One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 733: Nam nhi chân chính không quay đầu lại nhìn khủng long (2)

Chương 733: Nam nhi chân chính không quay đầu lại nhìn khủng long (2)
Hai bên bờ sông nhỏ mọc đầy cây cổ thụ chọc trời, thoạt nhìn khá giống cây nhiệt đới.
Thành Long đã thay quần dài và áo có ống tay áo tiện hành động. Tuy thời tiết hơi nóng nhưng anh vẫn dùng quần áo che kín da hết mức có thể:
"Tình huống tại rừng rậm nguyên thủy khá là phức tạp, nói không chừng còn có côn trùng độc, rắn độc gì đó. Sau khi tiến vào cần chú ý đừng để sinh vật gì quái lạ cắn trúng. Gặp được thực vật không biết cũng cố gắng đừng chạm vào, với cả…"
Thành Long liệt kê lần lượt kiến thức cần thiết để thám hiểm dã ngoại, Thụy Manh Manh và Wendy đều nghe nghiêm túc, Trương Đạt Dã nhất thời không tiện nói rõ chân tướng cho chú Long.
"Hay để em bay lên trời thám thính sơ qua nhé?" Carla giương cánh.
Trương Đạt Dã vội vàng ngăn cô mèo nhỏ lại: "Đừng, em không đi được, ít nhất không được đi một mình."
Carla nghi ngờ: "Tại sao ạ?"
"Két két quác..." Một con chim lạ khổng lồ nhanh chóng bay ngang bầu trời.
"Gào rừ~~" Một con khủng long bạo chúa tới bờ sông uống nước gầm về phía Hope.
Carla ngây ngẩn ngước nhìn đỉnh đầu, chợt hiểu vì sao Trương Đạt Dã không cho mình tự đi ra ngoài.
Thành Long liếc con khủng long bạo chúa kia, khóa học thám hiểm tạm ngừng… Tình huống này vượt quá phạm vi kiến thức của anh. Trong quá trình thám hiểm gặp khủng long phải làm gì ấy nhỉ? Giả chết à?
"Sao lại phải có khủng long chứ?" Thành Long ôm đầu, không phải khủng long tuyệt chủng lâu rồi hả? Như này là như nào? Công viên kỷ Jura?
Tom nghe được tiếng chim hót đang chuẩn bị đi săn thú sợ đến mức nòng súng săn trong tay mềm nhũn, hai chân run lập cập.
"Đây là khủng long à? Không ngờ có thể chứng kiến tận mắt." Thụy Manh Manh không sợ, chắc tại đã đánh Hải Vương còn to hơn khủng long rồi nên không cảm thấy đáng sợ đến đâu.
Wendy bị tiếng gào bất chợt dọa cho hết hồn, sau đó vẫn luôn nhìn chằm chằm khủng long bạo chúa, thắc mắc không biết khủng long có quan hệ thế nào với rồng (long).
Perona là mặt hàng không sợ trời không sợ đất, nếu không phải khổ người của khủng long to quá, hình dáng còn xấu xí thì chắc cô nhóc sẽ ấp ủ ý định bắt một con làm thú cưng.
Sharkler đã đọc nhật ký hàng hải của Louis Arnote nên có chuẩn bị tâm lý từ sớm, hắn giải thích: "Hòn đảo này là đảo viễn cổ, chắc là bị lực từ và khí hậu đặc biệt của Đại Hải Trình ảnh hưởng nên hoàn cảnh dừng lại tại thời đại khủng long mấy nghìn năm trước. Với người bình thường mà nói, muốn sinh tồn trong hoàn cảnh này đã rất khó khăn rồi, nhưng lại vừa vặn thích hợp cho chúng ta tiếp tế."
Diệp Ngôn đã nhảy xuống thuyền, thả chúng Cờ Yêu ra, đưa lưng về phía khủng long bạo chúa thúc giục: "Nhanh lên, nhanh lên, bắt lấy khoảnh khắc seri ảnh ‘nam nhi chân chính không quay đầu lại nhìn khủng long’ cho tao!"
"Vâng chủ nhân!" Đám Cờ Yêu nhanh chóng lôi máy chụp ảnh ra, vây quanh Diệp Ngôn chụp loạn một hồi.
Khủng long bạo chúa nổi giận gầm lên một tiếng, nhấc bàn chân cồng kềnh chạy về phía Diệp Ngôn, khổ người và sức nặng khủng bố của nó khiến bước chân phát ra từng tiếng ‘rầm rầm’, mặt đất xung quanh cũng rung lên theo.
Thành Long thấy Diệp Ngôn lúc này còn ham chơi thì gào lên: "Ê này, làm thế nguy hiểm lắm đấy. Mau quay lại!"
"Không sao đâu, đừng lo lắng." Diệp Ngôn không nghe lọt lời khuyên bảo của Thành Long, tiếp tục bày ra đủ loại tư thế, giữa chừng còn không yên tâm dặn dò một câu: "Artoria, nhịn thêm một tí nữa thôi, chờ khi nó sắp làm tôi bị thương thì hẵng chém nhé! Tôi muốn chụp tấm nguy hiểm nhất!"
Artoria đã lôi kiếm ra, nghiêm túc gật đầu cái rụp. Cô còn chưa nếm thử thịt khủng long đâu.
Chờ mãi, khủng long bạo chúa mới chạy đến sau lưng Diệp Ngôn, há cái miệng to như bồn máu…
Những người khác thấy Diệp Ngôn trao đổi với Artoria thì an tâm vô cùng, Trương Đạt Dã còn đau lòng mình không nghĩ ra thao tác làm màu cỡ này cơ. Hay tí nữa tìm con khủng long khác chơi một lát nhỉ.
Chỉ có Thành Long còn chưa biết Artoria mạnh bao nhiêu, ấn tượng của anh với cô là một người có thể xử luôn vài trăm đặc công Baroque Works, nhưng lần này phải đối mặt với khủng long cơ mà.
Tuy mọi người đều bảo anh không cần lo nhưng anh vẫn không nhịn được. Anh chống một tay lên lan can, bay người nhảy khỏi thuyền rất ngầu, định chạy đi cứu Diệp Ngôn.
Nhưng Thành Long còn chưa kịp chạm đất đã thấy bóng kiếm chói mắt cắt ngang qua, cổ khủng long bạo chúa bị chém đứt, đến tận khi Diệp Ngôn chạy đi rồi mà vết cắt còn chưa kịp phun máu.
“Bịch!” Thành Long rơi xuống đất.
“Rầm!” Đầu khủng long bạo chúa rơi xuống đất.
“Đùng!” Cơ thể khủng long bạo chúa đổ xuống.
Artoria cầm trường kiếm đứng trên xác khủng long, kiểm tra phần thịt nơi miệng vết thương, hài lòng gật đầu.
"Tom!" Artoria hết sức phấn khởi vẫy tay về phía Tom, ý là có thịt tươi này, mau tới xử lý.
Tom vốn đang sợ đến mức trốn tít sau lưng Trương Đạt Dã, nghe Artoria gọi mới ló đầu ra nhìn thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận