One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 172: Giả dụ đổi một phong cách khác thì thành phim kinh dị luôn còn gì

Chương 172: Giả dụ đổi một phong cách khác thì thành phim kinh dị luôn còn gì
Chuyện này khiến hắn nhớ đến Kami-e trong Lục Thức hải quân. Nhưng dù luyện Kami-e nhuần nhuyễn đến đâu thì sử dụng nó trước mặt hắn cũng là tự tìm cái chết. Con mèo này không hợp lý, có gì đó rất sai.
"Thế thì mày ứng đối chiêu này thế nào hả?" Mihawk chém ra một kiếm, cổ tay như run lên, nhìn qua cũng chỉ là một đao mà thôi, nhưng chém ra kiếm khí giăng thành một tấm lưới khổng lồ chằng chịt, bao phủ về phía Tom.
Đây là một chiêu có thể thái hạt lựu thiên thạch của Hổ Tím Fujitora đấy, còn xịn hơn Sekai của Zoro nữa. Chiêu này không có tên, nhưng bởi vì thấy cổ tay hắn run lên ba lần, Trương Đạt Dã tạm xưng là lưới kiếm 3.
Tom hít một hơi khí lạnh, phi tường trảm kích là thứ nó không lý giải được, vốn dĩ cũng không khoa học. Đây đây đây… Không tránh được mà!
Tom ném kiếm xuống, chạy hướng này rồi hướng kia, nhưng thấy không hướng nào tránh thoát được, thế là nó bình tĩnh lại.
Tom nhún vai đứng thẳng tắp, lôi một miếng vải ra bịt mắt lại, lục một điếu xì gà thơm bật lửa, ngẩng đầu 45 độ nhìn trời, thổi ra một vòng khói tròn xoe.
Xoẹt!
Lưới kiếm không có gì trở ngại cắt ngang cơ thể Tom, đánh ra một hố to dưới nền đất sau lưng nó.
Mihawk kinh ngạc nhìn Tom. Cứ thế là xong à? Không đúng, tuy con mèo này vỡ vụn đầy đất nhưng không có vết máu nào, đã thế còn nhanh chóng ghép lại như mấy miếng ghép hình nữa chứ.
Tom không nhìn thấy gì nên khua khoắng hai tay lung tung trước người, mãi đến khi hai con ngươi cuối cùng nhảy bắn leo lên mặt nó, gạt vải bịt mắt ra chui vào thì mèo ta mới khôi phục bình thường.
"Năng lực giả à?" Mihawk lần thứ hai trong ngày đưa ra thắc mắc.
Trương Đạt Dã trả lời: "Không phải. Tom bơi rất thành thạo. Anh có thể xem như đây là năng lực bẩm sinh của nó."
Biết bơi = Không phải năng lực giả.
Trên thế giới còn có loại năng lực bẩm sinh khó tưởng đến nhường này cơ à?
Mihawk cảm thấy chuyến này đáng giá, vừa gặp được kiếm thuật phối hợp ma lực của Artoria, vừa gặp được kiếm thuật lợi dụng năng lực bẩm sinh thần kỳ của Tom.
Nhưng hai loại lực lượng này cho hắn cảm giác rất quái dị, cứ như không nên thuộc về thế giới này vậy.
Ngay khi hắn định đánh tiếp để thăm dò, Tom ăn vạ không chịu.
Bởi vì mũ của nó hỏng rồi. Lần trước mũ này bị Pittman dùng cung tên bắn thủng, nó trầy trật mãi mới vuốt phẳng hai cái lỗ nho nhỏ kia. Hôm nay lại bị cắt thành mảnh vụn.
Rõ ràng quần áo mặc trên người nó từ lúc cơ thể ghép xong cũng khôi phục nguyên trạng rồi, thế mà cái mũ không thể ghép liền. Tom ôm một đống mảnh vụn, vô cùng đau lòng.
'Không sao đâu Tom. Khi nào về lại mua cho mày cái y hệt.' Trương Đạt Dã đang định nói như thế rồi đấy.
Chẳng qua là Mihawk hành động nhanh hơn cậu một bước, lấy mũ của mình xuống ấn lên đầu Tom: "Coi như đền cho mày nhé. Mày ẩn chứa tiềm lực vô hạn đấy. Nỗ lực nhé mèo. À không, cố lên Tom!"
Mihawk mặt mày lạnh lùng ngầu đét chợt đang cười, lại còn cười rất dịu dàng nữa chứ.
Sao anh biết Tom ẩn chứa tiềm lực vô hạn?
Trương Đạt Dã cảm thán người này biết nhìn hàng, lại còn rõ đẹp trai nữa chứ. Có khi vị này chính là ông chú quyến rũ nhất cậu từng gặp đấy.
Lần này Mihawk đi thật, lưu cho mọi người một bóng lưng cao ngạo và một câu nói: "Nếu sau này kẻ đánh bại kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới lại là một chú mèo thì cũng thú vị lắm nhỉ! Ha ha ha!"
Trương Đạt Dã kiểm tra Tom từ trên xuống dưới một lần. Hôm nay ghép lại có vẻ khá mịn, trông có vẻ không rò nước đâu. Mà hình như Tom bị cắt nát cũng không kêu đau, chẳng lẽ là vì bịt mắt vào rồi à?
Tom cảm thấy người kia cũng không tệ lắm, làm hỏng đồ của mèo ta còn biết đền lại. Nó đội thử mũ lên đầu. Ừm, hơi to, dễ bị tụt xuống che mất tầm nhìn.
Nói chung là cũng không ảnh hưởng gì nhiều, điều chỉnh góc độ rồi thích ứng một phen là được. Nó còn lấy mũ xuống xoay trái xoay phải cho Trương Đạt Dã xem như thể khoe khoang.
Trương Đạt Dã cười ha hả khen một câu, đội ngay ngắn giúp Tom, sau đó nhìn hướng Mắt Diều Hâu rời đi suy nghĩ cái gì. Sao người này cũng đưa mũ nhỉ? Đây là sở thích quái đản của kẻ mạnh hay chỉ là người này học được thói quen của Tóc Đỏ thôi?
Chẳng qua bảo Tom cố gắng thì thà tắm rửa đi ngủ còn hơn.
Thụy Manh Manh thấy cậu ngẩn người thì hỏi: "Sếp đang suy nghĩ cái gì thế? Chắc không phải cậu cũng muốn khiêu chiến anh ta chứ?"
Trương Đạt Dã lắc đầu: "Không, tự nhiên tôi nhớ ra một việc. Có phải lúc nãy anh ta uống rượu chưa trả tiền cho tôi không nhỉ?"
Đội trưởng đội hai băng hải tặc Râu Trắng - Ace Hỏa Quyền thích ăn chùa uống chùa. Đại tướng Chim Trĩ Xanh của hải quân lúc đi đảo Thất Thủy thăm hỏi sức khỏe Robin còn tiện tay cuỗm của người ta một xâu cá nướng, Luffy và Zoro cùng ăn một bữa Oden chỉ tốn 11 Belly mà cũng không trả nổi tiền. Chính xác, là 11 Belly, không phải 11 vạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận