One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 553: Kẻ nổ súng đầu tiên? (2)

Chương 553: Kẻ nổ súng đầu tiên? (2)
Với thực lực của cậu bây giờ, đừng nói là quả cầu tuyết, cho dù là đá lăn từ trên núi cao xuống cậu cũng có thể khiến nó dừng lại, giải cứu Tom không nằm trong phạm vi ấy.
Sau đó… quả cầu tuyết lăn qua nghiền Trương Đạt Dã thành người giấy, cuốn cậu theo va vào pho tượng ở mũi thuyền.
Một tiếng ‘bụp’ vang lên, quả cầu tuyết vỡ vụn, cả Tom và Trương Đạt Dã ở trạng thái giấy đều bị treo trên pho tượng.
“Tuy thất bại trong việc chặn quả cầu tuyết lại nhưng có lẽ tôi đã học được Kami-e, thật đáng mừng.” Trương Đạt Dã đã cố gắng hết sức để giảm bớt nỗi xấu hổ vì làm màu thất bại.
Sharkler gỡ người giấy và mèo giấy xuống giũ giũ: “Hai vị vẫn ổn chứ?”
Tom khôi phục lại hình mèo như ban đầu, chỉ là đôi mắt đã biến thành vòng nhang muỗi, xoay tròn xoay tròn.
Trương Đạt Dã cũng khôi phục lại, vỗ vỗ vào mặt mình: “Điều chúng ta cần quan tâm là pho tượng có ổn không?”
Tuyết đọng trên đầu pho tượng đã tan đi một chút, những giọt nước chảy dọc má nó trông như bất đắc dĩ ứa mồ hôi vậy.
Wendy lo lắng muốn đuổi theo xem Trương Đạt Dã thế nào nhưng bị Perona kéo lại, nói rằng hai tên ngốc này cứ cách vài bữa là lại như vậy, sẽ không có chuyện gì đâu. Nếu có lòng tốt đi xem thử chưa biết chừng còn bị cuốn vào, cô nhóc không muốn nhìn thấy chị em tốt gặp xui xẻo.
Wendy thấy Trương Đạt Dã và Tom vẫn còn nhảy nhót tưng bừng mới yên lòng, nhưng bỗng có một quả cầu tuyết từ mũi thuyền bay tới và đập thẳng vào mặt Wendy.
“Ui…” Wendy bị đập trúng thì rên rỉ, cái đầu nhỏ bé theo quán tính ngửa ra sau.
“Wendy!” Carla kêu lên, sau đó nhận ra rằng mình đã phản ứng thái quá. Chẳng qua cú ném vừa rồi quá đột ngột, cô mèo không thấy rõ là ai đã quăng nó.
Wendy lau tuyết trên mặt, lộ vẻ tủi thân.
“Mấy ông anh ngốc này, tự nhiên làm cái gì vậy?” Perona nhìn thấy vẻ mặt của Wendy thì sửng cồ lên trước, tiện tay vo một quả cầu tuyết ném vào Trương Đạt Dã.
Không biết cô nhóc thật sự muốn trút giận dùm chị em hay là muốn nhân cơ hội để trả thù Trương Đạt Dã.
Thực ra lúc này Trương Đạt Dã cũng bối rối lắm, Tom thì đang lơ tơ mơ, Sharkler không giống người sẽ làm chuyện như thế. Chẳng lẽ cánh tay phải của cậu có ý thức riêng à?
Dù dáng vẻ tủi thân của Wendy thật sự rất đáng yêu, chỉ là cậu cũng không xấu xa đến mức đấy.
Trước khi cậu kịp suy nghĩ quá nhiều, quả cầu tuyết của Perona đã bay tới và đập ngay chóc vào… mặt Sharkler.
“Dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng tóm lại là muốn ném tuyết đúng không?” Sharkler phí sức cúi người vo tròn quả cầu tuyết và ném trúng sau gáy Thụy Manh Manh.
“Ui? Tôi cũng phải tham gia à?” Thụy Manh Manh bối rối xoa đầu rồi gia nhập vào chiến đoàn.
Đối mặt với sự tấn công của Thụy Manh Manh, Perona, Wendy và Carla, Sharkler buồn rầu nhìn cánh tay ngắn ngủn của mình: “Mặc kệ đấy, khởi động Super Mode.”
Khi tình hình chiến sự thăng cấp, Trương Đạt Dã và Tom cũng không cách nào đứng ngoài cuộc được nữa. Chuyện đã đến nước này, việc ai là người nổ phát súng đầu tiên không còn quan trọng, cứ đánh trước đã rồi nói sau.
Những người khác đều theo phong cách bình thường, chỉ mỗi Tom là cánh tay xoay tròn như bánh xe, tốc độ bắn cầu tuyết có thể sánh với tốc độ của súng máy.
Riêng hỏa lực của nó đã đủ trấn áp cả bốn người phe địch, đánh đến nỗi khiến ba cô gái và một cô mèo nhỏ ôm đầu bỏ chạy.
Trương Đạt Dã thấy thế cũng không nhẫn tâm ra tay nữa, chẳng trách đến giờ Tom vẫn ế chỏng chơ, đây đều là dựa vào thực lực.
Bước ngoặt của cuộc chiến xảy ra sau khi Artoria bước ra khỏi khoang thuyền.
Một quả cầu tuyết của Tom đáp xuống mặt Artoria.
Artoria không hổ là Vua Kỵ Sĩ, đối mặt với chuyện như vậy mà việc đầu tiên cô làm là lè lưỡi ra liếm thử: Không có vị ngọt, chỉ là tuyết bình thường, xem ra không phải ném cho cô ăn.
Nghĩa là đang đánh trận tuyết đúng không?
Khi Tom nhìn thấy dáng vẻ của Artoria thì rất không phúc hậu phát ra tiếng cười quỷ dị, giống như ngày thường lúc nó chế nhạo kẻ địch vậy.
Tốt lắm, xem ra đã phân địch ta rồi. Artoria quả quyết hành động: “Xem chiêu!”
Một quả cầu tuyết bay thẳng vào cái miệng to đang há ra của Tom, Tom nuốt ực xuống bụng, tiếng cười đột ngột im bặt.
Quả cầu tuyết này đã thổi lên kèn lệnh phản công, đội nữ lập tức có trụ cột, dưới sự chỉ huy của Artoria, họ tấn công quyết liệt.
Trương Đạt Dã có lý do để nghi ngờ rằng Artoria lén mở kỹ năng lãnh tụ nhưng không hề nhụt chí, bên này còn có Tom cơ mà.
Tốc độ bắn quả cầu tuyết của Tom nhanh nhưng uy lực bình thường, lại còn có chế độ khều sWQkbMdḻ tự động, thu hút phần lớn hỏa lực.
Trương Đạt Dã và Sharkler có rất nhiều cơ hội để thở dốc.
Khi trận chiến đang diễn ra ác liệt, các Cờ yêu trung thành khiêng Diệp Ngôn đang ngủ bù ra giữa boong thuyền, Diệp Ngôn bị lạnh tỉnh, vừa mở mắt ra đã bị một quả cầu tuyết nện trúng mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận