One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 413: Nếu một hòn đảo bay lên… (1)

Chương 413: Nếu một hòn đảo bay lên… (1)
"Thật ra thì tuần lộc mất sừng chỉ là hành vi nghệ thuật của tôi, thân phận chân chính của tôi là - Người Cầm Canh Diệp Ngôn!" Diệp Ngôn lôi Chiêng trấn hồn của mình ra, tạo dáng ngầu lòi.
Đám động vật trưng ra vẻ mặt 'giỏi quá đi', Trương Đạt Dã lại cảm thấy chúng chẳng hiểu Diệp Ngôn đang nói cái gì.
"Đừng giả ngầu làm gì, khẩn trương lên, nhân lúc chúng nó ở xa thì cậu tiến lên đằng trước mà đánh, đừng ảnh hưởng đến người mình nữa!"
Cờ yêu Mã Lão Ngũ yên lặng tặng Trương Đạt Dã một like.
Lần này Diệp Ngôn không gài đồng đội, nhanh chóng chạy đến giữa sườn núi gõ Chiêng trấn hồn. Một tiếng chiêng vang lên, mấy trăm con thú ăn sừng dừng chân. Phàm là có khả năng phân biệt địch ta một tí thôi thì chiêu này đúng là thần kỹ khống chế tình hình.
Trương Đạt Dã không thể không thừa nhận, chỉ cần thằng nhóc này thay bộ quần áo bình thường thì lần này cứ phải gọi là đẹp trai ngời ngời.
"Có chuyện gì thế? Sao lại không nhúc nhích?" Battler đứng đằng xa điên cuồng kéo đàn nhưng mãi mà không có con thú ăn sừng nào cử động.
Đám động vật trên vách núi giật mình trợn to hai mắt, sau đó bộc phát ra tiếng hoan hô. Karasuke không biết đang phiên dịch hay hô lên lời mình muốn nói: "Tuần lộc tuyệt vời!"
"Giỏi... Giỏi quá!" M. Danbo rốt cuộc hơi ý thức được mấy người mới quen rất đáng gờm, lập tức gào về phía dưới vách núi: "Battler, dừng tay ở đây đi! Đừng làm những chuyện như thế nữa!"
Battler ném đàn violin đi, lôi một cái rìu ra hô: "Mày tưởng mày đang nói chuyện với ai đấy hả? Tao chính là nhà phát minh thiên tài, nhà động vật học thiên tài, thợ săn kho báu thiên tài, tự xưng bá tước Battler thiên tài đệ nhất thế giới!"
Tên to con bên cạnh hùa theo: "Cả tao, tao tự xưng là người đàn ông mạnh nhất thế giới - tướng quân Hotdog!"
Tên cao gầy cũng đứng ra nói: "Tao tự xưng là mỹ nam đệ nhất thế giới - chủ tịch Heaby!"
"Đây chính là kho báu biến người ta thành vua, chỉ bằng vài người chúng mày cũng đòi ngăn cản tụi tao..." Battler bỗng sững người: "Vừa rồi... Có cái gì vừa sượt qua à?"
Ba người nghiêng đầu thấy được kiếm trong tay Artoria đang dần biến mất. Cô nói nhỏ: "Chém xong rồi."
"Lúc nào..." *3
Ngực của ba người gần như cùng lúc bắn ra hoa máu, ngã xuống đất.
"Giải... Giải quyết rồi?" M. Danbo xem mà không dám tin tưởng. Mấy trăm con thú ăn sừng nổi điên chỉ cần gõ cái chiêng một cái, ba người mà hắn không cách nào chiến thắng cũng chỉ cần một kiếm? Rốt cuộc đám người này mạnh đến mức nào vậy?
Chúng động vật cũng không dám tin, Karasuke giật mình rơi cả kính mắt: 'Có phải lúc nãy mình nói chuyện với họ hơi to tiếng hay không ý nhỉ?'
Sư tử kỳ lân gào một tiếng về phía thú ăn sừng, Diệp Ngôn chủ động giải trừ hiệu quả của Chiêng trấn hồn, thú ăn sừng thoát khỏi khống chế phủ phục dưới đất như đang nhận sai.
Trương Đạt Dã cũng rất chi là kinh ngạc: "Artoria học được kiếm thuật của Brook từ khi nào thế?"
"Không." Artoria không hài lòng chút nào: "Cảm giác cứ sai sai. Chiêu này của Brook có vẻ không đơn giản như thế."
Từ khi tiếp xúc với kiếm sĩ của thế giới này, chuyện quan trọng nhất của Artoria mỗi ngày ngoài hưởng thụ đồ ăn ngon ra chính là nghiên cứu các loại kiếm thuật, bao gồm của Mắt Diều Hâu, trung tướng Gion, trung tá T-Bone, bây giờ có thêm Brook.
Tuy chưa chắc có thể mô phỏng ra chiêu thức của mỗi người, nhưng có thể cho cô chút cảm ngộ. Trong số kiếm thuật của bọn họ, chiêu của Mắt Diều Hâu sắc bén nhất, còn Brook… quái dị nhất.
Trương Đạt Dã muốn nói cô kém Brook cái vỏ kiếm, nhưng lại nghĩ nếu Artoria có vỏ kiếm thì còn luyện kiếm thuật chi nữa.
Nguy cơ trọng đại của đảo Vương Miện được giải trừ, vua động vật sư tử kỳ lân ra lệnh cho đám thú ăn sừng phụ trách đào hố, mai táng những động vật đã chết và sừng của chúng.
Ba người Battler bị trói lại, chẳng qua đám động vật cũng không biết nên xử trí thế nào, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là trưng cầu ý kiến các ân nhân.
"Có thể giao bọn họ cho tôi không?" M. Danbo hỏi: "Tôi muốn đưa họ trở về, để họ chịu xử trí của pháp luật vương quốc."
"Bọn họ muốn giết anh không chỉ một lần đấy nhé." Trương Đạt Dã nhắc nhở: "Với cả nếu như sau này bọn họ kéo nhau trở lại thì phải làm sao?"
"Tôi biết chứ, theo luật của vương quốc, tội mưu sát là đủ cho bọn họ sống trong tù cả đời rồi." M. Danbo nói: "Chưa được vương quốc cho phép mà tự tiện tử hình bọn họ thì..."
Trương Đạt Dã nói: "Tôi thì chẳng sao cả. Dù sao hắn có lăn lộn thế nào cũng không làm gì được chúng tôi. Anh làm thế nào để đừng ảnh hưởng tới những con vật đã tín nhiệm chúng ta là được."
"Cảm ơn ngài đã thông cảm!" M. Danbo nói cảm ơn, sau đó tự đi trao đổi với sư tử kỳ lân, trông có vẻ khá là thuận lợi.
Sau khi giải quyết mọi chuyện, một con lợn có cái miệng giống kèn chạy từ trong đám ra ngoài, ngửa đầu phát ra tiếng kêu kỳ quái với không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận