One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 761: Là vịt siêu tốc chứ không phải siêu vịt quay (1)

Chương 761: Là vịt siêu tốc chứ không phải siêu vịt quay (1)
Khéo làm sao, Trương Đạt Dã thấy Diệp Ngôn cực giỏi mấy chuyện thất đức như gài tang vật hãm hại người ta, đảm bảo là đám Cờ Yêu của cậu ta cũng giỏi mấy trò trộm gà trộm chó lắm.
Sông Sandora là con sông quan trọng nhất của Alabasta, vài thành phố quan trọng cũng rải rác dọc bên bờ sông. Chiều rộng cả con sông lên tới 50 cây số, thoạt nhìn như một mảnh biển khơi.
Nhưng dù sở hữu con sông rộng lớn là thế mà Alabasta vẫn vô cùng thiếu nước cũng như hạn hán. Trương Đạt Dã cảm thấy chuyện này đúng là khó tưởng tượng.
Phải biết rằng phần lớn khu vực sông Trường Giang và Hoàng Hà cũng chỉ rộng mấy cây số thôi, chưa nghe nói ở đâu hạn hán thành một mảnh sa mạc, không một cọng cỏ. Có lẽ đây là khí hậu và hoàn cảnh đặc sắc của Alabasta, hoặc là đất đai cũng có vấn đề lớn gì đó.
“Đoàng!”
Tiếng súng vang lên, Pell bị âm thanh bất ngờ dọa cho giật nảy mình, sau đó mới ý thức được không phải nhằm vào mình.
Trên bầu trời, một con chim lớn bị gãy cánh rơi xuống, kéo theo một cái balo rơi cùng.
Chú Long từng nói mình dùng súng không giỏi mấy. Lúc này chẳng qua là một phát đạn bắn trúng cánh con chim khổng lồ đang bay cách mình gần nghìn mét thôi mà. Ừ thì không giỏi lắm.
Thấy cái balo rơi theo con chim to đùng kia, Trương Đạt Dã còn tưởng con kền kền nhà Baroque Works cơ, nhưng trông kích thước không đúng lắm.
"Chú Long, chú thấy rõ con chim kia trông thế nào không?" Trương Đạt Dã sợ Thành Long bắn rụng hải âu giao báo thì to chuyện lắm.
"Là một con chim to màu trắng, cảm giác to ngang đà điểu, trên người còn đeo cái túi." Thành Long đứng trên đài ngắm nói với Trương Đạt Dã bên dưới: "Tại trông khả nghi quá nên mới bắn. Tôi bắn nhầm à?"
"Theo trình độ nào đó mà nói thì không lầm đâu." Pell tiếp lời, sau đó giải thích: "Con này là chim lọc lừa (Warusagi), thường xuyên ngã xuống đất giả vờ bị thương để lừa người đi đường trong sa mạc, nhân cơ hội trộm hành lý của bọn họ."
Thành Long kinh ngạc: "Thông minh thế cơ à?"
"Ngay cả chim cũng có tên lừa gạt à!" Perona khiếp sợ ra mặt.
"Nhắc đến tên lừa gạt thì đừng có nhìn anh." Trương Đạt Dã ghét bỏ đẩy đầu nhỏ của Perona quay đi chỗ khác, đổi lại ánh mắt ghét bỏ của cô nhóc.
"Con chim lọc lừa kia đeo túi chứng tỏ có người bị nó cướp mất hành lý. Đi trong sa mạc mất hành lý, nói không chừng sẽ bỏ mạng." Pell giang hai cánh tay hóa thành hình cánh, toàn thân cũng biến thành chim ưng: "Tôi phải đi trả túi lại cho chủ nhân của nó. Mọi người cứ tiếp tục tiến về phía trước dọc theo sông Sandora là được. Tôi sẽ đuổi kịp nhanh thôi."
"Được." Trương Đạt Dã cũng không bất ngờ với quyết định của Pell, phong cách của vương thất Alabasta khác hẳn những quốc gia khác mà lấy nhân dân làm mục tiêu chính.
Pell vỗ cánh bay lên, nhưng trước khi rời đi còn ngập ngừng cạnh đài quan sát một chút, chần chờ nói: "Phiền ngài Thành Long nhớ kỹ hình dáng của tôi bây giờ ạ."
Pell bay đi xa, Thành Long lơ tơ mơ hỏi: "Ý cậu ta là gì?"
"Khì." Trương Đạt Dã bỗng nhiên cảm thấy chiến sĩ mạnh nhất Alabasta thật đáng yêu: "Anh ấy sợ chú coi anh ấy là chim lạ mà bắn rụng."
"Làm gì có chuyện ấy." Thành Long cười gượng, rút về trong đài quan sát. Nắng ở khu này gắt quá.
Trương Đạt Dã cũng cảm thấy hơi nóng, dù rằng ở ngưỡng chịu đựng được nhưng ít nhiều vẫn không thoải mái. Cậu nhắc nhở Perona: "Em không thay áo dài đi à?"
"Trời nóng thế này sao phải mặc áo dài chứ? Thế này là được!" Perona bật ô che nắng ma nhỏ cái xoẹt: "Anh có cần không? Em còn một cái phòng hờ đây này."
"Đứng giữa sa mạc che ô kỳ quặc lắm, tôi đề cử mọi người mặc như tôi đây này." Diệp Ngôn nhô ra. Lúc này cậu ta mặc áo dài màu trắng, đầu đội khăn trùm kaffiyeh và agal, lại còn dán râu giả trên môi nữa chứ. Cậu ta tự tin biểu diễn một phen, giới thiệu: "Đây là hành vi nghệ thuật: Đại gia Dubai!"
"Thôi khỏi, tôi đi mang cái ô lớn với cái bàn ra ngoài." Trương Đạt Dã xoay người đi vào khoang thuyền: "Tom, làm chút đồ giải khát lạnh đi. Không phải chúng ta có máy làm kem đấy à?"
Tom miễn cưỡng nằm dưới bóng râm của cây thông giáng sinh, đầu lưỡi rũ ra ngoài trông rất uể oải… Cây giáng sinh kia mang theo trên thuyền từ khoảng 3 tháng trước, trồng trong bồn cây, thế mà giờ vẫn sống khỏe mạnh.
Nghe đến máy làm kem, Tom mới hơi lên tinh thần. Nó nhớ lúc ở Khu Vườn Nhỏ đã hái được kha khá trái cây ăn ngon, vừa vặn có thể dùng làm đồ uống lạnh.
Liên quan đến vấn đề ăn thì Artoria lúc nào cũng hưởng ứng rất tích cực, hưng phấn bừng bừng đi giúp Tom một tay.
Chỉ lát sau, mỗi thành viên trên thuyền đều cầm một cây kem ốc quế hoặc một cốc nước quả ngồi dưới cây ô che nắng cỡ lớn hóng mát, ngoại trừ Sharkler đang lái thuyền.
"Sharkler, để tôi thay cho... Oái nóng! Nóng, nóng!" Trương Đạt Dã chỉ vỗ lên người Sharkler rất chi là bình thường, kết quả tay bị bỏng đỏ cả lên. Cậu nâng tay phải sưng đỏ thổi phù phù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận