One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 485: Nắm đấm sắt (1)

Chương 485: Nắm đấm sắt (1)
"Kia... Là cái gì?"
"Bay qua đây! Là chim à?"
"Không đúng, là mèo, với cả người! Sao mèo có thể đưa người bay lên chứ!"
Hải tặc đang định ném móc treo há hốc miệng, móc sắt rơi xủng xoảng xuống boong, còn có tên quăng trúng mặt đồng bọn.
Carla đã nắm bả vai Wendy bay đến khoảng không chỗ thuyền hải tặc.
Thật ra Trương Đạt Dã không hiểu rốt cuộc Carla dùng móng mèo nắm quần áo của Wendy hay là dùng ma pháp phi hành bổ sung tác dụng để giữ Wendy. Chắc móng vuốt của con bé giống với Doreamon, có chức năng bám dính tự động.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của chúng hải tặc, Carla đỡ Wendy từ từ hạ bớt độ cao.
Wendy dang rộng hai cánh tay, trên cánh tay hiện lên trận đồ ma pháp nho nhỏ, sau đó hai luồng gió lốc quấn quanh cánh tay: "Thiên Long... Dực kích!"
Hai tay Wendy từ sau lưng múa may tới trước người, gió lốc quấn trên cánh tay như cánh rồng, đánh vào người hải tặc bên dưới.
5 tên hải tặc thoáng cái bị lực lượng khủng bố tát cho ngã sấp mặt, hôn mê bất tỉnh. Mấy tên hải tặc đứng gần đó cũng bị gió thổi, vô thức dùng cánh tay che chắn đầu.
"Xảy ra chuyện gì thế?"
"Yêu quái à?"
"Vừa rồi là công kích gì vậy?"
Đám hải tặc luống cuống, mèo biết bay và cô bé điều khiển gió công kích, cái nào cũng vượt quá phạm vi nhận thức của chúng. Chúng không biết nên ứng phó sao cho phải.
"Đừng hoảng! Dù gì cũng chỉ là một con nhóc thôi. Bắn cho tao, bắn rụng nó!" Walker thân là thuyền trưởng nên trấn định hơn đám thuộc hạ một chút, sau khi ra lệnh thì rút súng lục bên hông ra làm gương, nhắm thẳng Wendy.
“Đoàng! Đoàng!” Walker bóp cò súng, lại không thể bắn trúng kẻ địch.
Carla linh hoạt đỡ Wendy né tránh họng súng, cúi người lao xuống.
Wendy đã ăn ý chuẩn bị ma pháp tiếp theo: "Thiên Long... trảo!"
Gió vờn quanh chân của Wendy, cô bé đá thẳng vào cằm Walker.
Răng Walker va vào nhau đánh ‘cốp’, người bị đá bay ra ngoài, súng lục và vài chiếc răng dính máu rơi rụng trên boong.
"Thuyền trưởng!" Mười mấy hải tặc còn lại bấy giờ mới phản ứng kịp, rối rít chĩa súng về phía Wendy, qua loa nổ súng.
Wendy hít sâu một hơi: "Thiên Long... hống!"
Trận đồ ma pháp màu xanh hình thành trước mặt Wendy, miệng của Wendy như biến thành miệng rồng, phun ra gió bão mãnh liệt.
"Đùa đấy à?" Chúng hải tặc hoảng sợ nhìn luồng bão táp ngang với thiên tai trước mặt, không có chút khả năng phản kháng nào.
Chẳng những toàn bộ đạn đều bị vòi rồng thổi bay, ngay cả mấy tên hải tặc cầm súng cũng bị cuốn đi, xoay tròn bắn ra ngoài.
Thế còn chưa xong, con thuyền buồm cũ nát này bị gió bão tàn phá, cột buồm đổ sụp, khoang thuyền bị hư hao, toàn thân thuyền bị lực công phá đánh thủng bên trái, nước biển rót ngược vào, gần như chìm tới nơi.
"Hóa ra Wendy mạnh thế cơ à?" Perona trợn mắt há mồm, lần đầu tiên thấy Wendy thực chiến, không ngờ cô bạn nhỏ chơi chung và tập luyện cùng mỗi ngày lại có khả năng phá hủy cả con thuyền chỉ trong một chiêu.
"Em chưa thấy Wendy luyện tập ma pháp à?" Trương Đạt Dã thắc mắc. Mấy chiêu này cậu đều thấy Wendy luyện tập rồi nên cũng không kinh ngạc mấy.
Theo cậu nhớ, Hỏa Long vương Igneel thở thôi là có thể tùy tiện làm nguyên đỉnh núi bốc hơi, biến thành hố thiên thạch. Grandeeney dạy dỗ Wendy am hiểu ma pháp chữa trị và phụ trợ hơn, phương diện sức tàn phá hơi kém Igneel một chút. Nhưng dù không thể làm nguyên ngọn núi bốc hơi thì vẫn thoải mái đánh thủng núi được.
Mà ma pháp của Wendy bây giờ dù chưa đạt tới trình độ đó nhưng muốn phá hủy một con thuyền buồm cỡ trung vẫn rất nhẹ nhàng.
"Lúc Wendy luyện tập ma pháp thì em cũng đang chăm chỉ luyện tập năng lực của trái ác quỷ cơ mà! Em có chú ý đâu." Perona uể oải: "Hức... Dù em có luyện thế nào cũng không thể đạt được tới trình độ như Wendy!"
"Năng lực của em và ma pháp của Wendy vốn không cùng loại mà, không cần so sánh uy lực tương đương. Hoặc em có thể thử xem có thể khai thác phương hướng khác không?" Trương Đạt Dã chỉ có thể an ủi Perona hết sức. Cậu không thể giúp con bé lên kế hoạch phương hướng phát triển, chủ yếu là cậu không nghĩ ra vì sao ma trơi của con bé có thể làm người ta tiêu cực, lại vì sao sẽ nổ.
Lúc này trong số hải tặc còn hai tên may mắn không bị công kích của Wendy ảnh hưởng, nhưng chúng chỉ ôm chặt lan can không dám nhúc nhích, vẻ mặt còn dại ra.
"Thật là khủng bố. Tao như thấy được rồng khổng lồ phun khí vậy."
"Tại sao một con nhóc lại có khả năng kinh khủng như thế? Chắc chắn là quái vật!"
Sau cuộc trao đổi ngắn ngủi, hai người càng kinh hoảng, không biết là nên chờ bị giết chết hay theo thuyền chìm xuống chết chìm thì hơn.
Carla thấy Wendy giải quyết toàn bộ kẻ địch trong mấy chiêu thì nói: "Dễ quá mà."
Wendy hơi lăn tăn: "Có phải hơi quá mức không?"
"Chắc... Không sao nhỉ?" Carla nhớ mỗi lần đám người trong hội bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ thì động chút là hủy nguyên con phố. Lần này mình và Wendy mới hủy một con thuyền, chắc không quá đáng đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận