One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 560: Morgans chơi mình rồi! (3)

Chương 560: Morgans chơi mình rồi! (3)
"Đừng sợ, tụi này chỉ khá là hứng thú với năng lực của anh thôi. Có thể nhờ anh phối hợp một tí không?" Trương Đạt Dã nở nụ cười hiền lành: "Còn thân phận của chúng tôi, chỉ là một đoàn du lịch bình thường ấy mà."
"Đoàn du lịch?" Buggy giật mình nhảy dựng lên, sau đó lại nhũn nhèo nhèo ngã xuống.
Hắn lại không phải đám hải tặc không đọc báo, không cập nhật tin tức gì đó. Dạo này danh tiếng đoàn du lịch Hope vang dội khắp biển Đông. Có thể khiến hắn thành ra thế này chắc cũng chỉ có đoàn du lịch tới từ Đại Hải Trình thôi nhỉ?
Buggy nhìn Tom thêm mấy lần. Xác định! Con mèo này giống hệt bức vẽ trên cờ của bọn họ.
"Tôi nhất định sẽ phối hợp thật tốt, đại nhân Đạt Dã!" Buggy mặt mày đưa đám nói ra lời từ tận đáy lòng.
"Ồ, anh biết tôi hả?"
"Đương nhiên, danh tiếng của ngài đã truyền khắp biển Đông. Trẻ con ba tuổi cũng biết hành động vĩ đại của ngài, ngài đã tiêu diệt băng hải tặc Black Cat và băng hải tặc Walker!" Lời hay không mất tiền mua, dục vọng muốn sống của Buggy cực kỳ mạnh mẽ, thời khắc mấu chốt sẽ chẳng bận tâm liêm sỉ gì sất.
Sau một chuỗi dài lời khen, khen Trương Đạt Dã thành anh hùng biển Đông tới nơi. Trương Đạt Dã vội vàng kêu ngừng: "Đủ rồi! Tôi cất Hải Lâu Thạch đi, anh xuống đây để chúng tôi chém anh mấy nhát làm thí nghiệm. Được không hả?"
"Không thành vấn đề!" Hải Lâu Thạch vừa bị bỏ ra, Buggy lập tức sống lại, xuống thuyền đi về phía Trương Đạt Dã.
Chẳng qua là Buggy cũng không thành thật như mặt ngoài, bàn tay trái bị Tom ném đi đã lặng lẽ nhặt một con dao lên, đi vòng qua sau lưng Trương Đạt Dã, một lần nữa nhắm thẳng lá lách chọc vào.
"Đi chết đi! Ai muốn phối hợp mày làm thí nghiệm hả!" Khoảnh khắc dao nhỏ sắp đâm trúng Trương Đạt Dã, Buggy thoáng cái thay đổi sắc mặt, lộ ra nụ cười nham hiểm: "Tao chính là..."
Nụ cười của Buggy dần biến mất, hắn cảm giác được dao nhỏ đã đâm trúng nhưng không thể chen vào, dùng sức đến đâu cũng vô dụng.
Loại xúc cảm này… không thể nào?
Mặt Buggy đầy mồ hôi lạnh. Bình thường nếu như nhắc tới ai đến từ Đại Hải Trình thì đều mặc định chính là nửa đoạn đầu - 'Paradise*', không thì chính là đến từ Tân Thế Giới.
*Nửa đầu của Grand Line, thường được gọi là Thiên đường
Nhưng Haki vũ trang đâu phải thứ mà người từ Paradise có thể tùy tiện nắm giữ?
Hôm đó tin tức nói đối phương cung cấp trợ giúp trong hành động bắt Sư Tử Vàng và vân vân… Chắc không phải là ‘giúp’ bằng cách giao đấu trực tiếp với Sư Tử Vàng chứ hả?
Morgans chơi mình rồi!
"Tuyệt vời~"
"Oa!"
"Giỏi quá!"
Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò, tiếng huýt gió vang lên không ngừng. Người xem biểu diễn từ vài người đoàn du lịch Hope đổi thành người cả ngôi làng đảo Samu Puraisu.
Phụ trách biểu diễn đương nhiên là băng hải tặc Buggy, hoặc nên gọi là đoàn xiếc rong Buggy.
Đối mặt với Trương Đạt Dã "thực lực rất mạnh" lại còn có Hải Lâu Thạch trong tay, thuyền trưởng Buggy thẳng thắn đầu hàng. Không phải phối hợp bị người chém mấy nhát hay sao, xin mời chém thoải mái, đằng nào cũng không chém chết được.
Không phải hắn không để ý tới uy nghiêm của thuyền trưởng, mà là tay của mình còn nằm trong tay đối phương. Chưa kể không biết con mèo kia mò đâu ra một cái búa, một búa là có thể đập bẹp đầu ngón tay, đập bẹp xong nặn lại như cũ rồi đập tiếp lần nữa bẹp dí.
Đối với Buggy mà nói, con mèo này chắc chắn là ma quỷ, mà hắn không đánh lại chủ nhân của mèo nên lựa chọn biết thân biết phận.
Nghiên cứu năng lực của Buggy chẳng tốn mấy thời gian. Trương Đạt Dã chỉ nếm thử phối hợp ma lực, ám năng lượng và haki vũ trang không thành thạo lắm lên kiếm rồi chém thử một nhát.
Kết quả là bất kể năng lượng gì, chỉ cần đòn đánh ra là trảm kích thì đều không làm Buggy bị thương được, dù Artoria tới chém cũng không được. Trừ khi chỉ thả mỗi ma lực, ám năng lượng vân vân, dùng đủ loại năng lượng như dùng búa nện người.
Trương Đạt Dã khách sáo nói: "Tốt lắm, thí nghiệm xong rồi, cảm ơn sự phối hợp của anh."
Buggy cũng rất có lễ phép, khách sáo nói: "Nào có, nào có, đều là việc tôi nên làm."
Trương Đạt Dã hỏi: "Vậy cuối cùng có thể mời các anh biểu diễn một vở xiếc không? Tôi chưa từng xem xiếc trực tiếp bao giờ."
Nửa người trên của Buggy bay thẳng lên, dí trán lên trán Trương Đạt Dã quát tháo ầm ĩ: "Khốn kiếp! Đừng có được voi đòi tiên! Chúng tao là hải tặc đấy!"
Trương Đạt Dã yên lặng chỉ sang bên cạnh, chỉ thấy Tom nâng búa nhỏ lên, đang cân nhắc xem nên đập ngón tay nào.
Buggy vội vàng cười đổi lời: "Mặc dù là hải tặc, nhưng biểu diễn xiếc chính là sở thích sau giờ làm của chúng tôi. Nếu như ngài không chê, xin hãy để chúng tôi biểu diễn cho ngài xem một lần!"
Vì thế, cả đám Trương Đạt Dã ngồi lên Big Top, tháo cờ hải tặc xuống.
Chúng hải tặc nghe lệnh Buggy nâng đám đồng bạn ngất xỉu lên thuyền, chuẩn bị lái thuyền đến gần Hope.
Bạn cần đăng nhập để bình luận