One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 549: Trong khi tặng quà, get kỹ năng mới √ (1)

Chương 549: Trong khi tặng quà, get kỹ năng mới √ (1)
Sau khi bỏ quà vào chiếc tất, cả hai người rời khỏi phòng của Brook, bên cạnh là phòng của Sharkler.
Cũng để Tùy Phong Nhĩ vào thăm dò trước, sau đó Trương Đạt Dã và Diệp Ngôn mở cửa bước vào. Phòng của Sharkler thú vị hơn phòng Brook rất nhiều, hắn chuyển tủ quần áo vào trong phòng chứa đồ và thay thế bằng hai tủ trưng bày có cửa kính, bên trong đặt nhiều loại kem đánh răng và bàn chải đánh răng, mỗi loại đều được dán nhãn cẩn thận, ghi rõ công dụng, ưu điểm và nhược điểm.
Dù biết ông già Noel là chuyện thế nào nhưng Sharkler vẫn phối hợp treo tất như mọi người.
Nếu muốn tặng quà cho Sharkler thì đáp án đơn giản nhất chính là kem đánh răng và bàn chải đánh răng, nhưng Trương Đạt Dã tạm thời đổi chủ ý, tặng một chiếc máy ghi âm và cuốn băng mà cậu đã rút thưởng được vào năm ngoái, bên trong có thu âm bài ‘Jingle Bells’ do cả thuyền hợp xướng được các Cờ yêu thu lại, tin chắc rằng hắn sẽ thích.
Đi dọc hành lang vào trong, cạnh phòng Sharkler là phòng Thụy Manh Manh.
Thụy Manh Manh có lối sống tương đối tiết kiệm, dù bây giờ không thiếu tiền nhưng cô cũng không dung túng bản thân mua quá nhiều đồ trang trí.
Đồ trang trí phổ biến nhất trong phòng cô là kiếm: thanh kiếm trúc được dùng khi bắt đầu luyện kiếm. Kiếm hai lưỡi thông thường, thanh kiếm hiệp sĩ từ cung điện nơi Tom làm lính canh, thanh kiếm gãy của chiến trường Camlann… Đều là những thanh kiếm từng được cô sử dụng.
Dù bây giờ cô đã có thanh kiếm ám hợp kim phù hợp với mình nhất nhưng cô vẫn không muốn vứt những thanh kiếm kia đi, cô giữ chúng trong phòng làm vật trang trí.
Thực tế, cô còn có một thanh kiếm vàng ròng do vương quốc Long Cung chế tạo. Vì nó quá quý giá, cô không nỡ đặt nó trong phòng nên đã giao cho Trương Đạt Dã giữ giùm.
Ngoài chiếc kệ để những thanh kiếm này, trong phòng còn có một chiếc bàn học với hơn chục cuốn sổ, trên đó đều là những ghi chú được Thụy Manh Manh tự viết tay về kỹ năng nấu nướng học từ Tom hay khi học thêm ngoại ngữ. Thụy Manh Manh vẫn luôn cảm thấy bản thân chưa đủ thông minh nên đã nỗ lực học hỏi nhiều hơn.
Lần này, Trương Đạt Dã quyết định tặng Thụy Manh Manh một con búp bê có thể thay đổi trang phục… một món đồ chơi rất thiếu nữ. Trương Đạt Dã mong rằng sau mỗi ngày rèn luyện và học tập, cô có thể đối xử với bản thân tốt hơn một chút, như một cô gái bình thường.
Ra khỏi phòng Thụy Manh Manh, đi tiếp về phía trước tới cuối hành lang là phòng của Perona. Ban đầu Trương Đạt Dã lo lắng cô nhóc sẽ bỏ trốn nên mới sắp xếp căn phòng trong cùng này, nhưng bây giờ cậu cảm thấy phí công vô ích.
Thực ra cũng do cậu không biết Perona đã từng thử cố bỏ trốn nhưng bị Diệp Ngôn tóm được, chỉ là Diệp Ngôn trước giờ chưa vạch trần cô nhóc. Về sau Perona cũng từ bỏ ý định, dần thích nghi với cuộc sống trên Hope.
Nhìn là biết phòng của Perona được trang trí rất kỹ càng, một chiếc giường công chúa lớn màu hồng có rèm treo 2 bên cùng với những chiếc gối hình quả bí ngô. Perona ôm con gấu bông Kumashi được làm riêng tại thành phố Thất Thủy, nằm nghiêng ngủ say.
Trong phòng cô nhóc còn có đủ loại gấu bông mềm mại với nhiều kích cỡ khác nhau, hầu hết chúng đều dễ thương, chỉ có số ít là mang phong cách hắc ám.
Thật ra Perona từng đề xuất trang trí toàn bộ Hope theo phong cách của một tòa lâu đài cổ nhưng bị mọi người biểu quyết bác bỏ.
Trương Đạt Dã từng đến phòng cô nhóc khi Wendy và Carla hôn mê, kể từ đó không có thay đổi gì nhiều, ngoại trừ số lượng đồ chơi ngày càng tăng lên.
Perona khịt mũi coi thường cách nói của Trương Đạt Dã về ông già Noel, chẳng qua ‘miệng chê nhưng thân thể rất thành thực’, cô nhóc vẫn treo một chiếc tất sọc đen trắng thẳng thớm lên đầu giường.
Món quà Trương Đạt Dã chuẩn bị cho cô nhóc là một chiếc ô có hình quỷ nhỏ, có lẽ cô nhóc sẽ rất thích phong cách này.
Thực ra ý nghĩ đầu tiên của Trương Đạt Dã là đưa cho cô nhóc một xấp giấy xin nghỉ, xin khất bài tập về nhà gì đó. Nhưng sau khi nghĩ lại cậu đã từ bỏ vì cảm thấy quá quái đản.
Đối diện phòng Perona là phòng của Wendy và Carla, dù lúc ở vương quốc Goa đã mua một chiếc giường em bé cho Carla nhưng hầu hết thời gian cô mèo vẫn ngủ chung trên giường Wendy.
Tình huống của hai đứa nhỏ cũng khá giống trường hợp của Tom và Trương Đạt Dã, chỉ khác ở chỗ Tom có thể sống sót đến bây giờ chứng tỏ nó có sức sống mãnh liệt, còn Carla sống sót thì chứng tỏ tư thế ngủ của Wendy tốt hơn Trương Đạt Dã rất nhiều.
Thời gian Wendy đến đây chưa bao lâu nên phòng ốc vẫn chưa được trang trí nhiều, chỉ có thể thông qua giường và vài vật trang trí để nhìn ra đây là căn phòng thuộc về thiếu nữ. Hai chú gấu bông một lớn một nhỏ đặt bên cạnh giường là do Perona tặng cho hai cô bé khi mới chuyển đến căn phòng này, xem ra Perona rất thích bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận