One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 161: Dân thường tốt bụng nhiệt tình Trương Đạt Dã (2)

Chương 161: Dân thường tốt bụng nhiệt tình Trương Đạt Dã (2)
Khoan không nói phong cách và năng lực nổ bom của Mr.5 khá thích hợp với chức nghiệp lính đánh thuê hoặc là phần tử khủng bố, Mr.3 cho vay lãi suất cao cũng miễn cưỡng có thể chấp nhận được. Nhưng cái cô nàng luộm thuộm kia có thể làm tội phạm buôn lậu được cơ á?
Sĩ quan phụ tá tính toán một phen, vẻ mặt khiếp sợ: "Tổng số tiền là 41 triệu 500 nghìn Belly, hơn nữa cả ba đều là năng lực giả ăn trái ác quỷ!"
"Đỉnh... Đỉnh của chóp!" Lính hải quân vừa phụ trách dẫn đường cũng rất khiếp sợ
Thật ra bọn họ từng thấy đại hải tặc có số tiền truy nã cao hơn, nhưng một hơi đưa ba tên năng lực giả tới thì đúng là hiếm thấy.
Có lẽ chính bọn họ đều không phát hiện rằng ánh mắt mình nhìn về phía ba tên hải tặc trong thùng đều có phần khinh bỉ. Thân là năng lực giả mà tiền thưởng thấp như vậy đúng là phí của trời.
"Bọn họ không phải tội phạm truy nã bình thường, theo tôi biết, bọn họ gia nhập một tổ chức tội phạm bí mật được đặt tên là Baroque Works, sau đó vẫn dùng số hiệu để hành động. Nói cách khác, có thể có rất nhiều tội ác tiến hành dưới danh hiệu cũng không bị hải quân ghi chép."
Trương Đạt Dã xoa xoa tay hầm hè: "Thế nên nếu kiểm tra ra tội của bọn họ thì có thể thêm chút tiền thưởng gì đó không?"
Thụy Manh Manh khiếp sợ, sếp còn biết mặc cả cơ à!
"Xin lỗi cậu Đạt Dã, chúng tôi sẽ thành thật báo cáo tin tức tình báo mà cậu cung cấp, nhưng tiền cho thêm… chưa bao giờ có tiền lệ ấy."
"Thế thì thôi. Nhưng nhất định phải báo tin của Baroque Works lên trên nhé. Tôi hy vọng hải quân có thể diệt trừ bọn họ. Loại tổ chức tội phạm này khiến người thường tuân thủ pháp luật như chúng tôi ăn không ngon ngủ không yên. Nếu cần phối hợp điều tra, tôi tuyệt không chối từ!" Trương Đạt Dã trưng ra dáng vẻ dân thường tốt bụng nhiệt tình.
Sĩ quan phụ tá, vị lính dẫn đường kia và binh lính nghe lệnh cầm còng tay hải lâu thạch tới đều cảm động khôn xiết: "Khiến loại tổ chức tội phạm này uy hiếp sự an toàn của dân thường là hải quân chúng tôi không làm tròn bổn phận. Vô cùng cảm ơn cậu đã ủng hộ công tác của hải quân!"
"Đây là chuyện tôi nên làm!" Trương Đạt Dã ưỡn ngực, liếc mắt nhìn còng tay hải lâu thạch trong tay mấy tên lính: "Không biết có thể cho tôi mua một, hai bộ còng tay đặc thù này để phòng thân không?"

"Trước khi đàm phán nói ra một yêu cầu đối phương khó mà thỏa mãn được, sau đó nhắc lại điều kiện chính thì phải không tiện từ chối mới đúng chứ?" Trên đường về quán rượu, Trương Đạt Dã tức tối bất bình.
Hải lầu thạch là thứ tốt, có thể khắc chế năng lực giả. Trước khi có Haki mà có một trang bị làm từ hải lâu thạch là quá bá đạo luôn. Không thấy Smoker có một thanh thập thủ* khảm hải lầu thạch là có thể mỗi ngày cõng đi khắp nơi đấy à.
Thập thủ (Jitte): Một loại vũ khí trong các phái võ cổ Nhật Bản
Thập thủ (Jitte): Một loại vũ khí trong các phái võ cổ Nhật Bản
Đáng tiếc, người thường rất khó lấy được thứ này. Trương Đạt Dã đương nhiên không có con đường đó, chỉ có thể thử vận may xem có mua được từ bên hải quân không thôi.
Kết quả làm cậu vô cùng thất vọng. Trang bị làm từ hải lầu thạch dù chỉ là một chiếc còng tay hình như cũng thuộc về vũ khí chiến lược. Cấp bậc sĩ quan phụ tá của thiếu tá Kuro chỉ là thượng úy mà thôi, không có quyền hạn này.
"Nhưng nếu sếp vay tôi 10 vạn Belly, tôi không có. Vậy điều kiện tiếp theo muốn vay 1 triệu Belly thì tôi vẫn không có mà." Thụy Manh Manh đưa ra ví dụ sinh động để "an ủi" Trương Đạt Dã. Không phải kỹ năng đàm phán của cậu không ra gì, mà là cậu làm khó cho người ta.
Trương Đạt Dã cảm thấy lời này không đến mức đâm chọc quá nên quyết định xem như lời an ủi. Sau này phải nghĩ cách khác để kiếm mới được. Hoặc chờ đến khi thân quen với hải quân bên này hơn lại hỏi thăm lần nữa xem.
Bởi vì trên đường về, Tom không cẩn thận bay vào hết tiệm đồ ăn này đến tiệm đồ ăn khác, thế là lúc nhóm Trương Đạt Dã về đến quán rượu lại tha đầy một xe.
Artoria đang dẫn Keimi đọc báo. Tuy Keimi còn nhỏ, nhưng lại xem rất nhiệt tình, bởi vì báo chí ở đảo Người Cá là hàng hiếm.
Tuy hải âu đưa báo rất thần kỳ lại có năng lực, dấu chân trải rộng khắp toàn thế giới, nhưng cũng không thể lặn xuống mười nghìn thước dưới nước được. Thế nên ở đảo Người Cá chỉ thỉnh thoảng có một, hai tờ báo cũ lấy từ chỗ hải tặc đi ngang qua.
"Chúng tôi về rồi đây!" Việc đầu tiên Trương Đạt Dã làm khi bước vào cửa chính là cất tiền.
Việc đầu tiên Thụy Manh Manh làm khi bước vào cửa là cất những thứ vừa mua.
Mà việc đầu tiên Tom làm chính là chạy đến sau tủ rượu xem bảo bối của mình, thấy không giảm đi mới quệt những giọt mồ hôi không tồn tại trên trán.
Sau đó lại bị mọi người nhìn đến áy náy, ôm một đống quà vặt ra chia sẻ với mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận