One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 759: Sengoku muốn đoàn Hope làm công (2)

Chương 759: Sengoku muốn đoàn Hope làm công (2)
"Đúng là chúng tôi muốn đi Alubarna xem thử. Nhưng đi tới hoàng cung liệu có mạo muội quá không?" Trương Đạt Dã nhìn phản ứng của những người còn lại: Người thì trưng ra vẻ mặt mong đợi, người thì ánh mắt đã lộ ra hình đồ ăn. Có vẻ như cậu không được phép từ chối đâu.
Pell cười nói: "Nếu có thể mời được các vị thì quốc vương bệ hạ sẽ mừng lắm."
"Vậy thì xin phép quấy rầy." Trương Đạt Dã đồng ý, sau đó nhiệt tình mời Pell lên thuyền, quyết định khoản đãi hắn cho tốt trước khi phải khiến đối phương mở tiệc mời mình, thế thì trong lòng mới càng thoải mái.
Pell nhận lời mời lên thuyền, hắn thật sự tò mò về đoàn du lịch Hope, đồng thời cũng cần phụ trách dẫn đường cũng như tiếp đãi đoạn đường kế tiếp.
Sau khi thăm quan đơn giản, Pell nhìn đám Trương Đạt Dã thành thạo thu neo khởi hành thì khen: "Đúng là một con thuyền tuyệt vời."
Trương Đạt Dã nói: "Là quà của bạn chúng tôi tặng. Chúng tôi cũng rất thích."
"Mời uống trà." Thụy Manh Manh bưng nước trà và bánh ngọt nhỏ lên.
"Cảm ơn cô." Pell nâng tách trà lên thổi rồi hớp một ngụm: "Xin hỏi các vị tới Alabasta là vì chuyện của Baroque Works phải không?"
"Coi như thế đi." Trương Đạt Dã nói: "Thật ra mục đích ban đầu là muốn tìm một người, chỉ là mãi không có manh mối gì. Khéo là người kia từng ủy thác Baroque Works tới gây chuyện với chúng tôi, sau đó chúng tôi tình cờ biết được trụ sở chính của Baroque Works ở Alabasta nên định sẵn mục đích du lịch ngắn hạn tại đây."
"Là người nào vậy? Có lẽ tôi sẽ giúp được đấy." Pell hỏi.
"Một thương nhân tên là Bernice, là kẻ vì trục lợi mà không từ thủ đoạn." Trương Đạt Dã xoa nhẹ đầu Tom: "Nguyên nhân ban đầu là ông ta muốn mua Tom, sau khi bị tôi từ chối thì đầu tiên là thuê côn đồ lưu manh tới quấy rối, sau đó tìm kẻ buôn người định bắt cóc, cuối cùng lại thuê sát thủ."
"Thật vậy à? Nếu là thương nhân thì chắc hẳn bến tàu sẽ có ghi chép. Chờ sau đó tôi sẽ cho người tra thử xem." Pell nói.
Vì muốn mua một con mèo mà diễn tiến đến mức thuê sát thủ, Pell sẽ không có hảo cảm gì với người như thế. Đồng thời Pell cũng ý thức được chú mèo này còn thần kỳ hơn mình nghĩ nhiều. Không thì sao tên kia lại phải dấn thân vào nguy hiểm lớn như vậy.
"Cảm ơn anh." Trương Đạt Dã không từ chối. Mò kim đáy biển không có mục tiêu cụ thể sao hữu dụng bằng nhờ Pell đi lật ghi chép được.
Mặc dù tên kia đã không có tin tức rất lâu rồi nhưng Trương Đạt Dã vẫn cảm thấy kẻ thù đã chết mới là kẻ thù tốt.
Ngoài ra còn có cái tên Midnight bị truy nã 4000 vạn Belly mà Crocus nhắc đến nữa, chính cái tên mắng cậu là ‘chó săn của chó săn’. Nghe đâu mình và hắn đi cùng đường biển, không biết hắn giờ nơi nao, rốt cuộc đã chết trong tay đám đặc công ở núi Whisky hay chết lúc chờ ký lục ở Khu Vườn Nhỏ rồi nhỉ? Hy vọng hắn có chuyện.
Hope dần dần cách xa Nanohana, một luồng cát vàng theo gió bay lên đỉnh nóc nhà nào đó, chậm rãi hình thành một người mặc áo choàng dài, miệng ngậm xì gà.
"Quán rượu của Đạt Dã, đoàn du lịch Hope! Lại là chuyện tốt tụi bay làm..." Crocodile xa xa nhìn bóng thuyền trên mặt sông nhỏ, trước khi Artoria quay đầu nhìn lại thì đã hóa thành một đống cát vàng bay đi: "Tụi bay cũng thế, hải quân cũng vậy… sao cứ thích xen vào việc của người khác nhỉ?"
"Chị Artoria ơi?" Perona nghi ngờ nhìn Artoria đang ngẩn người lúc đánh cờ. Nếu người đang đánh cờ với cô nhóc là Trương Đạt Dã thì Perona chắc chắn đã lén di chuyển một quân cờ gì đó rồi, chơi với Artoria thì không dám.
Bởi vì sẽ bị bắt gian tại trận, không chừng còn bị cướp mất đồ ăn vặt coi như trừng phạt vì ăn gian.
"Không có gì, vừa rồi cảm giác như có người đang nhìn chúng ta." Artoria khôi phục tinh thần: "Em vừa đi nước nào?"
Perona ngoan ngoãn nói: "Em lấy voi ăn sư tử của chị."
Artoria ngẩn ngơ: "Sư... Sư tử bị ăn!"
Trương Đạt Dã thì lại bận tâm. Trực giác của Artoria sẽ không sai. Cậu ngẩng đầu nhìn không trung. Nếu nói đến âm thầm theo dõi bọn họ thì chắc là nhóm kền kền và rái cá kia nhỉ?
"Chú Long, chú bận gì không ạ?" Trương Đạt Dã gọi to.
"Tôi vừa vận động, đang định nghỉ ngơi. Sao thế?" Thành Long bước từ khoang thuyền ra, trên cổ còn vắt một cái khăn lông.
"Chú cầm cái này đi." Trương Đạt Dã lôi súng bắn tỉa ra khỏi thanh vật phẩm: "Nhờ chú để ý một chút, lát nữa nếu thấy có con chim lạ bay trên đầu chúng ta thì bắn rụng nó."
"Ừ, vậy tôi lên đài quan sát canh chừng nhé." Thành Long nhận lấy hộp đựng súng bắn tỉa, trèo lên cột buồm.
Pell nuốt nước bọt đánh ực, dè dặt hỏi: "À thì... Cậu Đạt Dã ơi, có phải kẻ hèn này vừa nói sai cái gì không ạ?"
"Hả?" Trương Đạt Dã giật mình, sau đó mới nhớ ra sau khi Pell biến thân chính là một con ‘chim lạ’. "Xin lỗi, ngại quá, tôi không nói anh đâu. Baroque Works có một con kền kền chuyên phụ trách giám thị và truyền tin, tôi sợ thuyền đã bị chúng nó theo dõi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận