưa của người ta.

Bốp! Rầm!
Don Krieg vung chiến thương nặng một tấn lên, mũi thương đặc chế nện xuống mặt đất gây ra vụ nổ dữ dội, mặt cầu vừa xây không lâu đã nổ thành cái hố lớn.
Nếu Kuro ‘Trăm Kế’ được coi là tên hải tặc có tốc độ nhanh nhất ở biển Đông thì Don Krieg chính là kẻ mạnh nhất, danh hiệu bá chủ biển Đông của hắn đương nhiên không phải lời đồn.
Những nhân viên canh gác đứng ở trung tâm phạm vi đòn đánh bị thương nặng đến mức biến dạng, mấy người gần đó cũng bị nổ đến mức kêu thảm bay ra ngoài, ngã xuống đất không dậy nổi.
“Wow!” Đám lâu la sau lưng Don Krieg reo hò vì sự uy phong của thuyền trưởng, sau đó lập tức vòng qua Don Krieg xông về phía trước.
Gin và Pearl cũng dẫn đội của mình tấn công nhân viên trông coi, Don Krieg cầm chiến thương đứng đó nhìn với vẻ hài lòng.
Sau khi đánh bại thuyền vận tải, bọn họ nhanh chóng chỉnh đốn rồi treo cờ bắt chước thuyền vận tải lên, chạy đến chỗ cây cầu lớn.
Đúng như dự đoán, dù nhiều ra vài con thuyền nhưng nhân viên canh gác ở đây không nghĩ nhiều như vậy, chỉ tưởng cấp trên phái thêm công nhân tới và tăng thêm đồ tiếp tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận