One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 851: Spike? (2)

Chương 851: Spike? (2)
"Tham mưu trưởng hả..." Trương Đạt Dã một quyền đánh tên hải tặc này khảm vào tường, xoay người đi cởi dây trói cho một nhà 3 người kia: "Xin lỗi, đánh hỏng nhà các vị rồi. Thanh kiếm kia coi như bồi thường nhé. Mọi người tìm một chỗ trốn đi, lát nữa là ổn thỏa cả thôi."
Một nhà 3 người như bị dọa sợ, ôm nhau khóc nức nở nói không nên lời.
Trương Đạt Dã không dừng lại thêm, rời đi từ lỗ thủng bên kia, trước khi đi còn không quên tiến hành xử lý vô hiệu hóa hải tặc nọ.
"Chậc, quên béng không hỏi hắn những người khác ở chỗ nào." Trương Đạt Dã thoáng buồn bực, lại đúng lúc thấy một hải tặc thò đầu ra khỏi cái lỗ do Tom và Boodog tạo thành, ngó dáo dác khắp nơi.
Trương Đạt Dã nở nụ cười hiền lành.
...
“Đoàng! Đoàng!” Mary núp ở nơi kín đáo bắn hai phát, tiếc là vẫn không thể nghe được tiếng kêu đau mình mong đợi.
"Quái vật sắt chết dẫm!" Mary oán hận mắng một tiếng. Ngoại trừ lần đầu đánh bất ngờ, về sau cô ta không bắn trúng bất cứ lần nào nữa. Kẻ địch phiền toái hơn cô ta nghĩ quá nhiều: "Cũng không biết bên phía Anne sao rồi, tên khốn Midnight sẽ không bày trò gì chứ?"
"Yarinami!" Giọng Sharkler vang lên, một giọt nước bắn trúng vai trái của Mary.
Mary rên rỉ, súng kíp bên tay trái rơi xuống. Cô ta nâng tay phải bắn ra sau lưng 2 phát mà không thèm nhìn, sau đó nhịn đau leo lên đầu tường, lật sang bên kia.
Nếu bàn về tốc độ chạy đường thẳng, Mary biết mình kém hơn Sharkler nhiều lắm, chỉ có thể mượn địa hình để di chuyển và tránh né, hy vọng có thể chế tạo chút chướng ngại cho tên kia. Mà rõ ràng là đã tính nhầm mất rồi.
Tuy Sharkler trông cồng kềnh đấy, nhưng hắn có thể nhảy một nhát vào thẳng buồng lái của Cá mập khổng lồ thì muốn nhảy qua bảy, tám mét gì đó chỉ là chuyện nhỏ.
Cũng chỉ vì không muốn trắng trợn phá hoại dân cư nên hắn mới khiến Mary mượn địa hình đủ loại hẻm nhỏ chạy lâu như vậy.
Mà giờ Mary bị thương, Sharkler muốn đuổi kịp cô ả thì dễ hơn hẳn: "Tỉnh ngộ đi. Karate người cá - cái tát công phá 3000 viên ngói!"
"Oái!" Mary kêu thảm, bị Sharkler đánh bay ra ngoài. Sau đó cô ta cố gắng giãy giụa kiểu gì cũng không bò dậy nổi.
“Véo~” Bóng Tom nhoáng lên trước mặt Sharkler, ngay sau đó là một con chó bull cao lớn dữ tợn.
"Gấu gấu gâu gâu!"
"Tom?" Sharkler thuận tay bắt được đuôi chó của Boodog.
"Gấu?" Boodog cố gắng chạy về phía trước một lúc lâu, mãi mới phát hiện mình đứng yên tại chỗ bất động.
Hắn ta quay đầu lại, thấy Sharkler đang nắm cái đuôi của mình thì hung dữ nhe răng: "Grrrrr..."
“Bốp!” Tom cầm một quyển báo cuộn thành hình tròn đập mạnh lên đầu Boodog, tổn thương không cao, vũ nhục cực mạnh.
Boodog lập tức quên luôn Sharkler, điên cuồng sủa Tom, dùng hết sức lực muốn cắn mèo ta.
Sharkler đương nhiên sẽ không buông tay, nắm cái đuôi chó thật chặt không thả.
Tom cười rạng rỡ với Sharkler rồi thay đổi vẻ mặt thành kênh kiệu phách lối.
"Gấu gấu gâu gâu..."
Trương Đạt Dã vừa tới nơi đã thấy Tom đứng sau một cái vạch, dùng rất nhiều chiêu trò đùa bỡn một con chó lớn, thỉnh thoảng cầm ra đủ thứ gõ đầu chó, mặc chó cắn hỏng đồ đạc. Cuối cùng nó lôi một khúc gỗ ra, đưa tới sát miệng chó để chó cắn thành hình gậy đánh bóng chày rồi cầm gậy đánh gục chó.
Sharkler buông Boodog đã ngất xỉu, trông có vẻ vừa bó tay vừa chiều chuộng.
"Sharkler? Đúng lúc tới phụ một tay đi." Trương Đạt Dã thuật lại tình huống: "Tôi đã xử lý 27 nhà rồi, dư lại chúng ta chia nhau hành động."
Sharkler gật đầu: "Được, đám hải tặc này đúng là..."
...
Bên bờ biển, Alifu đang cãi cọ với Diệp Ngôn, một tên muốn đoàn Hope thả bọn họ, ít nhất cũng phải thả hắn và em trai hắn; tên kia thì đòi moi được nhiều tin tức hơn từ miệng của Alifu, muốn cứu những người vô tội kia, Diệp Ngôn thậm chí còn uy hiếp ngược lại Alifu bằng tính mạng của Aliphant.
Hai tên thích dùng đầu óc đều âm thầm mắng đối phương hèn hạ vô sỉ, âm hiểm xảo trá.
"Còn đúng 10 phút nữa thôi, nếu chưa quyết định thì bọn họ sẽ bắt đầu giết người." Alifu cố gắng làm ra bộ dáng bình tĩnh tự nhiên: "Bọn tôi là hải tặc, giết người cướp bóc là lẽ thường tình. Đến lúc đó mọi người sẽ chỉ đổ vấy những mạng người chết thảm kia lên đầu các vị, đều do các vị tham lam muốn chiếm tiền thưởng của bọn tôi nên mới hại chết dân thường! Đây chính là lòng người!"
"Vì mấy chục triệu Belly bị tất cả mọi người chửi rủa, danh tiếng hủy trong giây lát, thậm chí bị hải quân truy nã. Như vậy có đáng giá không?"
Chúng loli thoáng dao động, nhất là Vivi cực khó chấp nhận tình huống này. Cô bé cắn môi: "Sao lại như vậy?"
Thành Long cau mày hỏi: "Perona, có thể dùng năng lực của em tìm và khống chế bọn chúng không?"
Perona lộ vẻ khó xử: "50 người, nếu muốn đảm bảo không có chút sai sót nào thì ít nhất phải cùng lúc thả ra 100 Hollow tiêu cực. Phân tâm điều khiển một lúc nhiều như vậy sẽ rất tốn sức, với cả tìm người cũng cần thời gian..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận