One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 736: Người khổng lồ (2)

Chương 736: Người khổng lồ (2)
Mà tình huống tộc người khổng lồ khá là đặc biệt. Ngoài mặt thì bọn họ là tộc loài mạnh nhất, Chính Phủ Thế Giới từng cấu kết với mẹ nuôi của Big Mom sắp đặt một âm mưu, cuối cùng thành công thu hoạch hai người khổng lồ giữ cửa cho đảo Tư Pháp và một nhóm lính hải quân người khổng lồ.
Có khi tin vịt về người khổng lồ cũng là do họ đổ dầu vào lửa cũng nên.
Sharkler nói: "Đúng thế, ngoại trừ truyền thuyết không rõ thực hư ra thì tôi chưa nghe nói băng hải tặc Khổng Lồ từng làm chuyện gì. Ví dụ như rốt cuộc bọn họ phá hủy những thành trấn nào, cướp đoạt quốc gia nào vân vân."
Trong lúc nói chuyện, Kim Nhị Bằng đã bay trở lại, còn cầm theo một con dực long. Lỗ Đại Sơn và Mã Lão Ngũ cũng trở về doanh trại, kéo theo một con khủng long ba sừng.
Diệp Ngôn thu Mã Lão Ngũ vào Cờ quái vật vàng để nó dưỡng thương, quay sang hỏi Kim Nhị Bằng: "Mày gặp chuyện gì?"
Kim Nhị Bằng nói: "Trên đường gặp nó, chẳng phải trên thuyền đang thiếu nguyên liệu nấu ăn ạ?"
Artoria cho nó một like, trên thuyền rất cần nhân tài biết chủ động săn thú như nó.
"Chính sự thế nào?" Diệp Ngôn hỏi chuyện điều tra.
"Hòn đảo này rất lớn, phía Đông và phía Tây mỗi bên trông như có núi lớn nhưng thực ra là khung xương của động vật khổng lồ, cũng là doanh trại riêng của hai người khổng lồ kia. Trên đảo có rất nhiều sinh vật tiền sử như khủng long, hổ răng kiếm vân vân, cây cối cũng tươi tốt vô cùng."
"Phía Nam có mấy ngọn núi lửa, trông giống núi lửa đang hoạt động, loại mà có thể phun trào bất cứ lúc nào ấy ạ. Khi ngọn núi lửa lớn nhất bùng lên, hai người khổng lồ kia đều chạy khỏi doanh trại tới quyết đấu. Tôi nghi ngờ bọn họ dùng núi lửa làm pháo hiệu."
"Ngoài ra, nếu đi dọc con sông này về phía trước một khoảng là có thể thấy hai chiếc thuyền hải tặc bỏ hoang, bờ biển hướng Bắc cũng có vài con thuyền hải tặc tả tơi."
Đôi mắt Kim Nhị Bằng rất hữu dụng, chỉ cần chốc lát đã có thể điều tra rõ ràng tình huống trên đảo.
"Vất vả rồi." Trương Đạt Dã bưng mâm lên đưa cho nó: "Làm cái xiên không?"
Mọi người lại ngồi xuống, vừa ăn vừa xem hai người khổng lồ đại chiến.
Hai người đánh hơn một tiếng đồng hồ, bởi vì hai bên quá quen thuộc, gần như thuộc làu cách ra chiêu của đối phương nên rất khó phân ra thắng bại.
Cho đến tận khi hai bên đều mệt mỏi, nhìn chuẩn sơ hở đồng thời dùng thuẫn đập bay vũ khí của đối phương, trường kiếm và búa khổng lồ rơi xuống đất, kéo ra hai đường rãnh vừa sâu vừa dài.
Hai người khổng lồ mất vũ khí cũng không chịu thôi, đồng thời vung nắm tay nện vào mặt của đối phương.
"Brogy!"
"Dorry!"
Quả đấm chạm vào mặt, mắt thường có thể thấy được gò má cả hai biến dạng, sau đó đồng thời ngã quỵ về phía sau.
Brogy lúng búng nói: "Trận chiến thứ 66151..."
Dorry tiếp lời: "Hòa lần thứ… 66151."
“Rầm!”
“Rầm!”
Hai tên người khổng lồ ngã xuống đất, sau khi yên tĩnh một lát thì cười phá lên.
"Gegyagyagyagya~ lại ngang tay nhỉ Brogy."
"Gabababababa~ đúng vậy, thật là nhức đầu."
Sau khi cười một trận, hai người rơi vào trầm mặc. Họ đã ở chỗ này 90 năm, trung bình mỗi ngày tiến hành chiến đấu 2 - 3 lần, tính tới hôm nay đã đánh tổng cộng hơn sáu mươi nghìn trận, đánh tới mức quên luôn lý do vì sao ban đầu lại đánh nhau.
90 năm qua nên nói gì đều nói xong hết cả rồi, thứ duy nhất để điều hòa cuộc sống chính là thỉnh thoảng có hải tặc tới nơi này.
Bình thường thì loại hải tặc nào cũng đều được hai người chiêu đãi nhiệt tình, bởi vì nhàm chán quá mức. Chẳng qua là hải tặc có mấy ai hữu hảo, lương thiện đâu. Kha khá tên muốn giết chết hai người họ để giương cao tên tuổi với đời. Người như thế chưa bao giờ thành công sống sót.
Cũng có một ít hải tặc không dám trêu chọc bọn họ nhưng hoặc là bị mãnh thú tập kích giết chết trong quá trình đợi kim nam châm tự ghi chỉ hướng hòn đảo tiếp theo, hoặc là không kịp đợi nó nạp đầy dữ liệu đã vội vàng ra khơi, lạc ở Đại Hải Trình.
Dẫu sao muốn nạp đầy dữ liệu ở đây phải tốn cả năm, không phải ai cũng có thể giống đoàn du lịch Hope, trong mắt không có mãnh thú, chỉ có nguyên liệu nấu ăn.
Dorry dùng một tay chống người ngồi bật dậy: "Lại nói, Brogy này, trên đảo có khách thăm hay sao ý nhỉ?"
Brogy cũng đứng lên: "Ừ, tao cũng cảm nhận được vừa rồi có người đang nhìn chúng ta. Có muốn đi nghênh đón không?"
Dorry khẳng định: "Tất nhiên rồi, hy vọng người tới lần này thú vị một chút."
Hai người nhặt vũ khí của mình lên, bước từng bước về phía đám người Trương Đạt Dã.
Kim Nhị Bằng nhận lời mời ngồi xuống ăn xiên lanh mắt nhất, lên tiếng nhắc nhở: "Hình như họ đi về phía chúng ta."
"Sẵn sàng tinh thần chiến đấu đi, hai người này không dễ chọc đâu." Trương Đạt Dã sẽ không coi thường hai người vì biểu hiện kém cỏi của họ ở đoạn đầu manga. Nên nhớ rằng lúc đó họ bị mưu hại, trạng thái thanh máu gần tàn rồi, lại còn vừa trải qua 2 lần quyết đấu sinh tử liên tiếp nên mới thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận