One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 815: Hệ Logia - Trái Suna Suna (Cát) (1)

Chương 815: Hệ Logia - Trái Suna Suna (Cát) (1)
(Cát)
Bản thân Vivi dường như cũng cảm giác được điều gì đó. Cả người cô bé tan ra thành một đụn cát nhỏ sau đó lại tụ thành hình người, cánh tay tự nhiên cũng quay về trên người.
Đối diện với vẻ mặt khiếp sợ của mọi người, Vivi nhấc một cánh tay lên, đầu tiên là biến nó thành cát rồi lại lập tức khôi phục, sau đó cô bé hơi tò mò nói: "Mọi người ơi, hình như tôi không sao hết mà còn nhận được năng lực kỳ quái."
"Đây là…" Đám người Cobra và Pell đều giật thót, năng lực này trông rất quen mắt.
Lần này Trương Đạt Dã xác nhận: "Đây là năng lực của hệ Logia - trái Suna Suna."
Perona ngừng khóc. Sau khi biết đó là năng lực của trái ác quỷ, cô nhóc tò mò chọc tới chọc lui trên người Vivi: "Lợi hại quá nhỉ, đây chẳng phải là năng lực của Crocodile à?"
"Crocodile ư?" Vivi hơi sửng sốt, sau đó không vui chút nào: "Tại sao tôi lại nhận được năng lực của loại người ấy chứ?"
"Tôi nghe nói sau khi năng lực giả tử vong, trái ác quỷ sẽ được sinh ra ở một góc biển cả nào đó." Thân là năng lực giả, Pell nói: "Trái ác quỷ của Crocodile vừa khéo trùng sinh tại nơi đây, còn bị ép thành nước quả ư? Cho nên công chúa Vivi mới cảm thấy cốc nước trái cây kia khó uống…"
Vừa nãy mọi người đều nghe được lời Vivi nói mà đến tận bây giờ Pell vẫn nhớ rõ hương vị khó tả của trái ác quỷ. Hắn cảm thấy đồng cảm với Vivi, cô bé còn uống nguyên một cốc nước trái cây cơ mà!
Một trái ác quỷ, chỉ có người ăn miếng đầu tiên mới có được năng lực. Trước đó, người gọt vỏ hay cắt lát sẽ không liên quan gì. Bây giờ xem ra trái ác quỷ còn có thể ép thành nước ép, miễn là không ai ăn phần bã quả trước là được.
Có điều Pell nghĩ mãi vẫn không ra một chuyện: "Tại sao trái ác quỷ lại trà trộn vào giữa đám xương rồng nhỉ? Lại còn bị ép thành nước cùng nhau nữa chứ."
"Có lẽ bởi vì hình dáng của trái Suna Suna cũng không khác xương rồng là mấy." Trương Đạt Dã nhớ rõ hình ảnh chính thức của trái Suna Suna trông giống như cây xương rồng màu vàng đất với những chiếc gai nhỏ mọc bên trên.
Lúc ấy cậu còn mỉa mai Crocodile cái gì cũng dám nhét vào miệng, giờ xem ra có lẽ hắn đã lột vỏ hoặc ép nước quả.
"Vận may của Vivi không tệ nha, Perona cũng thế." Sau khi biết được chân tướng, Trương Đạt Dã cảm thấy hơi hâm mộ, có điều suy nghĩ cẩn thận thì hình như không cần hâm mộ cho lắm.
Nếu lúc vừa xuyên qua có một trái ác quỷ bày ra trước mặt mình, chắc chắn cậu sẽ ăn ngay. Nhưng hiện tại cậu hoàn toàn không cần đến nó. Trên người các đồng bạn còn một đống lớn năng lực đang chờ cậu học hỏi và nắm giữ, không cái nào thua kém trái ác quỷ cả, hơn nữa cậu chẳng cần lo lắng về chuyện vô duyên vô cớ có thêm nhược điểm. Vậy nên chuyện trái ác quỷ này cậu chỉ cần xem trò vui là được rồi.
Perona tò mò hỏi: "Liên quan gì đến em?"
"Bởi vì nếu không nhờ Vivi uống hết nước trái cây trước thì em và Wendy chắc chắn sẽ tò mò nếm thử." Trương Đạt Dã nói: "Nếu Wendy là người uống đầu tiên thì còn dễ xử lý, em uống là sẽ… Bùm."
"Ái…" Perona hít sâu một hơi. Dường như cô nhóc từng nghe nói rồi, nếu năng lực giả ăn trái ác quỷ thứ hai thì sẽ nổ tung.
"Cảm ơn Vivi." Perona ôm chầm Vivi, chỉ là Vivi có vẻ không hào hứng cho lắm.
"Nhưng mà…" Khuôn mặt nhỏ của Vivi nhăn nhó, hai chữ ghét bỏ hiện rõ mồn một trên mặt: "Nhưng mà hắn đã dùng chính năng lực này để tạo ra bão cát gây tổn thương đến mọi người, tổn thương phụ vương, em chẳng muốn thứ năng lực này đâu!"
"Cùng một năng lực nhưng nằm trong tay những người khác nhau sẽ có cách dùng khác biệt. Crocodile dùng nó để làm tổn thương mọi người thì em có thể dùng nó để bảo vệ người dân mà." Trương Đạt Dã khuyên nhủ: "Mặt khác, Crocodile có thể dùng năng lực của mình để thăm dò mạch nước ngầm, sau đó điều khiển mạch nước ngầm để tạo ra cát lún. Mà khi em có năng lực này thì có thể thoải mái thăm dò nguồn nước của Alabasta, sau đó đào hố đánh giếng, xây dựng những tòa thành mới, mở ốc đảo, tất cả đều có tác dụng rất lớn."
Năng lực của trái Suna Suna cực kỳ phù hợp với quốc gia sa mạc như Alabasta, dù là để huỷ diệt hay kiến thiết quốc gia này.
Thành quả cây cối xanh tươi trong hoang mạc của đại tướng Ryoukugyu trong tương lai có lẽ cũng không tệ. Hắn có thể đưa tay một phát là tạo ra hàng mảng rừng rậm lớn. Tuy nhiên, nếu mở ốc đảo theo cách đó thì mọi trách nhiệm sẽ đổ dồn vào một người, ngược lại thì sẽ không tốt cho phương diện mọi người đoàn kết.
Khi Trương Đạt Dã nói ra những ưu điểm của trái Suna Suna, hai mắt Vivi càng ngày càng sáng. Cô bé không hứng thú lắm với việc năng lực đối chiến tăng cao, nhưng khi nhắc đến việc bảo vệ mọi người thì cô bé lại rất có động lực, lúc nói đến chuyện có thể khiến người dân sống tốt hơn là cô bé lập tức trở nên ngập tràn phấn khởi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận