One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 210: Jinbe (2)

Chương 210: Jinbe (2)
"Nếu có thể bị lòng tin vững vàng của nữ hoàng làm động lòng thì dù là Arlong cũng sẽ có thay đổi." Jinbe cảm khái: "Tôi rất muốn để đại ca Tiger cũng thấy được ngày này!"
Aladine không cảm thấy như vậy. Con người Arlong quá cố chấp. Trước khi tên kia và Jinbe chia đôi hai ngả cũng đã đánh một trận to chỉ vì quan niệm khác nhau. Đương nhiên, tính ra thì giống Jinbe đè Arlong ra đánh hơn.
Jinbe thừa kế ý chí của Tiger, tôn chỉ hành động là không giết bất cứ ai. Arlong lại một lòng chỉ muốn khiến loài người cảm nhận đau đớn mà thôi… À không, là cảm nhận sợ hãi.
Dù là nữ hoàng Otohime chắc cũng chẳng thể thoải mái thay đổi ý chí của Arlong đâu.
"Aladine, anh cảm thấy mấy người kia thế nào?" Jinbe ý hỏi đám người Trương Đạt Dã.
"Jinbe, anh biết đấy, tôi và rất nhiều người đều từng có quá khứ giống đại ca Tiger.
Giống như hình xăm Thiên Long Nhân chỉ cần khắc lên sẽ không bao giờ biến mất vậy. Chúng tôi làm nô lệ, gặp phải những hành hạ không thuộc về mình, sự căm thù đối với nhân loại cả đời cũng không biến mất được đâu."
Nói thì nói như thế, nhưng ánh mắt Aladine nhìn mấy người Trương Đạt Dã lại không ôm chút địch ý nào. Hắn cũng thuộc nhóm người tương đối hiểu lý lẽ, biết đối tượng mình nên căm hận là ai.
Jinbe bị lời này của Aladine đánh thức: "Có lẽ chúng ta nên chỉnh đốn phố Người Cá cho tốt."
Phố Người Cá vốn là một viện mồ côi thu nhận cô nhi dáng vóc to lớn. Nhưng sau khi thành lập không lâu, viện mồ côi đã trở nên hỗn loạn, nhân viên quản lý bó tay không làm gì được. Nơi đó trở thành địa điểm tụ tập của các phần tử ngoài vòng pháp luật của đảo Người Cá, biến thành vùng đất không thể quản lý.
Khác với vùng đất trái phép của Sabaody ở chỗ tại Sabaody là vì Chính phủ thế giới không buồn quản lý mà thôi, còn phố Người Cá thì khá giống khu ổ chuột trong phim điện ảnh, vương quốc Long Cung mãi không cho ra được đối sách nào để giải quyết cho hợp lý.
Tiger, Jinbe, Arlong và Hody Jones đều là những người tới từ phố Người Cá.
Cũng vì thế nên Jinbe hiểu nơi đó góp nhặt rất nhiều phần tử tiêu cực, có cả kẻ căm hận nhân loại lẫn phần tử bất mãn vương tộc.
Nếu cứ mặc kệ như vậy có lẽ sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.
Nếu muốn chỉnh đốn, phương pháp duy nhất Jinbe nghĩ ra được là dùng nắm tay của mình, đánh cho những kẻ không phục đến khi nào phục thì thôi. Tuy đây là trị ngọn không trị gốc nhưng ít ra sẽ khiến bọn họ trong thời gian ngắn không tới gây thêm phiền phức cho nữ hoàng Otohime.
Từ đây có thể nhìn ra Tiger và Jinbe chênh lệch với Kozuki Oden như thế nào. Kozuki Oden đánh đám xã hội đen và côn đồ cắc ké bên dưới một trận, cả đám lập tức ngoan ngoãn phục tùng, một lòng làm công tác phát triển, cuối cùng xây dựng ra một khu thế ngoại đào nguyên.
Nhưng Tiger và Jinbe đánh phố Người Cá một lần, phố Người Cá vẫn hỗn loạn không chịu nổi, không phục dạy dỗ.
Thế mới nói đại nhân Kozuki Oden thật sự là quá vĩ đại, vô cùng cao minh.
Chẳng qua là thứ cho tôi trì độn, hoàn toàn không thấu nổi vị đại nhân kia rốt cuộc cao minh ở chỗ nào? Chỉ bằng hắn sẽ bắc nồi nấu Oden trên xương cốt bạn tốt à?
Thành phố Long Cung.
Hôm nay, Neptune không đi cùng nữ hoàng Otohime ra ngoài, hắn đang nghe tả đại thần báo cáo công việc: "Cái gì? Ông nói bảo khố mất trộm á?"
Tả đại thần nói: "Vâng thưa quốc vương bệ hạ. Sáng sớm hôm nay thần phát hiện cửa bảo khố có dấu vết bị người cường ngạnh mở ra."
Neptune hỏi: "Bị mất cái gì?"
Tả đại thần trả lời: "Đồ vật bên trong quốc bảo Tamatebako bị người đánh cắp không còn một mống, ngoài ra không mất gì khác cả."
"Lại là thứ đó. Có đối tượng hoài nghi không?" Vẻ mặt Neptune vô cùng phức tạp, hắn đương nhiên biết bên trong đựng cái gì.
Hắn không bận tâm vật kia cho lắm, điều hắn quan tâm hơn là có kẻ trộm lẻn vào Long Cung, tương đương với việc hắn không thể bảo đảm an toàn cho người nhà.
Nếu có người uống chất độc, sau đó náo loạn Long Cung, hậu quả không thể lường được.
Tả đại thần thoáng chần chừ: "Hôm qua cũng chỉ có đoàn người cậu Đạt Dã là người ngoài được phép tiến vào thành phố Long Cung, cho nên..."
"Không, không phải là bọn họ." Neptune tin tưởng ánh mắt của chính mình và nữ hoàng. Đoàn người Trương Đạt Dã nhìn sao cũng không giống như người sẽ làm ra chuyện như vậy: "Chuyện này tạm thời đừng công bố ra ngoài, từ từ điều tra."
Tả đại thần gật đầu: " Thưa vâng. Tôi đã bỏ lựu đạn vào hòm Tamatebako rồi, nếu những tên trộm quốc bảo kia dám tới lần nữa, chắc chắn sẽ khiến chúng đẹp mặt."
"Dặn thủ vệ cảnh giác hơn, đặc biệt chú ý bảo vệ an toàn của nữ hoàng và bọn nhỏ." Neptune cảm thấy quan ngại sâu sắc với sức phán đoán của tả đại thần nhà mình. Tamatebako bị trộm rỗng cả rồi, người ta còn tới nữa làm gì? Chụp hình làm kỷ niệm à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận