One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 362: Ngũ Lão Tinh, tôi muốn gặp Ngũ Lão Tinh! (2)

Chương 362: Ngũ Lão Tinh, tôi muốn gặp Ngũ Lão Tinh! (2)
Cái lão già thối tha cố chấp này! Spandam rất giận, có điều hắn không thể nói ra chân tướng được. Hắn hất văng hai người lính ra, tiến đến gần bên tai thẩm phán già: “Tôi có nhiệm vụ quan trọng cần làm, mau thả tôi ra.”
Thẩm phán già liếc nhìn hắn: “Tôi không quan tâm cậu có nhiệm vụ gì, tôi chỉ muốn đòi lại công bằng cho mấy chục lính hải quân thương vong lần này thôi.”
“Này! Vì công án của tôi… À nhầm, vì chính nghĩa của Chính Phủ Thế Giới, hơn chục tên lính thì có đáng gì đâu?”
“Chính nghĩa ư? Nghiêm trị các cậu mới là chính nghĩa. Giải tất cả bọn họ xuống đi, chờ bọn họ tỉnh lại thì thẩm vấn từng người một.” Thẩm phán già phất phất tay, hai người lính tiến tới kéo Spandam đi.
Spandam vẫn còn giãy dụa: “Tôi là trưởng quan của CP5, ông không thể đối xử với tôi như vậy được. Tôi từng lập công vì Chính Phủ Thế Giới, Ngũ Lão Tinh, tôi muốn gặp Ngũ Lão Tinh!”
Lúc này người đóng tàu Tom dẫn theo hai học trò và một con ếch xanh, phụ giúp các hải quân sửa chữa con thuyền.
Trận chiến vừa diễn ra đã làm con thuyền Tư Pháp hư hỏng rất nhiều. Vì ngày mai sẽ có một số người dân ở thành phố Thất Thủy đến dự thính phiên tòa xét xử, nếu để như thế rất mất mặt nên thẩm phán già nhờ thầy trò thợ đóng thuyền Tom hỗ trợ sửa chữa.
Tay nghề điêu luyện và cẩn thận của ba thầy trò nhà Tom khiến thợ đóng tàu tùy hành với hải quân lần này trợn mắt há mồm, từ vênh váo kiêu ngạo ban đầu biến thành khiêm tốn học nghề, sau đó thành chân chạy vặt. Cuối cùng đau đớn phát hiện hiệu suất làm việc của mình còn thua cả con ếch xanh to lớn kia.
Điều khiến bọn họ suy sụp nhất là nhìn con mèo ngồi xổm bên cạnh quan sát một lát, sau đó lôi một cây búa nhỏ và cái cưa từ đâu ra rồi cũng gia nhập vào đội ngũ sửa thuyền.
Ban đầu thợ đóng thuyền muốn cản không cho nó quậy phá, ai ngờ chưa kịp nói gì thì đã thấy con mèo đã sửa xong một lỗ hổng, hiệu suất lẫn tay nghề đều không kém cạnh Tom.
Cả đám cẩn thận nghe ngóng thì biết con mèo này cũng tên là Tom.
Thợ đóng thuyền của hải quân ngộ ra một điều: chỉ những người tên Tom mới có thể trở thành người đóng thuyền vĩ đại nhất. Vậy… giờ đổi tên thành Tom còn kịp không?
Vấn đề đổi tên cần phải cân nhắc kỹ lưỡng. Người đóng tàu của hải quân ngoan ngoãn gác chuyện này sang một bên rồi đi tìm đầu bếp xin một đống cá đủ chủng loại, đưa cho con mèo giỏi giang kia.
Mèo Tom xoa tay, chủ nhân nói không sai, trời sinh ra mèo nhất định có ích. Sau khi ăn xong, Tom vui vẻ chừa lại một ít thức ăn rồi đưa cho ếch Yokozuna.
Nó biết con ếch xanh lè này là thú cưng của người đóng tàu Tom, theo tính chất bắc cầu, coi như nó cũng là thú cưng của mèo Tom rồi. Tom vui vẻ quăng thức ăn cho nó một lát rồi duỗi tay xoa đầu ếch xanh.
Lúc này, Perona xử lý đống đồ ăn vặt thì đang mặt cau mày có xử lý đống bài tập trong khoang thuyền. Tuy bài thi bị gián đoạn nhưng bài tập về nhà lại không thể ngừng, nếu ngừng thì sẽ bị cắt đồ ăn vặt.
Brook bày tỏ mình không dám đến thuyền Tư Pháp bởi vì hắn cảm thấy mình như bị thẩm vấn nên ở lại trên Hope.
Giấc ngủ trưa của Diệp Ngôn bị phá ngang nên muốn quay về ngủ bù, còn dặn dò khi nào có việc cứ gọi cậu ta.
Những người còn lại theo chân Trương Đạt Dã được vài lính hải quân dẫn đường tham quan thuyền Tư Pháp. Thẩm phán già và Thượng tá Soshou đích thân phụ trách việc thẩm vấn, không cho bất cứ ai tham dự vào.
Nguyên nhân là vì đây là mâu thuẫn giữa hai ngành trong Chính Phủ Thế Giới, không thể cho người ngoài tham gia. Nhưng bọn họ đảm bảo sẽ cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng.
Thuyền Tư Pháp rất lớn, dù sao nó cũng đủ sức chở hàng trăm người ra biển.
Thật ra nó là một tòa án di động trên biển, có thể là do tòa án quá mức đồ sộ nên khiến tốc độ của thuyền bị chậm lại.
Trên đường đến thành phố Thất Thủy, Trương Đạt Dã đã trải nghiệm rồi. Vì muốn thuận theo vận tốc của thuyền Tư Pháp, bọn họ không dám chạy hết tốc lực.
Tốc độ ung dung, chầm chậm này đúng lúc làm nổi bật vẻ oai nghiêm và tráng lệ của tòa án trên biển. Tuy nó bị đánh nhưng cũng không có vẻ thê thảm gì cả.
Đám hải quân dẫn cả đoàn tham quan từ boong thuyền đến tòa án, từ ký túc xá tới phòng ăn. Khác hẳn những chiếc thuyền hải tặc bẩn thỉu mà họ đã từng gặp. Tuy vài chỗ trên thuyền Tư Pháp khá cũ kỹ nhưng lại sạch sẽ vô cùng.
Ngay cả những dãy nhà tù cũng được quét dọn sạch sẽ, Trương Đạt Dã và mọi người còn gặp đám Foxy Cáo Bạc trong nhà tù.
Xem ra những người bị thương đều đã được chữa trị cẩn thận, bởi vì nghe giọng chúng chửi người rất hăng. Hải quân phải quát mấy bận chúng mới chịu ngậm miệng, trợn mắt trừng đám đầu sỏ đã tống mình vào nhà tù này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận