One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 450: Ngọc thiêng Yasakani (Yasakani no Magatama), danh bất hư truyền (2)

Chương 450: Ngọc thiêng Yasakani (Yasakani no Magatama), danh bất hư truyền (2)
Trung tướng Tokikake giải thích: "Đúng vậy, nếu cứ thế ném hòn đảo này tại đây thì vô trách nhiệm quá. Hơn nữa bỗng nhiên đặt một hòn đảo ở biển Đông cũng cần vương quốc trong phạm vi hải vực lân cận đồng ý. Muốn bố trí nhanh nhất thì cứ thả thẳng vào kế bên thị trấn Shells tốt hơn. Nơi đó là một trấn nhỏ đông đúc và phồn vinh, thuộc sự cai quản trực tiếp của Chính Phủ Thế Giới, cũng có chi bộ hải quân đóng tại đó. Vừa phối hợp được với chúng tôi, cũng tiện cho sinh hoạt của bọn họ."
Trương Đạt Dã gật đầu, do cậu nghĩ đơn giản quá, tưởng cứ đặt đâu đấy là xong chuyện. Vẫn là hải quân cân nhắc chu đáo, ngay cả cuộc sống sau này của những người này cũng tính toán đâu vào đấy rồi.
Chờ đảo dừng hẳn, hạm đội lớn của hải quân từ xa lái tới, trung tướng Strawberry chỉ huy cấp dưới áp tải dư đảng của Sư Tử Vàng lên quân hạm, thi thể Sư Tử Vàng cũng bị họ khiêng lên.
Một trung tướng mà Trương Đạt Dã không biết xác nhận mệnh lệnh của Khỉ Vàng rồi đưa Sư Tử Vàng và đám dư đảng về địa điểm xuất phát.
Mà Strawberry thì dẫn lính quay lại, hắn còn phải đi theo tới thị trấn Shells an trí các thôn dân. Ờ thì, là một người siêng năng thật thà, làm việc dưới trướng Khỉ Vàng đúng là vất vả cho hắn.
"Cậu Đạt Dã đã có tính toán gì tiếp theo chưa? Muốn khởi hành luôn từ biển Đông hay theo đảo Thú Lạ về Đại Hải Trình?" Khỉ Vàng hỏi. Hắn nhớ thuyền của Trương Đạt Dã ngay tại đảo Thú Lạ. Dù gì người ta cũng giúp hải quân chuyện lớn như thế, vẫn phải bố trí cho ổn thỏa mới được.
Trương Đạt Dã nói: "Chúng tôi định du lịch một vòng từ biển Đông luôn, tiếp đó theo núi Đảo Nghịch tiến vào Đại Hải Trình. Ban đầu tưởng là phải cường ngạnh xông qua Vành Đai Tĩnh Lặng để đi bốn biển, không ngờ Sư Tử Vàng giúp một tay."
Việc này cả đám đã thương lượng từ hôm qua. Trương Đạt Dã nhớ đến tình tiết hình như Arlong sẽ tới biển Đông làm xằng làm bậy, lần này nếu đã tới thì dứt khoát đi tìm hắn ta, xử lý trước thời hạn luôn.
Mà những người khác trên thuyền đều ôm tâm thái tới đâu hay tới đó. Du lịch thế giới mà, đi đâu chẳng được.
Duy nhất Brook vội vàng muốn đi mỏm Sinh Đôi gặp Laboon cũng không tỏ ý kiến. Đi ngược hướng Đại Hải Trình rất nguy hiểm, còn không bằng từ biển Đông hòa bình đi tới núi Đảo Nghịch. Có khi còn nhanh hơn đi theo đường Đại Hải Trình ấy chứ.
Khỉ Vàng nói: "Nếu vậy xin hãy đưa thuyền ra neo ở ngoài đảo Thú Lạ. Chúng tôi hộ tống Merveille tới thị trấn Shells rồi sẽ quay về vận chuyển các đảo còn lại. Đồ các bạn muốn đại khái sẽ được đưa tới nơi này vào ngày mai. Xin hãy kiên nhẫn chờ một ngày."
"Chờ thêm một ngày cũng không sao, chỉ là… Nguyên vật liệu chúng tôi mang theo khi ra ngoài có hạn, quanh đây lại không giống có nơi để tiếp tế..." Trương Đạt Dã điên cuồng ám chỉ. Lúc trước đã hứa đánh xong Sư Tử Vàng sẽ dẫn Artoria đi quân hạm ăn cơm chùa. Chuyện mình đã hứa hẹn với người khác thì dù mặt dày mày dạn cũng phải nghĩ cách làm cho bằng được chứ sao nữa.
"Không sao, quân hạm nên giúp các bạn tiếp tế chút đồ ăn mới phải. Nếu có hứng thú cũng có thể tới trải nghiệm nhà ăn trên quân hạm xem thế nào. Đầu bếp của chúng tôi đỉnh lắm đấy."
Khỉ Vàng rất sảng khoái. Theo hắn biết, thuyền của đám Trương Đạt Dã cùng lắm là thuyền buồm cỡ trung thôi, lần này bọn họ xuất động quân hạm lớn, chênh lệch không hề nhỏ tí nào. Tặng những người này một thuyền thức ăn có đáng gì đâu, tổng cộng chỉ có bảy người một mèo, ăn được mấy.
Đừng nói lên quân hạm và vân vân, nguyên soái còn mời họ tới trung tâm thăm quan học tập kia kìa, đại tướng như hắn mời họ lên quân hạm ăn một bữa cơm có gì ghê gớm.
"Vậy chúng tôi không khách sáo nữa nhé!" Trương Đạt Dã cười rất sung sướng.
Tom và Artoria cũng rất mong đợi. Mấy khi có người mời khách một lần, nhất định phải biết quý trọng.
Thế là Khỉ Vàng dẫn Tokikake, Strawberry và mấy trăm lính hải quân tới Merveille, Issho dùng năng lực điều khiển đảo bay dưới tầng trời thấp đến thị trấn Shells. Chim Trĩ Xanh dẫn hai chiếc quân hạm đi theo để đề phòng ngoài ý muốn, đồng thời cũng là dự bị sử dụng trên đường về.
Trương Đạt Dã và các đồng bạn thì neo thuyền cạnh một đám quân hạm, trèo lên chiếc quân hạm trực thuộc Khỉ Vàng đi thăm thú. Cấp dưới của Khỉ Vàng được lệnh nhiệt tình chiêu đãi, buổi trưa lẽ dĩ nhiên phải mời bọn họ ở lại ăn cơm.
Chờ đến tối, Khỉ Vàng sắp xếp xong xuôi chuyện của Merveille trở lại thuyền của mình thì thấy một đám lính hải quân hồn bay phách lạc và đầu bếp chính vừa hưng phấn lại lo lắng.
"Xảy ra chuyện gì à? Làm phiền chuẩn bị bữa tối cho tôi đi. Hôm nay lắm việc quá, cả ngày chưa được hạt cơm nào vào bụng." Khỉ Vàng nói chuyện vẫn ung dung thong thả như cũ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận