One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 533: Tom: Không phải mèo, mèo không làm (1)

Chương 533: Tom: Không phải mèo, mèo không làm (1)
Nếu không phải Trương Đạt Dã tháo cờ của Black Cat xuống trước thì có khi đối phương còn nã pháo dò xét rồi mới tới.
"Tôi là thiếu tá Nezumi (con chuột) của chi bộ hải quân thứ 16, các cậu là đoàn du lịch Hope phải không?" Một tên sĩ quan hải quân vuốt râu hỏi.
(con chuột)
Trương Đạt Dã giương mắt nhìn lên, thiếu tá Nezumi người cũng như tên, hai bên gò má là 6 cọng râu như râu chuột, trên đầu còn có đôi tai giống tai chuột, cũng không biết là trang sức hay tai thật.
Trương Đạt Dã nói: "Là chúng tôi. Băng hải tặc Black Cat vừa bị đánh bại tổng cộng có 64 người, mời tiếp nhận."
Thiếu tá Nezumi hất cằm ý bảo cấp dưới đi thẩm tra.
Vài tên lính hải quân cạnh đó cầm mấy tờ lệnh truy nã trèo lên thuyền hải tặc Black Cat, Jango và anh em người mèo có thể thoải mái xác nhận không sai, chỉ là thuyền trưởng Kuro làm họ phí công một phen.
Tên kia bị Trương Đạt Dã đánh hơi thảm lại không tránh mặt, hai lính hải quân suýt nhận lầm thuyền công Nugire Yainu thành Kuro, cuối cùng vẫn nhờ Trương Đạt Dã nhắc nhở mới nhận ra Kuro.
"Báo cáo Thiếu tá, thuyền trưởng băng hải tặc Black Cat - Kuro 'Trăm Kế' treo thưởng 1000 vạn Belly, thuyền phó 'Nhà Thôi Miên' Jango treo thưởng 6 triệu Belly, 'Anh Em Người Mèo' Buchi và Sham treo thưởng 400 vạn Belly. Ngoài ra có một con thuyền hải tặc hỏng, một số vũ khí, tổng cộng tiền thưởng là 5200 vạn Belly!"
Thiếu tá Nezumi nghe được con số sau cùng thì khẽ nhướng mày, nở nụ cười gian trá: "Chi chi chi chi... Ghê gớm thật đấy. Lại có thể đánh bại băng hải tặc Black Cat. Ngay cả bọn tôi cũng rất nhức đầu vì tên Kuro kia."
Nhức đầu là vì các người kém cỏi, mà tiếng cười của người này cũng giống tiếng chuột quá chứ… Trương Đạt Dã nở nụ cười lễ phép, khiêm tốn nói: "Chúng tôi may mắn."
Tom nhìn bộ dáng thiếu tá Nezumi, lại nghe tiếng cười của gã là vô thức muốn ra tay bắt chuột, chẳng qua bị Trương Đạt Dã đè lại.
Chờ Tom tỉnh táo lại thì giật mình, con chuột này to quá, không bắt nổi. Nhỡ lát nữa chủ nhân bảo mình bắt… thì dùng súng săn hoặc làm bẫy gì đó đi.
Tom ngoẹo đầu, suy tính kế hoạch bắt chuột.
"Có vẻ như là may mắn thật." Nghe Trương Đạt Dã khiêm tốn, thiếu tá Nezumi lại gật đầu đồng ý.
Không phải vì giọng điệu khiêm tốn của Trương Đạt Dã chân thành quá mà là vì gã đã nhìn thoáng qua rồi, phát hiện cả đám đều dễ bắt nạt.
Người đứng đầu giao thiệp với gã quá trẻ, lại có vẻ hiền lành. Cô bé cõng kiếm đứng sau trông thì dọa người đấy, nhưng mặt mày lại mềm yếu.
Có một thiếu nữ tóc vàng đang uống trà với một người tóc xoăn. Tuy chỉ thấy bóng lưng của người tóc xoăn nhưng đối phương gầy yếu đến mức cứ như gió thổi qua là bay mất luôn.
Hai cô bé ở chỗ lái thuyền dùng tay làm ra động tác kỳ lạ, chắc đang chơi với nhau. Hai con mèo thì thôi bỏ qua luôn.
Có lẽ trong khoang thuyền còn có những người khác, nhưng nếu không đi ra giao thiệp thì hoặc là không có quyền phát biểu, hoặc là còn chẳng lớn bằng thiếu niên trước mặt, không đáng bận tâm.
Cuối cùng thiếu tá Nezumi cho ra kết luận, trên chiếc thuyền này không ai đánh đấm được gì.
Còn nguyên nhân băng hải tặc Black Cat bị đánh bại thì chắc tại trận bão hôm nay, khả năng là bị đám nhóc ranh nhặt của hời thôi!
Thế thì chuyện này có không gian thao tác rồi. Thiếu tá Nezumi rỉ tai với một tên lính mấy câu, lính hải quân hơi chần chừ rồi bị ánh mắt thiếu tá Nezumi bức bách rời đi.
"Xin chờ một lát, tôi đã sai người đi lấy tiền thưởng rồi." Thiếu tá Nezumi nói vậy với Trương Đạt Dã rồi hạ lệnh: "Bắt giữ toàn bộ hải tặc, tiếp quản con thuyền hải tặc này."
Lính hải quân bắt đầu bận rộn, Trương Đạt Dã thì đang tính sổ. Cậu cũng nghe được lời lính hải quân vừa rồi báo cáo, tiền thưởng thì giống ghi chép của Sharkler, không có vấn đề gì. Nhưng giá con thuyền hải tặc này lại thấp ngoài dự kiến.
Không biết là vì chất lượng thuyền không tốt hay vì bị thiếu tá Nezumi khấu trừ, nhưng trông người lính vừa rồi báo cáo không giống giả.
Trong lúc chờ đợi, thiếu tá Nezumi cười hì hì tán gẫu với Trương Đạt Dã, hỏi trên thuyền họ còn bao nhiêu người, ai là thuyền trưởng vân vân. Thái độ tốt hơn chuẩn úy Fullbody họ gặp mấy hôm trước nhiều lắm.
Trương Đạt Dã tò mò không biết gã muốn làm trò gì nên không giấu giếm những tin tức cơ bản kia. Đằng nào cũng không cần giữ bí mật số lượng thành viên làm gì.
Lần này thiếu tá Nezumi yên tâm hẳn. Tám người hai mèo thôi mà, trong đó còn có hai đứa trẻ con nữa chứ. Lần này kiếm lớn rồi.
Lát sau, một tên lính hải quân xách túi vải tới giao cho Trương Đạt Dã.
Thiếu tá Nezumi rất khách sáo nói: "Cậu Đạt Dã, chỗ này là 5200 vạn Belly, xin nhận lấy đi."
Trương Đạt Dã cảm giác sức nặng không đúng, cau mày mở túi ra. Quả nhiên, trong túi chỉ có hai mươi chồng mệnh giá 10 nghìn Belly, nhiều nhất là 20 triệu Belly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận