One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 246: Thư

Chương 246: Thư
Artoria thì không để ý bộ giáp kia cho lắm. Cô lại không phải Gilgamesh, không có sở thích mặc giáp vàng lấp lánh chạy khắp nơi.
Tóm lại, rốt cuộc nên bán mấy món đồ vàng này để đổi thuyền hay giữ làm vật lưu niệm thì cần chờ mọi người thương lượng rồi mới quyết định.
“Keng leng keng~”
Chuông gió treo trên cửa phát ra tiếng vang giòn giã, hoan nghênh chủ quán rượu trở về.
"Haizz, mệt quá~" Trương Đạt Dã đặt túi lên bàn. Thật ra cậu không mệt chút nào, chẳng qua sau khi du lịch bảy, tám ngày, về nhà nằm liệt trên ghế sẽ không kìm được thốt ra lời như vậy.
Tom mới mệt thật đây này. Nó xách tượng vàng của mình đi cả một đường, mệt đến mức cả mèo không đứng lên nổi.
Lúc này nó đặt tượng xuống đất, mờ miệng túi ra nhìn trộm một cái, mặt hơn hớn.
Artoria đã quen cửa quen nẻo nấu nước pha trà, lấy bánh ngọt… Cô còn chưa ăn bánh ngọt của đảo Người Cá cho đã miệng đâu.
Sharkler xách kem đánh răng cố ý mua từ đảo Người Cá về lên phòng mình, phân loại cất giữ.
Thụy Manh Manh thì lôi giẻ lau và chổi lau nhà ra, định quét dọn một phen.
Trương Đạt Dã ngồi một lát, định sửa sang lại quà tặng nhỏ và đồ kỷ niệm từ đảo Người Cá, thấy Tom còn ôm tượng không buông thì nói:
"Tom này, mày mang tượng lên phòng trên tầng đi nhé? Để đây chói mắt lắm, cẩn thận bị người ta trộm mất đấy."
Tom ngần ngừ. Thật ra nó muốn đặt ở tầng dưới để khoe khoang, vênh váo cơ. Nó không phải kiểu mèo khiêm tốn, nhưng nếu bị người ta trộm mất thì nó sẽ xót lắm.
"Hay để tao cất cho? Khi nào mày muốn xem thì lôi ra xem." Trương Đạt Dã bày ra chiêu phụ huynh lừa tiền lì xì của trẻ con.
Thông minh như Tom còn lâu mới tin mấy lời vớ vẩn của cậu. Nó lắc đầu nguầy nguậy, ôm tượng chạy như bay lên tầng.
Trương Đạt Dã mặc kệ nó, đằng nào lòng nhiệt tình của Tom đối với bất cứ sự vật gì cũng chỉ kéo dài ba phút thôi. Mấy ngày sau có khi nó cũng quên béng mình có cái tượng vàng ấy chứ.
"Tặng chú Goodman hai chai rượu ngon của thành phố Long Cung. đồ trang trí san hô này đẹp đấy, tặng cho phu nhân Molly đi. In mấy tấm ảnh này ra chia bọn họ vài tấm cũng được. Còn bé Bayer... Tặng nhóc đấy một ít món ngọt đặc sản của đảo Người Cá nhỉ?"
Trương Đạt Dã thuận tay cầm hai hộp bánh ngọt từ túi xách Artoria để trên bàn.
Lườm…
Artoria nhìn chăm chú vào tay của Trương Đạt Dã.
Trương Đạt Dã chớp chớp mắt, kéo cái hộp đi hướng nào thì Artoria quay đầu theo hướng ấy.
Trương Đạt Dã bưng hộp vẽ một số 8 giữa không khí, đầu Artoria cũng đi theo vẽ cái số 8, chỏm tóc ngố trên đỉnh đầu run run, làm người ta sợ cô sẽ nhào lên che chở đồ ăn.
"Cái này rút ra từ phần của tôi, được chưa?" Trương Đạt Dã dở khóc dở cười.
Artoria hơi đỏ mặt, động tác vừa rồi chỉ là phản xạ bản năng thôi: "Không sao, tôi cũng không để ý. Dù cậu tặng bộ giáp vàng của tôi cho người ta cũng chẳng sao."
Trương Đạt Dã cười lắc đầu, lần lượt để riêng mấy phần quà. Tặng giáp vàng cho người ta thì không sao, nhưng tặng đồ ngọt là cô lườm tôi ấy gì?
Đúng là bó tay.
"Sếp ơi, chúng ta không về lâu vậy mà chẳng thấy bám bụi gì cả, trong phòng cũng không thấy mùi ẩm mốc vì lâu không thông gió." Thụy Manh Manh vừa xuống cầu thang vừa nói.
"Chắc mấy ngày này nhà chú Goodman đến quét dọn đấy? Chờ lúc đi thăm họ nhân thể hỏi một câu là biết." Trương Đạt Dã nhớ trước khi đi có gửi chìa khóa ở nhà bọn họ. Phu nhân Molly nhiệt tình như vậy, chắc sẽ thường xuyên tới quét dọn.
Thụy Manh Manh gật đầu: "Vâng, người ta nhiệt tình thật đấy. Vậy tôi đi mua ít nguyên liệu nấu ăn nhé. Có cần mua gì không ạ?"
Trương Đạt Dã giao cho cô ấy vài tờ mệnh giá lớn: "Mua hết mấy số báo của những ngày này về nhé. Cũng không biết dạo này có chuyện lớn gì không."
"Được." Thụy Manh Manh cất tiền đi ra cửa, chẳng mấy chốc lại vòng trở lại: "Sếp ơi, trong hòm thư ngoài cổng có một phong thư, hình như là viết cho Artoria."
"Hả?" Artoria nuốt đồ ăn trong miệng, lau tay rồi nhận lấy thư trong tay Thụy Manh Manh.
"Ai gửi thế?" Trương Đạt Dã kinh ngạc, lâu như vậy cậu cũng chưa nhận được bức thư nào đâu. Sao Artoria lại có?
Trương Đạt Dã và Thụy Manh Manh đột nhiên nghĩ tới hành vi của Vander Decken, hay là ai gửi thư tình cho Artoria?
"Là trung tướng Gion." Lời của Artoria bác bỏ nghi ngờ của hai người họ.
"Trung tướng Gion?" Trương Đạt Dã càng buồn bực: "Đang yên đang lành cô ấy viết thư cho cô làm gì? Lại mời cô gia nhập hải quân à?"
"Không phải." Artoria nhanh chóng đọc hết thư: "Lần trước chẳng nói có thời gian rảnh sẽ tới tìm tôi giao lưu kiếm thuật đấy à? Hôm trước cô ấy tới một lần nhưng chúng ta đi vắng. Thế nên để lại một bức thư trong hòm thư."
Trương Đạt Dã nhớ tới lần Gion tới thăm sau khi Mắt Diều Hâu rời đi: "À~ Hình như đúng là có chuyện này. Sau khi nói như vậy thì mãi chẳng thấy cô ấy tới, tôi còn tưởng cô ấy chỉ nói khách sáo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận