One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 673: Fan của mình nhìn thế nào cũng thuận mắt ghê ấy (2)

Chương 673: Fan của mình nhìn thế nào cũng thuận mắt ghê ấy (2)
Thế là mấy nhà kinh doanh đồ ăn ngon ở thị trấn Logue nghênh đón một lễ hội vui sướng nho nhỏ, chỉ cần đồ ăn thơm ngào ngạt cực kỳ hấp dẫn, hương vị đầy đủ là đều bị quét sạch bách, chẳng qua là nguyên vật liệu dự trữ và thể lực của đầu bếp hạn chế lượng tiêu thụ cực hạn, làm mấy ông chủ đau đớn trong sung sướng.
Nhưng không phải món nào cũng được Artoria nhìn trúng. Ví dụ như mấy loại Takoyaki, mực nướng gì đó.
"Ơ, Takoyaki nhà này bán cũng thơm phết này, cô không nếm thử thật à?" Trương Đạt Dã nói: "Tôi nhớ nơi nào đó dưới đáy biển còn cất giấu công thức Takoyaki bí truyền đấy. Sau này có thể nghĩ cách tìm xem."
Trương Đạt Dã đang nhắc đến công thức bí truyền mà Hatchan tình cờ lấy được, làm theo sẽ chế tác được món Takoyaki được cả Sanji công nhận, mùi vị chắc chắn là tuyệt vời. Chẳng qua giờ Hatchan bị Rayleigh cứu đi rồi, rời biển Đông trước thời hạn 8 - 9 năm liền, cũng không biết còn có thể lấy được hay không.
"Không cần đâu Đạt Dã." Hiếm lắm mới thấy Artoria từ chối đồ ăn, thậm chí lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
Chắc tại lần tham gia cuộc chiến Chén Thánh IV, Artoria đã từng rơi vào khổ chiến với một con quỷ biển cả người toàn xúc tu. Tuy cuối cùng cô chém đôi nó rồi, nhưng từ đó về sau cực ghét mấy loại đồ ăn có xúc tu như bạch tuộc, mực ống, mực nang vân vân. Chẳng may ăn phải còn sẽ rơi vào trạng thái nghi ngờ đời người nữa cơ.
Kết quả là những thương nhân bán mấy thứ này mặt mày như đưa đám. Rõ ràng có khách hàng lớn tới, thế mà chỉ có ba người hai mèo ăn thử, vua dạ dày Artoria không buồn liếc mắt đã rời đi. Hiện tượng này thậm chí gây ra tin đồn ảnh hưởng danh tiếng của cửa hàng, mấy chủ tiệm khóc không ra nước mắt.
"Em no quá, ăn hết nổi rồi." Wendy lau vụn thức ăn bên miệng, nhìn Artoria vẫn đang nhai liên tục thì rất hâm mộ. Căn cứ tư tưởng kỳ quái Trương Đạt Dã truyền thụ cho cô, ăn càng giỏi thì năng lực càng mạnh. Wendy cảm giác mình còn kém xa.
"Tớ cũng thế." Perona nói. Cô nhóc này còn ăn ít hơn Wendy rất nhiều, nghĩ một lát mới bổ sung: "Nhưng chắc vẫn uống thêm một cốc cacao nóng được."
"Những lúc thế này làm tớ rất hâm mộ Tom." Carla nhìn cái bụng tròn vo của Tom, tưởng tượng cảnh mình ăn bụng tròn xoe thì lại lắc đầu: "Thôi bỏ đi, hình như cũng không hâm mộ lắm."
"Chắc bọn anh còn phải đi dạo một lúc nữa." Trương Đạt Dã liếc nhìn phạm vi phố ăn ngon, đề nghị: "Hay mấy đứa đi chơi chỗ khác trước đi nhé?"
"Chỉ chờ câu này của anh thôi. Tiền em đâu?" Perona ngang nhiên đòi tiền tiêu vặt.
Trương Đạt Dã tiện tay lấy ít tiền giấy giao cho Perona, Perona vui sướng kéo Wendy chạy đi.
"Này... Thôi, Carla trông hai nhóc ấy nhé." Trương Đạt Dã đưa phần của Wendy cho Carla, để cô mèo trông nom hai loli. Sức chiến đấu thì không cần lo lắng, quan trọng là đừng để ông chú biến thái nào lừa thôi.
"Em biết rồi." Carla giương cánh đuổi theo, trong đầu nghĩ có lẽ Wendy cần người trông chứ Perona bị anh trêu nhiều quá rồi, ý thức chống lừa đảo mạnh bá đạo biết không hả.
Một tiếng sau đó, Vua Kỵ Sĩ vĩ đại lại chinh phục được một hòn đảo… bằng phương pháp đặc biệt.
Artoria tươi tắn rời khỏi nơi tràn đầy cám dỗ này, tay vẫn ôm một hộp bắp rang: "Đạt Dã, giờ đi đâu nữa?"
"Đi một nơi nổi tiếng xem thử, rồi trên đường về sẽ mua mấy thứ. Manh Manh cho tôi danh sách mua đồ rồi, mua một ít về trước rồi tính tiếp." Vừa nói chuyện, Trương Đạt Dã vừa tính toán số tiền tiêu phí trong chuyến này, đại khái tương đương với 1 Buggy cộng thêm 1 Kuro, thêm 1 Don Krieg và 1 Arlong nữa, sau đó thêm 2 thuyền hải tặc.
Vẫn ổn, vẫn ổn, chưa bị ăn nghèo. Sự thật chứng minh, chỉ cần bạn có bản lĩnh càn quét mấy tên hải tặc sừng sỏ nhất biển Đông một lần, nuôi một chiếc Vua ngốc nghếch khá là đơn giản... nhỉ?
Tùy tiện tìm người đi ngang qua để hỏi đường, Trương Đạt Dã dẫn Tom và Artoria thuận lợi tìm tới quảng trường thị trấn Logue, lượng người qua lại quảng trường rất dày, có vài người bước nhanh vội vã, có vài người dừng chân ngắm nhìn. Mục tiêu quan sát đương nhiên là đài tử hình nổi bần bật ngay trước quảng trường.
Nếu nhất định phải nói thì đài tử hình cũng chẳng có gì đặc sắc. Chỉ là cái giá làm từ sắt thép, gác thêm tấm ván làm mặt sàn. Bởi vì thời gian làm gỉ sét nên trông nó đã cũ kỹ lắm rồi.
Đây chính là nơi vua hải tặc Roger mất mạng. Mấy nhân vật máu mặt hiện tại như Shanks, Doflamingo, Crocodile, Mihawk vân vân cũng đều từng đứng nơi đây chứng kiến khoảnh khắc đó.
Hôm nay, Trương Đạt Dã đứng ở quảng trường này, ngước mắt nhìn đài tử hình xử Roger: "Đây thật là... Thật là..."
Artoria nhét từng viên ngô nổ vào miệng nhai rôm rốp, thỉnh thoảng còn chia sẻ với Tom nữa chứ.
"Meo ngeo ợ ợ~" Mỗi lần Tom ăn một viên ngô nổ là lại no đến mức rên ư ử, mỗi tội nó không khóa miệng mình lại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận