One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 317: Làm cách nào để giải quyết vấn đề đóng băng ngoài vũ trụ

Chương 317: Làm cách nào để giải quyết vấn đề đóng băng ngoài vũ trụ
Mã Lão Ngũ chần chừ: “Cô tin thật đấy hả? Cô có chắc đó không phải là thứ cậu ta lấy ra để dỗ cô chơi không?”
“Sếp sẽ không lừa tôi đâu.”
“Thế thì thử xem sao.” Mã Lão Ngũ thở dài, cảm thấy Thụy Manh Manh ngây thơ quá mức.
Hai người nhanh chóng đánh bay đám nhện chuột cản đường rồi chạy về phía đuôi thuyền.
Absalom vất vả lắm mới đứng dậy được, giận dữ hét lên: “Đuổi theo cho tao, bắt chúng nó lại!”
Chờ đến khi đám nhện chuột chen chúc chạy tới nơi, Thụy Manh Manh và Mã Lão Ngũ đã chuẩn bị xong xuôi: Tháo thiết bị khử muối, chỉ bật máy bơm nước và thay ống nước bằng cuộn vòi chữa cháy mà Trương Đạt Dã để lại.
Thụy Manh Manh cũng không hiểu thay thế đoạn ống nước này để làm gì, nhưng sếp đã nói như vậy thì cô cứ làm theo thôi.
Nào ngờ sau khi mở chốt, một khối nước phồng lên, di chuyển từ cuối ống nước đến phần đầu kim loại, sau đó biến thành cột nước mảnh bắn ra ngoài, sức giật mạnh khiến Thụy Manh Manh suýt nữa thì đứng không vững.
Sau khi điều chỉnh tư thế đứng, Thụy Manh Manh nhắm thẳng ống nước vào đàn nhện chuột, những con nhện chuột lần lượt bị nước bắn trúng, lập tức bay ra ngoài giống như bị búa đập vào vậy.
Thụy Manh Manh cầm ống nước vung vẩy trái phải, đám nhện chuột không ngừng kêu la thảm thiết, bị bắn ra ngoài.
“Á, có chuyện gì vậy?”
“Nguy rồi, là nước biển.”
Những con nhện chuột lần lượt há miệng, phun ra một cái bóng đen rồi ngã gục xuống đất không nhúc nhích, sau đó bị cột nước đẩy bay ra khỏi thuyền. Đám nhện chuột còn sót lại bắt đầu khủng hoảng, không dám đến gần.
“Sợ cái gì? Chỉ là một chút xíu nước thôi mà.” Nhện khỉ Tararan bất mãn hô lên, sau đó nhảy khỏi mạng nhện, định đánh vào đầu Thụy Manh Manh.
Một con zombie thân hình to đến bốn năm mét như nó, chỉ cần không uống vào quá nhiều nước biển hoặc chìm trong nước biển thì sẽ không sao cả. Chỉ là một cột nước nhỏ thôi, nó không để vào mắt.
“Ối, oái.” Thụy Manh Manh thấy động tác của Tararan thì vô thức nhấc ống nước lên, nhắm thẳng vào bên trên.
Tararan cười nhạo: “Hãy xem tao đè bẹp cô thế nào nhé.”
Nhưng khi nó cảm giác cột nước chạm vào bụng mình thì không thể rơi xuống nữa. Cột nước mảnh nhỏ kia hướng lên trên, hình thành một dòng suối phun rất không khoa học, nâng bổng cơ thể to lớn của nó lên không trung rồi xoay tròn, hơn nữa càng ngày càng bay lên cao hơn, cho đến tận khi biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Tại sao?” Đến tận khi bay tới độ cao mình chưa từng tưởng tượng ra, Tararan vẫn không tài nào hiểu nổi, chuyện này chẳng hợp lý gì cả.
Đúng vậy, tại sao nhỉ? Mã Lão Ngũ cũng nghĩ mãi mà không rõ, cái máy bơm nước kia chỉ là loại bình thường thông dụng nhất, không thể nào có lực đẩy lớn như vậy: “Thế cái đoạn vòi nước chữa cháy kia có động lực hạt nhân hay sao?”
“Tôi cũng không biết nó là động lực gì, dù sao thì dùng tốt là được.”
[Vòi chữa cháy Tom từng dùng: Uy lực mạnh mẽ, động lực cực lớn, thậm chí chỉ cần có nó là bạn có thể bay lên tận vũ trụ. “Nếu vậy thì thưa ngài Tom, xin hỏi ngài làm thế nào để giải quyết vấn đề đóng băng trong không gian?”]
Cứ như vậy, Thụy Manh Manh cầm vòi nước chữa cháy dọn dẹp đám zombie trên thuyền với hiệu suất cao, những cái bóng không ngừng bay ra khỏi miệng bọn chúng, quay về với chủ nhân thật sự của mình.
“Đáng ghét thật, không thể tiếp tục như vậy nữa.” Cuối cùng Absalom cũng hạ quyết tâm, hắn không cần một cô dâu hung hãn và độc ác như vậy: “Bàn tay của người chết!”
Cái tên nghe thì rất đáng gờm, thật ra chỉ là khởi động công kích từ khẩu Bazooka được giấu trên tay thôi.
“Vòi nước vô địch.” Thụy Manh Manh nghe tên chiêu thức của đối phương rất ngầu nên cũng vô thức hô lên một cái tên, chẳng qua là trong lúc vội vàng cô chưa nghĩ ra được cái tên nào hay ho.
Đạn do Bazooka bắn ra cũng không thể chống cự lại được vòi nước chữa cháy phi logic này, bị cột nước đẩy trở về cái miệng sư tử của Absalom.
Đoàng một tiếng, đạn pháo nổ tung, biến miệng Absalom thành một cây xúc xích đen sì.
Sau đó Absalom bị cột nước đẩy bay, chỉ kịp hét lên một câu: “Tao sẽ còn trở lại!”
Sau đó hắn bị bắn xa tít vào trong thành.
“Cái vòi nước này tốt thật đấy.” Thụy Manh Manh hưng phấn nói.
Mã Lão Ngũ đứng bên cạnh hoài nghi đời yêu quái. Nói cách khác, vũ khí mạnh nhất trên con thuyền này không phải đống pháo lớn dọc thân thuyền mà là cái vòi nước nhỏ này hả?
Thụy Manh Manh lòng còn sợ hãi vỗ về lồng ngực: "Tôi cảm thấy nên rửa boong thuyền từ từ thì hơn."
"Vâng, ờm, thật xin lỗi." Mã Lão Ngũ nhanh chóng nhận lỗi, vừa rồi nó kiến nghị dùng cái ống nước này rửa boong thuyền một lần, chờ đến lúc quét dọn cũng có thể tiết kiệm sức lực.
Nào biết Thụy Manh Manh vừa nhắm vòi nước xuống dưới boong thì cơ thể đã bay vút lên. Nếu không phải đụng trúng cột buồm phía trên, có khi lúc này không biết cô bay tới phương trời nào rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận