One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 352: Kỹ năng mạnh nhất của cá mập khổng lồ lại là công kích tinh thần ư? (2)

Chương 352: Kỹ năng mạnh nhất của cá mập khổng lồ lại là công kích tinh thần ư? (2)
“Bấm tay tính giờ.” Diệp Ngôn bấm đầu ngón tay: “Vừa đủ ba mươi giây, những đạn pháo trước đó cũng vậy, sau ba mươi giây mới khôi phục lại tốc độ bình thường. Không biết họ có thể sử dụng kết hợp chúng với nhau không không, nếu được nó sẽ phiền lắm.”
Trương Đạt Dã không nghĩ hắn lợi hại đến thế: “Không sao, tuy năng lực của gã khá mạnh nhưng tốc độ phản ứng của năng lực giả ở mức bình thường. Tôi nghĩ Artoria bổ một kiếm vào chiếc thuyền này hay cậu gõ Chiêng trấn hồn, trận chiến sẽ kết thúc ngay.”
Diệp Ngôn nói: “Thật ra tôi muốn thử xem khả năng chiến đấu của đám hải tặc bình thường ở thế giới này thế nào.”
Trương Đạt Dã gật đầu: “Cũng được, tôi cũng muốn thử nghiệm một số chiêu thức mới.”
Cuối cùng hai chiếc thuyền cũng gặp nhau, do thuyền của Foxy lớn hơn Hope Diamond rất nhiều, thân thuyền lại cao hơn nên thái độ của đám hải tặc khá trịch thượng, bày ra vẻ từ trên cao nhìn xuống. Vài tên trong đó còn ném móc qua cột buồm muốn đu qua, có kẻ còn chống vào lan can muốn nhảy qua bên này.
Không biết có phải Thụy Manh Manh học thói hư tật xấu của Trương Đạt Dã không mà lặng lẽ trèo lên cột buồm, đợi khi đám hải tặc nhảy lên rồi mới huơ kiếm chém đứt dây thừng, sung sướng nhìn bọn họ lần lượt rụng xuống biển.
Trương Đạt Dã quơ đèn đường, quét đám hải tặc lơ lửng trên không xuống dưới, cảnh tượng vô cùng tàn khốc.
Sau khi dễ dàng ngăn cản đợt tấn công đầu tiên của đám hải tặc, Diệp Ngôn thả ra tám Cờ yêu, cho chúng đứng xếp hàng ở mạn thuyền: “Canh gác cho kỹ, không cho bất cứ tên hải tặc nào bén mảng lên thuyền.”
Sau đó Trương Đạt Dã, Tom, Artoria, Thụy Manh Manh và Diệp Ngôn cùng lên thuyền hải tặc, Brook và chúng Cờ yêu ở lại trên thuyền để bảo vệ thuyền, tiện thể chăm sóc cho Perona.
Sharkler nhìn đồng bọn bắt đầu đánh nhau trên mạn thuyền, không điều khiển Cá mập khổng lồ phá hủy thuyền mà nhảy ra từ cửa khoang, leo lên thuyền hải tặc.
Sau đó là trận chiến nghiêng về một phía.
Sức chiến đấu của hải tặc bình thường không gây nhiều bất ngờ cho Diệp Ngôn, dù người ta luôn nói rằng Người Cầm Canh không giỏi chiến đấu tay đôi, nhưng điều này vẫn phụ thuộc vào việc lấy ai ra so sánh.
Dù thế nào đi chăng nữa, cậu ta vẫn là kiểu có thể đè yêu quái bình thường ra đánh đấy. Vài tên hải tặc nhỏ nhặt này, Diệp Ngôn không dùng mánh lới cũng không cần pháp khí vẫn đủ để lấy một địch năm, không áp lực gì mấy.
Khoan nói đến chuyện hải tặc ra tay hung ác như thế nào, Diệp Ngôn cũng không phải chưa chứng kiến cảnh tay không xé xác người bao giờ.
Vì thế, hoàn toàn không cần phải lo lắng về vấn đề Diệp Ngôn không dám ra tay tàn nhẫn khi đánh nhau, mà Trương Đạt Dã và Thụy Manh Manh phải luyện tập bằng rất nhiều kẻ buôn người mới giác ngộ việc này.
Nhờ được huấn luyện với những kẻ buôn người đó, giờ đây Thụy Manh Manh đã có thể thoải mái nhanh nhẹn chém đám cá con này. Trên cơ bản, một nhát kiếm ít nhất có thể khiến một người mất đi sức chiến đấu, đồng thời dựa vào thân thủ linh hoạt của mình khiến kẻ địch không thể chạm được vào một góc quần áo của mình, ngay cả khi một nhóm người vây quanh cô ấy.
Lúc này, Trương Đạt Dã tìm tới một tên to con tên là Hamburg, chính là người vừa rồi đã dùng gậy sắt để đánh bay đạn pháo. Tay và chân của người này có chiều dài tương đương nhau, trông khá giống con khỉ đột.
Bởi vì hắn cao khoảng 5m nên Trương Đạt Dã phải ngẩng đầu để nhìn hắn, Tom ở bên cạnh lại càng khoa trương hơn, chẳng những nó phải ngẩng đầu lên mà càng ngẩng thì eo nó lại càng hạ thấp, cuối cùng đầu nó chạm đất và té ngã.
Hamburg đang vác gậy sắt cúi đầu nhìn hai đứa nhỏ chắn trước mặt mình, bịt miệng nhịn cười một lúc rồi cầm gậy sắt nện xuống.
Trương Đạt Dã có thể dễ dàng tránh được nếu muốn nhưng cậu lại quơ cây đèn đường cố gắng đỡ đòn.
Chỉ nghe keng một tiếng, Trương Đạt Dã lùi lại một bước, lắc lắc tay thở dài: “Chất lượng của cây đèn đường này thật tốt, lại nói trình độ này mà dùng gậy sắt cũng mạnh đến thế thì chiêu Thunder Bagua của Kaido phải ác đến mức nào.”
Tay của Hamburg cũng tê rần trong giây lát, hắn cất giọng ồm ồm: “Bé tí mà mạnh phết đấy nhỉ.”
Hai người so vài chiêu, Trương Đạt Dã gần như nhận biết được thực lực của tên này, sau đó cậu lùi lại một bước, hét lên: “Khởi động chế độ Super Mode!”
Chỉ thấy dáng người Trương Đạt Dã đã tăng từ 1,8m lên hơn 3m, cây đèn đường cao 4-5m lúc đầu cậu cầm trông khá vụng về nhưng bây giờ trông thoải mái hơn rất nhiều.
Đây là năng lực mà cậu mới phát hiện ra khi dạy Perona tập thể dục nhịp điệu sáng nay, cậu đột nhiên cảm thấy rằng mình có thể biến hình bằng cách hét lên khẩu hiệu này. Sau đó lúc chặn đạn pháo lại cảm thấy như vậy nên mới đặc biệt tìm một đối thủ trông có vẻ phù hợp để thử năng lực mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận