One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 564: Giết người tru tâm (1)

Chương 564: Giết người tru tâm (1)
Trương Đạt Dã cảm thấy vẻ mặt này của Buggy rất thú vị, thế là cậu lấy thêm một thứ khác ra, là chiếc vòng cánh tay thủy tinh xen lẫn trong đống của cải của Moria:
"Thấy cái này chưa ? Nghe nói trong này giấu bí mật kho báu của thuyền trưởng John nha. Thuyền trưởng John danh tiếng lẫy lừng đấy nha~"
"Hức!" Buggy lúc này như bị trái ác quỷ cao su bám vào người, cằm rơi đánh phịch xuống đất làm miếng vải chặn miệng cũng rớt ra: "Sao thứ này lại ở trong tay mày!"
Hắn liếc mắt đã nhìn ra thứ này là thật. Trong nguyên tác, Luffy xông vào Impel Down lắc lư trước mặt Buggy một chút là hắn đã nhận ra ngay, giờ đặt trước mặt thì càng dễ phân biệt.
"Chuyện đấy không nhọc anh bận tâm. Anh cứ ở yên trong ngục ngóng trông tin tức tốt của tôi đi!" Thật ra thì Trương Đạt Dã nào có biết vòng cánh tay này có tác dụng gì, cũng không biết dùng thứ đồ chơi này tìm kho báu của thuyền trưởng John thế nào. Nhưng thế cũng chẳng ảnh hưởng tới việc cậu dùng nó để chọc ngoáy Buggy.
"Chờ đã! Này! Cậu đừng đi!" Buggy phí công kêu gọi lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bản đồ kho báu và vòng cánh tay của thuyền trưởng John cách mình ngày càng xa.
Chờ Trương Đạt Dã ra khỏi lều vải, toàn thân Buggy biến thành màu xám trắng, há hốc mồm hóa đá tại trận.
Quá trình mua nguyên liệu nấu ăn tiến hành rất thuận lợi, có lẽ là vì cùng nhau xem xiếc nên thái độ dân làng với đám Trương Đạt Dã cực tốt.
Nhà có lương thực dư thừa cũng cầm ra một ít để bán cho họ, có vườn rau thì hái chút rau quả tươi bán cho bọn họ.
Sau khi so sánh, Trương Đạt Dã phát hiện nguyên liệu nấu ăn ở đây cũng không rẻ, chắc chắn ông chú Ganzo bán oden phải có bí mật gì đó.
"Chú ơi, chú nghe nói đến Woonan bao giờ chưa ạ?" Sau khi chọn mua nguyên liệu nấu ăn hòm hòm rồi, Trương Đạt Dã hỏi một ông chú trông rất hiền lành.
"Biết chứ, Woonan vốn là người của làng chúng tôi mà." Người trung niên không chút tị hiềm: "Mấy đứa cũng nghe về truyền thuyết hải tặc vàng vĩ đại nên đến tìm kho báu à? Chú khuyên mấy đứa từ bỏ đi, làm gì có đảo Vàng nào chứ. Có thì cái làng này đã chẳng nghèo nàn như bây giờ."
Trương Đạt Dã hỏi: "Ý chú là nhiều người đến tìm kho báu lắm à?"
"Ừ, có đội thám hiểm, có nhà buôn, cũng có hải tặc. Ngay cả chú hồi còn trẻ cũng từng lái thuyền câu đi tìm xung quanh, mơ ước một đêm phát tài mà." Người trung niên nhắc đến chuyện xấu của mình lúc trẻ thì hơi ngượng: "Nhưng tới tận bây giờ cũng chưa thấy ai thật sự tìm được kho báu. Có mỗi gặp sóng gió tai nạn là nhiều thôi. Mấy đứa phải cẩn thận đấy, vàng bạc sao quý bằng sinh mạng được?"
"Cảm ơn chú đã nhắc nhở. Chúng cháu vốn ra ngoài du lịch mà, gặp chuyện thú vị thì đương nhiên phải tìm tòi nghiên cứu thử." Trương Đạt Dã có thể nghe ra lòng tốt của ông chú. Cậu tả lại hình dáng vách đá rồi hỏi: "Trên đảo này có vách đá như thế không ạ?"
Người đàn ông trung niên suy nghĩ một thoáng: "Vách đá sát biển... Thế thì phải vượt qua ngọn núi kia, đến mặt Bắc của đảo. Chỗ đó khá giống cậu nói đấy, nhưng trên núi có hổ, phải đề phòng."
"Phía Bắc ạ. Cảm ơn chú nhiều lắm!" Còn hổ báo gì đấy thì Trương Đạt Dã không quan tâm lắm. Hổ bình thường thì gặp con nào cậu xử con nấy thoải mái.
Trương Đạt Dã và Thụy Manh Manh mỗi người đẩy một chiếc xe ba gác mang nguyên liệu nấu ăn vừa mua trở về, Artoria và Tom chủ yếu là ra ngoài làm đại diện dễ thương, giờ còn đang nhớ mong máy làm bỏng ngô và máy làm kẹo bông của băng hải tặc Buggy.
Nhóm đi săn cũng thu hoạch rất khá, bọn họ chứng minh ông chú trung niên vừa rồi không nói dối, trên núi có hổ thật. Ngoại trừ việc Perona không bắt được gấu về nuôi ra thì mục tiêu dự trữ dồi dào đã hoàn thành rồi.
Còn nhóm thăm dò của Kim Nhị Bằng và Carla cũng phát hiện vách đá ở phía Bắc của đảo nhỏ, sau đó chỉ cần chờ hải quân tới dẫn đám Buggy rời đi là có thể lên đường đi tìm đảo Vàng rồi.
Còn chút thời gian dư lại đương nhiên không thể nhàn rỗi, mọi người có mục tiêu tập luyện riêng. Thời gian này Trương Đạt Dã đang cố gắng quen dần với Haki vũ trang, ít nhất phải có thể điều khiển nó tùy theo ý mình, để nó quấn quanh cơ thể và vũ khí, ít cũng phải đạt tới trình độ chiến sĩ cửu xà hộ quốc mới được*.
*Cửu long nói giảm xíu xíu thành cửu xà
*Cửu long nói giảm xíu xíu thành cửu xà
Ngoài ra cũng phải tranh thủ thời gian luyện tập Haki quan sát mới được, bởi vì mãi không có tiến triển nên cậu rất muốn xông ngược lại vương quốc Goa tìm Garp cho người ta đấm mấy đấm.
Artoria vẫn không thể nắm giữ Haki, ngược lại là nắm giữ Geppo của Lục Thức ở mức cơ bản. Nhìn cô dẫm không khí di chuyển nhanh chóng trên không trung làm Trương Đạt Dã thèm chảy nước miếng.
Sức lực của Thụy Manh Manh vẫn đang tăng lên chầm chậm, cũng dần tìm được bí quyết của Soru trong Lục Thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận