One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 853: Chúa tể giáng lâm (1)

Chương 853: Chúa tể giáng lâm (1)
Trương Đạt Dã đã nhìn thoáng lắm rồi, cứu người là vì cậu muốn cứu, nếu người dân cảm ơn thì cậu cũng lịch sự đáp lại, chửi cậu thì đánh một trận chứ sao.
Cầm súng chĩa về phía người tốt, mặt mũi đâu ra to thế?
Gia đình này rõ ràng là phái ôn hòa, tuy tạm thời chưa ý thức được đoàn du lịch Hope là gì nhưng vẫn rất lễ phép bày tỏ cảm ơn.
"Đừng trách mèo nhà cháu phá hỏng cửa nhà chú là được rồi." Trương Đạt Dã xoa đầu Tom: "Vũ khí của tên hải tặc kia để lại cho cô chú đấy. Cô chú bán để lấy tiền sửa cửa hoặc giữ lại phòng thân cũng được. Tạm biệt."
"Sếp Đạt Dã, bên tôi cũng giải quyết xong rồi." Sharkler xách Mary và Boodog tới hộp hợp với Trương Đạt Dã.
"Chỗ tôi cũng thế… À đúng rồi, tôi còn muốn bắt tay súng bắn tỉa kia nữa, vừa rồi không chú ý hắn ta, cũng không biết bây giờ đã chạy đi đâu." Trương Đạt Dã nói: "Ban nãy cũng không thấy nổ súng bắn lén tôi, xem ra tên này khá hơn đám cặn bã của băng hải tặc Midnight một chút."
"Chíu~~ Bụp!" Một viên đạn tín hiệu bay lên khoảng không trên bờ biển, bắn ra tia đỏ chói mắt.
Sharkler nói: "Đám hải tặc nói đây là tín hiệu kế hoạch thành công, để cho bọn họ thả người nhỉ?"
"Ừ... Nhưng kế hoạch thành công á? Giỡn mặt à? Làm gì có chuyện đấy!" Đánh chết Trương Đạt Dã cũng không tin mỗi hai băng hải tặc nho nhỏ này mà có thể khiến nhà mình ngã ngựa.
Cậu gọi cho Artoria hỏi thăm xem đạn tín hiệu là chuyện thế nào.
"Diệp Ngôn hỏi từ chỗ cái người tên Alifu kia." Artoria thuật lại mọi chuyện đơn giản một lần.
"À, thế thì không sao, người uy hiếp con tin đều bị chúng tôi giải quyết xong rồi... Sao bên chỗ cô ồn thế?" Trương Đạt Dã loáng thoáng nghe đến bên kia kêu các loại chiêu thức bừa bộn gì mà 'Cầm Canh thiên liệt phá', 'Chà đạp chính nghĩa' vân vân.
Artoria nói: "Bởi vì bắn đạn tín hiệu xong mà trong trấn không có động tĩnh nên Diệp Ngôn và Cờ Yêu đang vây đánh Alifu với Aliphant."
"..." Rất giống chuyện Diệp Ngôn có thể làm ra được, Trương Đạt Dã ngược lại không vội hô ngừng, cho hai tên kia ăn trận đòn cũng đáng đời thôi.
"Đúng rồi, ban nãy tên năng lực giả ăn trái trơn trượt kia chạy về phía thị trấn, Manh Manh đã đuổi theo, hai người gặp phải cũng chú ý nhé... Ơ?"
"Sao thế?"
"Cái tên Midnight bắt đầu bốc khói."
"Bốc khói?" Lúc Midnight sử dụng năng lực thì Trương Đạt Dã đã đuổi theo Precious rồi, không ở chỗ đó nên không biết Midnight là năng lực giả trái Yami Yami.
Đang lúc nghi ngờ, Trương Đạt Dã phát hiện trời tối rồi.
Bầu trời toàn thị trấn Mock bỗng nhiên sầm sì, thoáng cái từ ban ngày biến thành đêm đen mà không có chút thời gian quá độ nào, thẳng tắp rơi vào trạng thái đưa tay không thấy được 5 ngón.
"Chuyện gì xảy ra? Ui da!" Sharkler không thể thích ứng bóng tối, tình cờ va phải tường.
Trước mắt Trương Đạt Dã cũng là một mảnh bóng tối không nhìn thấy gì… À không phải, cậu thấy một đôi mắt to đang chớp chớp, là mắt Tom. Đôi mắt của nó nổi bần bật giữa bóng đêm, mỗi tội hơi sởn tóc gáy.
Tom có vẻ cũng không nhìn rõ, tiện tay đốt một que diêm, vậy mà ánh sáng của diêm lại bị hạn chế trong phạm vi ngọn lửa, vô cùng quái dị. Tuy lửa có sáng đấy nhưng xung quanh nó vẫn đen nhánh một mảnh, đến cả mặt mèo của Tom còn không được chiếu rõ chút nào.
Trong trấn lần lượt vang lên tiếng kêu hoảng sợ, rõ ràng bóng đêm kỳ quái này dọa cho dân chúng bất an không thôi.
"Thuật nhìn đêm." Trương Đạt Dã không quên kỹ năng lấy được từ Diệp Ngôn, tuy tần số sử dụng khá là thấp.
Sau khi dùng thuật nhìn đêm, tuy mọi thứ vẫn cứ đen thùi lùi nhưng đã không ảnh hưởng tầm mắt nữa, cảm giác giống ban ngày đeo kính râm vậy.
Không chỉ thế, Trương Đạt Dã cảm thấy đứng trong bóng tối này thoải mái vô cùng, lực lượng từ Người Cầm Canh trong cơ thể cậu trở nên sinh động không thôi, sử dụng càng thuận tay, uy lực cũng mạnh hơn.
"Sharkler, anh ở đây chờ đã nhé, tôi tới bờ biển xem thử." Trương Đạt Dã nghi ngờ năng lực này có thể là trái ác quỷ Yami Yami, cần tới để xác nhận tình huống. Ngoài ra thì chút lực lượng Cầm Canh trong cơ thể cậu còn phản ứng mạnh như vậy, nói không chừng bên phía Diệp Ngôn càng hoành tráng.
"Ừ, cậu cẩn thận đấy." Sharkler cũng thử đốt lửa và đèn pin nhưng đều không có tác dụng chiếu sáng.
...
"Đây là năng lực gì? Biến ban ngày thành đêm tối à?" Trước mắt Thành Long đen nhánh một mảnh, anh có thể cảm thấy ba loli và một bé mèo nhỏ đang nắm ống quần mình, hình như còn có thêm một chú vịt xán tới. Thành Long sợ dẫm phải đồng bạn nên không dám lộn xộn.
"Năng lực khoa trương thật đấy." Wendy hít hà: "Hình như không khí không có gì thay đổi, chỉ là bóng tối đơn thuần thôi."
Perona thử thả mấy ma trơi ra nhưng tầm nhìn của ma trơi cũng không hơn chính cô nhóc là bao: "Rốt cuộc là năng lực gì thế? Lúc thì hút được năng lực giả, lúc lại chế tạo ra bóng tối."
Bạn cần đăng nhập để bình luận