One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 460: Tiên nữ bầu trời (3)

Chương 460: Tiên nữ bầu trời (3)
“Ầm ĩ cái gì…” Perona xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, thấy Wendy đã tỉnh thì mừng rỡ: “Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi à?”
“Ai thế? Ơ, thì là…” Wendy ôm Carla co ro vào góc giường, lúc này mới lấy hết can đảm hỏi: “Xin, xin hỏi đây là nơi nào, cô là người đưa bọn tôi đến đây ư?”
“Sao vậy, Wendy?” Carla dụi mắt tỉnh lại: “Chúng ta… Còn sống không?”
“Mèo con cũng tỉnh rồi hả? Tôi là Perona, bây giờ hai bạn đang ở trên thuyền của chúng tôi, rất an toàn.” Perona vui vẻ, sau đó ngượng ngùng nói: “Tôi trông hai bạn cả đêm nên lỡ ngủ quên mất.”
Lúc này Thụy Manh Manh bưng đồ ăn sáng bước vào: “Mọi người tỉnh rồi à? Có đói bụng không? Ăn gì lót dạ trước đi nhé.”
“Cảm ơn ạ.” Wendy và Carla nhìn Thụy Manh Manh đặt khay lên tủ đầu giường thì đoán chừng mình được người khác cứu. Nếu mình không sao thì có phải đồng đội của mình cũng được cứu hay không?
Wendy rụt rè hỏi thăm: “Xin hỏi mọi người thấy đồng đội của chúng tôi không? Họ thế nào rồi?”
“Họ đều an toàn cả, nhưng tình huống hơi phức tạp.” Thụy Manh Manh nghĩ mình không thể giải thích rõ được: “Để tôi gọi sếp đến giải thích cho hai em nhé.”
Khi Trương Đạt Dã bước vào phòng, Wendy và Carla được Perona nhiệt tình mời nên đang chậm rãi ăn sáng.
Trương Đạt Dã biết tính tình Wendy hơi nhát gan và sợ người lạ nên cười tủm tỉm tự giới thiệu: “Chào hai em, anh là Trương Đạt Dã, vốn là ông chủ của một quán rượu nhỏ. Bây giờ anh và mọi người đang trên đường du lịch vòng quanh thế giới với nhau.”
Wendy vội vàng nuốt thức ăn xuống nhưng bất cẩn mắc nghẹn, cô sốt ruột đấm mạnh vào lồng ngực của mình.
Perona bất mãn, bênh vực bạn nhỏ mới quen: “Anh dọa người ta rồi.”
Carla nâng ly nước bằng hai tay đưa cho Wendy.
Wendy uống nước xong mới cuống quít ngồi thẳng dậy: “Xin lỗi, thất lễ quá. Tôi là Wendy Marvell, đây là Carla, chúng tôi là Ma đạo sĩ của Fairy Tail.”
Câu nói này khiến Trương Đạt Dã hốt hoảng, sợ có nhạc nền vang lên: “Để anh nói rõ tình hình hiện tại nhé. Nói đơn giản, khi nhóm các em liên thủ chống lại hắc long Acnologia, cả đảo Thiên Lang được bảo vệ bởi 'Fairy Sphere' - ma pháp phòng ngự tuyệt đối, bởi vậy mọi người trên đảo đều bình an không có chuyện gì.”
“Vậy thì tốt quá!” Wendy và Carla đều mừng rỡ ra mặt.
Trương Đạt Dã nói tiếp: “Nhưng cũng vì ma pháp này nên mọi người đều bị phong ấn trên đảo Thiên Lang suốt 7 năm, còn hai em vì ký khế ước ma pháp nên mới bị truyền tống đến thế giới khác, cũng chính là nơi này.”
Wendy và Carla nhanh chóng chấp nhận thiết lập thế giới khác, dù sao Carla cũng đến từ thế giới mang tên Edolas.
“Tôi không nhớ mình đã ký khế ước gì.” Carla khá mạnh mẽ, bởi vì tâm nguyện lớn nhất của cô là bảo vệ Wendy.
“Tôi cũng vậy.” Wendy phụ họa.
Trương Đạt Dã nói: “Bởi vì Grandeeney đã ký khế ước giúp hai em.”
“Grandeeney! Anh gặp Grandeeney ạ? Bà ấy ở đâu?” Wendy lập tức kích động, mấy năm rồi cô không gặp Grandeeney, bà giống hệt mẹ ruột của cô vậy.
“Anh không gặp mặt trực tiếp bà ấy, tạm thời bà ấy giao em cho chúng tôi chăm sóc với mong muốn em sẽ trở thành Sát Long ma đạo sĩ ưu tú trong khoảng thời gian đồng đội em bị phong ấn ở đảo Thiên Lang.”
Ngoài chuyện đã hứa sẽ giữ bí mật với Grandeeney ra, Trương Đạt Dã tóm tắt sơ lược tình hình hiện tại, bao gồm những thành viên trên thuyền và khái quát thế giới này.
Quá nhiều thông tin khiến bộ não nhỏ bé của Wendy không thể xử lý hết, cuối cùng cô bé đành rút ra vài từ khóa cần thiết. Đầu tiên, đồng đội của mình đều an toàn, đây cũng là thông tin quan trọng nhất. Sau đó là tin tức của Grandeeney, khế ước, thế giới khác, hải quân, hải tặc…
Cô bé đáng thương, ánh mắt bắt đầu xuất hiện vòng tròn như nhang muỗi.
May thay Carla đáng tin hơn Wendy nhiều, cô mèo bình tĩnh hỏi: “Vậy cái giá phải trả là gì? Các anh triệu hoán chúng tôi tới đây, cho chúng tôi cơ hội trưởng thành, chúng tôi phải trả giá thế nào?”
Trương Đạt Dã kinh ngạc nhìn Carla. Tuy mặt ngoài thì Carla là thú cưng của Wendy nhưng thật ra lại giống chị gái chăm sóc và bảo vệ cho cô, đúng là… Cảm giác quen cmn thuộc quá!
Chẳng phải mối quan hệ này giống Tom toàn năng và cậu chủ vô dụng là mình ư? Ít ra Wendy vẫn đáng yêu hơn Trương Đạt Dã nhiều.
Không đúng, không đúng, Wendy có vấn đề về tính cách, còn Trương Đạt Dã có vấn đề về năng lực.
Tính cách có thể từ từ bồi dưỡng nhưng dù cậu có cố gắng đến đâu cũng không mạnh bằng Tom đúng không?
Trương Đạt Dã quẳng mấy suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu rồi bảo: “Cái giá là các em phải giúp đỡ bọn anh trong phạm vi năng lực của mình. Cụ thể, Wendy biết ma pháp chữa trị đúng không? Vừa hay trên thuyền của bọn anh chưa có bác sĩ.”
Thật ra Grandeeney không nói chi tiết về khế ước gì cả, có lẽ bà nghĩ Trương Đạt Dã biết rõ về nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận