One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 268: Ma Bóng Đêm (1)

Chương 268: Ma Bóng Đêm (1)
Tin tức nhân ngư từng xuất hiện ở quán rượu nhanh chóng lan truyền, thế là ngoài những vị khách thường xuyên ghé quán rượu tiêu tiền mong ngóng Jinbe và Keimi, bên ngoài còn có vài tên len lén ẩn núp gần đó, chờ Keimi xuất hiện lần nữa.
Đối với vấn đề này, cách giải quyết của Trương Đạt Dã là cho Tom đội tóc giả đeo mi giả, bôi son môi đánh phấn mắt, mặc thêm một cái đuôi cá… Sau đó mọi người cùng nhau chở Tom đến bờ biển rồi xoay người rời đi.
Kỹ năng diễn xuất của Tom thì đỉnh rồi, nó vẫy vẫy khăn trắng tạm biệt đám Trương Đạt Dã, chờ bóng lưng bọn họ biến mất thì nhún người định nhảy xuống nước.
Thật ra nếu cho Tom thêm chút thời gian là nó có thể chảy ra vài giọt nước mắt chia tay cơ. Tuy nó chỉ là một con mèo, nhưng nó diễn cực kỳ nghiêm túc, đã thế dù động tác nguy hiểm cỡ nào cũng không cần đóng thế.
Tiếc là có người không muốn cho Tom cơ hội biểu diễn, mười người đàn ông vạm vỡ cầm lưới đánh cá, bao tải, dây thừng… đồng loạt nhào về phía Tom.
Sau đó những người này gặp được nhân ngư khó bắt nhất trong lịch sử. Vì tránh bọn họ tấn công, cái eo nhỏ kia xoắn đến mức sắp thắt nút đến nơi rồi.
Chờ thế công của bọn họ hơi chậm lại, chiếc nhân ngư này chẳng những không chạy, lại còn lè lưỡi giễu cợt bọn họ!
Người đàn ông vừa ngã cắm mặt xuống đất vì dùng sức quá mạnh khi bắt Tom lồm cồm bò dậy, tức giận mắng: "Chết tiệt, chẳng qua là nhân ngư mà thôi! Lại dám..."
Lời này không thể nói nốt, bởi vì có một thanh kiếm gác trên cổ hắn ta, những người khác cũng đã bị đánh ngã, còn bị trói lại bằng dây thừng chính mình mang tới.
Một nam, hai nữ, một người máy. Những gương mặt này rất quen thuộc, chẳng phải người bọn chúng theo dõi mấy hôm nay đấy à? Gã đàn ông bị kiếm gác trên cổ ý thức được có lẽ người bên mình bị lừa rồi.
Trương Đạt Dã nhìn đám buôn người này: "Trước mặt các anh có hai con đường, một là bị ném xuống biển, hai là bị chém. Chọn đi."
"Tôi chọn ném xuống biển! Thà xuống biển còn hơn bị chém một đao!"
Có mấy người rối rít phụ họa. Không có ý gì khác, chẳng qua là cảm thấy xuống biển còn có cơ hội sống sót, bị chém thì chỉ có nước chết.
Nhưng cũng có tên nhát gan, đau khổ rơi nước mắt nước mũi cầu xin tha thứ, năn nỉ Trương Đạt Dã tăng thêm một lựa chọn khác.
Trương Đạt Dã chỉ chờ có thế, còn sợ cả đám đều là nam nhi cơ: "Thế thì cho mấy anh thêm một lựa chọn, nhưng có một điều kiện. Các anh tổng cộng mười người, mỗi người báo ra tên họ, địa chỉ cụ thể của một người cùng làm nghề này rồi hỏi xin sự lượng thứ của một người, sau đó tôi sẽ tha cho các anh."
Những người này vừa nghe, còn có chuyện tốt như thế cơ á? Chắc không phải ông chủ nhỏ cảm thấy quan hệ giữa đám buôn người bọn này tốt lắm đấy chứ?
Bởi vậy, Trương Đạt Dã nhận được hơn hai mươi tin tức, từ những kẻ cư ngụ ở vùng đất trái phép đến ẩn nấp trong khu dân cư bình thường, cần gì có nấy.
Bởi vì với bọn chúng mà nói, bán đứng một người đồng hành là có thể đạt được cơ hội sống sót gì đó chẳng phải chuyện gì đáng cảm thấy tội lỗi cả. Bán một tặng một cũng được nữa là.
"Nể tình các anh hợp tác như vậy, sau đó chỉ cần các anh cầu được sự tha thứ của Thượng Đế là tốt rồi. Sao cơ? Các anh không biết Thượng Đế á? Không sao, để tôi tiễn các anh đi gặp ngài."
Tóm lại, từ hôm nay trở đi, quán rượu lại bắt đầu hoạt động đánh lén bọn buôn người, giải cứu nô lệ. Dùng chiêu thức tương tự, đánh bên này hỏi ra địa chỉ của bên khác, tấn công cực kỳ chuẩn xác.
Chỉ là Sharkler phải nán lại trông nhà, một mặt là vì thật sự cần người trông nom nhà cửa, mặt còn lại là vì người này quá dễ bại lộ. Tom còn có thể cải trang thành chó, chẳng lẽ còn cải trang Sharkler thành người máy khác hay sao?
Từ lúc bọn họ bắt đầu hành động, hang ổ của đám buôn người cũng như cửa hàng buôn bán nô lệ lần lượt bị hủy hoại, một nhóm nhỏ tại vùng đất trái phép bắt đầu lan tin… "Ma Bóng Đêm đã trở lại!"
Bởi vì những người không rõ lai lịch này luôn hành động trong bóng đêm như ma mị, làm đám buôn người bọn chúng vô số lần nửa đêm bừng tỉnh khỏi giấc mộng nên bị chúng đặt biệt danh là Ma Bóng Đêm.
Từ tháng trước đã bắt đầu có rất nhiều tiệm bị Ma Bóng Đêm hủy diệt, ép cho bọn chúng đề cao cảnh giác, nào là thuê hộ vệ, nào là di chuyển nô lệ, bấy giờ Ma Bóng Đêm mới biến mất.
Giờ bọn họ vừa thoải mái chưa đầy một tháng, Ma Bóng Đêm lại kéo nhau trở lại rồi?
Chẳng những vậy, hành động của họ có vẻ càng thêm kiên quyết. Còn có để người ta sống hay không!
Trái với đám buôn người, với những nô lệ giải cứu mà nói, những người này mang lại hy vọng cho bọn họ giữa đêm đen, là ánh sáng chói lòa từ trên trời giáng xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận