One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 642: Cục cưng có giá khởi điểm 100 vạn ở đâu? (2)

Chương 642: Cục cưng có giá khởi điểm 100 vạn ở đâu? (2)
Thế là ngay khi bò biển Momoo vừa bị Trương Đạt Dã đấm nát cái mồm đầy răng và phải nhổ cậu ra ngoài, bụng nó đã bị Perona dùng Hollow tiêu cực và Toku Hollow - Kamikaze Rap công kích, bonus chiêu chém mũi tên của Brook, tặng thêm Thiên Long trảo của Wendy, ăn kèm với trảm kích ám năng lượng của Thụy Manh Manh… Chưa kể còn có một chiếc Tom đứng trên đầu Momoo dùng ván lướt sóng đánh nó lia lịa.
Trên toàn bộ vùng biển Đông này, chỉ có mỗi mình Momoo là may mắn được hưởng thụ đãi ngộ nhường ấy.
Mỗi tội nó cũng chẳng cảm thấy vinh hạnh là ‘được’.
Momoo rống thảm cũng bị ngắt nửa chừng, chỉ hét được nửa chữ “Bò…” là đã bị nghẹn trở lại. Vết nổ hollow ở bụng, vết cắt của trảm kích, vết cào của Thiên Long trảo, lại thêm bị năng lượng ám đánh sâu vào làm bụng Momoo máu me đầm đìa, nguyên con bò trợn trắng mắt bay ra ngoài.
Xem tổng thể thì Trương Đạt Dã đánh gãy mấy cái răng có vẻ ít nhằm nhò nhất. À đúng rồi, chưa kể đến Tom tận lúc này vẫn chưa kịp phản ứng nữa chứ, nó vẫn đang đứng trên đầu Momoo và dùng ván lướt sóng nện liên tục, gõ đến mức chồng cục u trên đầu Momoo còn cao hơn cả Tom mới chịu thôi.
Artoria hơi đau lòng, phần thịt chỗ giữa bụng trông thật ngon, sao mới đó đã đánh hỏng nhiều thế rồi, tiếc ghê.
Thấy Trương Đạt Dã bình an vô sự, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng ý thức được bọn họ đã phản ứng quá lố.
Brook chậm rãi lướt trên mặt biển chạy về lại thuyền, Wendy được Carla mang theo bay trở về, Thụy Manh Manh và Trương Đạt Dã chỉ có thể bơi.
Linh thể Perona bay lơ lửng trước mặt Trương Đạt Dã, vừa bay giật lùi vừa mắng ‘Ngu ngốc, ngu ngốc’. Cô nhóc đưa tay lên định gõ vào đầu Trương Đạt Dã, dù rằng trạng thái là linh thể gõ không tới đối phương nhưng cứ hả giận đã rồi nói.
Trương Đạt Dã để mặc cho cô nhóc làm đủ trò, còn cậu chỉ lo nghển cổ tìm Tom. Vừa rồi khi cậu rơi khỏi miệng Momoo, cậu nhác thấy Tom ở trên đầu Momoo nhưng giờ có vẻ như Tom không định xuống thì phải?
Lần này Momoo bị đánh khá ác, nó nổi lềnh phềnh trên mặt biển dạt thẳng vào bờ biển mới thôi, dọa cho dân làng gần đấy giật nảy mình. May mà nó không có dấu hiệu tỉnh lại.
“Đây là con quái vật vừa nãy à!”
“Chỉ dùng một đòn đã có thể đánh bại con quái vật, rốt cuộc bọn họ là ai?”
“Nếu họ không phải là hải tặc, nói không chừng chúng ta có thể được cứu?”
Dân làng cũng không thấy rõ rốt cuộc Momoo đã chịu đựng công kích kinh khủng cỡ nào, chỉ thấy một người từ đầu thuyền phi lên, sau đó Momoo bắn ra ngoài. Xét theo trình độ nào đó, lần này Trương Đạt Dã làm màu tính là thành công một nửa.
Trong lúc dân làng nghị luận ầm ĩ, dưới cơ thể khổng lồ của Momoo lòi ra một cái đuôi con mèo, tiếp đó là cái mông và hai chân sau của mèo. Không biết con mèo này làm bằng vật liệu gì mà trong lúc dùng chân sau đạp làm điểm tựa rút người ra thì cơ thể bị kéo dài ngoằng.
Chỉ nghe có tiếng ‘phụp’ vang lên, thân trên của con mèo bắn ra ngoài, tay còn nắm chắc ván lướt sóng. Dưới tác dụng của lực đàn hồi và quán tính giống như dây thun, toàn bộ thân mèo của Tom lăn lộn vài vòng về phía sau, cày sâu xuống đất và va phải một tảng đá lớn mới dừng lại, sau đó ván lướt sóng đâm vào trên tảng đá dựng đứng lên, trông giống như… mộ phần vừa đào và cái bia mộ.
Dân làng trợn mắt há hốc mồm, sinh vật vừa bay qua là con gì thế? Mèo à? Có cần giúp một tay, tới đào nó lên không nhỉ?
Tom không cần bọn họ giúp đã tự ngồi dậy, đảo mắt nhìn xung quanh một chút, cảm thấy chịu không được nỗi ấm ức này. Sao nó có thể bị một con hải thú đã ngất xỉu ăn hiếp chứ? Tom lắc người rũ hết đất cát xuống, quơ lấy ván lướt sóng gõ cho Momoo đang hôn mê thêm phát nữa vào đầu.
Trên đầu Momoo lại trồi lên một cục u sưng đỏ còn lớn hơn cả Tom. Dân làng lùi lại, cảm thấy đến cả con mèo này cũng không thể dây vào.
Trong lúc nhóm Trương Đạt Dã giao lưu tình cảm với Momoo, Sharkler cũng đã gặp đám người cá dưới nước.
Người cá vừa nhìn thấy Sharkler thì rất kinh ngạc, thoạt nhìn Sharkler giống đồng bào của chúng, chẳng qua nhìn kỹ lại không nhận ra là ai.
Người cá dẫn đầu tiến lại gần, định bụng muốn hỏi thăm nhưng bị Sharkler trở tay giáng một cú tát.
Người cá xui xẻo xoay mấy vòng trong nước, hôn mê bất tỉnh.
Mười mấy người cá vây quanh Sharkler, tức giận hỏi: “Sao anh lại ra tay với đồng bào hả?”
Sharkler không áy náy miếng nào: “Đồng bào gì? Đánh một tên hải tặc mà thôi, tao cũng có phải người cá đâu. Hơn nữa tên kia là người cá yếu nhất mà tao từng gặp. Tụi bay muốn cùng xông lên không? Tao đang vội lắm.”
“Tên này dám xem thường tộc người cá vĩ đại!” Những người này đều là một đám bị lý luận ‘người cá tối thượng’ của Arlong tẩy não, nghe Sharkler khích tướng là tức giận nhào lên ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận