One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 395: Một chiếc Tom thảm thương (2)

Chương 395: Một chiếc Tom thảm thương (2)
Đặc biệt là Brook, hắn cảm giác quả bowling kia lướt ngang qua đầu lâu của mình: "Yoho… Yohohohoho, tưởng bị nện chết đến nơi rồi chứ. Tuy rằng tôi chết mất rồi, Yohohohoho ~"
"Mọi người có sao không? Tôi xin lỗi, bên phía tôi xảy ra sự cố ngoài ý muốn. Vô cùng xin lỗi!" Sharkler vội vàng chạy tới nói xin lỗi.
"Yohohoho~ Tôi thì không sao."
Perona lắc đầu: "Tôi cũng không sao, nhưng hình như Tom bị anh dọa sợ rồi."
Tom nghẹo cổ suy nghĩ một lát, giơ một ngón tay lên, sau đó dùng hai tay mua may tả một đoạn chiều dài.
Sharkler vung tay lên: "Không thành vấn đề, tối nay tao đi bắt một con cá to như thế về xin lỗi mày."
Lúc này, ông chủ tiệm tới kiểm tra tình huống, Trương Đạt Dã và Sharkler vội vàng nói xin lỗi, bồi thường tiền. Trương Đạt Dã không ngờ Sharkler ngày thường chững chạc đến thế mà cũng có lúc gây chuyện.
Tuy gặp sự cố nho nhỏ, nhưng nói chung thì hôm qua mọi người ở St. Poplar chơi khá là vui.
Mà hôm nay, sau khi ngồi tàu biển về tới thành phố Thất Thủy, bọn họ cần tiến hành chuẩn bị để ra khơi.
Bởi vì đã xác định kế tiếp muốn đi Alabasta, ngoại trừ cần mua các loại nguyên vật liệu bình thường thì còn phải mua vài chiếc áo choàng chống gió cát nữa.
Tùy Phong Nhĩ lần trước tiến hành điều tra vẫn có chút công dụng, tiết kiệm ít thời gian mua đồ.
Diệp Ngôn và Perona cùng đi lấy quần áo và đồ chơi đặt làm mấy hôm trước.
Sharkler và Brook ở lại trông thuyền. Cùng với đó, để cẩn thận, họ sẽ đi tìm phòng làm việc của Tom xác nhận lần cuối về tình trạng thuyền.
Trương Đạt Dã, Tom, Artoria và Thụy Manh Manh phụ trách đi mua nhu yếu phẩm. Lâu lắm rồi đội ngũ mua sắm lúc ở quần đảo Sabaody mới tái xuất giang hồ.
Bốn người ngồi bull loại to cố ý thuê để chở hàng, lướt qua từng con lạch khắp thành phố Thất Thủy. Bấy giờ Tom mới nhớ tới mấy hôm trước mình có một ý tưởng to gan.
Artoria lấy một tấm bản đồ ra, chỉ một vòng tròn: "Đạt Dã ơi, sắp tới chỗ này đấy."
Trương Đạt Dã nhìn sang, đó là tiệm đồ ăn ngon đặc sắc mà Tùy Phong Nhĩ thăm dò được từ mấy hôm trước, trong đó có vài tiệm bọn họ chưa ghé qua.
Nhìn vẻ mặt mong chờ của Artoria, Trương Đạt Dã cảm thấy túi tiền của mình run lẩy bẩy…

"Ngài Tom, thuyền của chúng tôi không có vấn đề gì chứ?"
Người cá Tom cười nói: "Yên tâm đi, tuy trải qua không ít thời tiết tồi tệ nhưng chiếc thuyền này được cô cậu bảo vệ rất tốt, thoải mái ra khơi đi!"
Trương Đạt Dã đã mua đồ trở lại, Diệp Ngôn và Perona cũng mang đồ mình đặt làm về tới, mọi người đang xác nhận lại tình huống của thuyền và các nguyên liệu, sẵn sàng ra khơi.
Hôm nay Artoria hạ miệng lưu tình, chỉ mua một ít đồ ăn đặc sắc của vài cửa tiệm mang đi chứ không khiêu chiến thể lực của những đầu bếp kia.
Tom nhìn chằm chằm đám bull trong tiệm cho thuê bull, chảy nước miếng thật lâu, cuối cùng mua rất nhiều thịt Mizu Mizu mà bull thích ăn nhất. Giờ thì nó đang cầm cần câu ngồi ở đuôi thuyền câu bull hoang dại rồi.
Perona ôm gấu bông vừa tới tay dụi lấy dụi để, thậm chí quên uống cacao nóng mình thích nhất… Hôm nay Perona nghe theo khuyến cáo, buộc đuôi ngựa cao đơn giản, trang phục cũng đổi từ phong cách công chúa hắc ám lúc trước thành kiểu mát mẻ, đơn giản hơn. Trông đúng kiểu bé ngoan luôn.
Thụy Manh Manh và Diệp Ngôn đang sắp xếp và kiểm kê vật liệu trong khoang thuyền, phân loại nguyên liệu nấu ăn cất vào kho chứa đồ ăn nối liền với phòng bếp, đồ dùng sinh hoạt hàng ngày cất vào phòng kho chứa đồ vặt.
Sharkler, Brook và Trương Đạt Dã đứng bên bờ đảo Scrap chào tạm biệt đoàn người phòng làm việc của Tom.
Nghe được người cá Tom khẳng định kết quả kiểm tra Hope, Trương Đạt Dã yên tâm rất nhiều. Xem ra chất lượng con thuyền này xịn thật, dù trải qua sóng to gió lớn và nhiều loại thời tiết khắc nghiệt như thế mà vẫn không sao: "Cảm ơn ngài nhiều!"
"Tahahaha, tôi phải cảm ơn cô cậu mới phải. Nếu không nhờ mọi người, nửa đời còn lại tôi cũng không thể quay về đảo Người Cá nữa!"
"Ngài muốn về đảo Người Cá à? Có cần chúng tôi tiễn ngài một đoạn đường không?" Trương Đạt Dã nhiệt tình nói: "Dù sao chúng tôi cũng đi du lịch khắp nơi, không có chuyện gì gấp."
"Cảm ơn ý tốt của cậu. Tôi và quý bà Kokoro bơi thẳng về là được rồi. Tiện hơn đi thuyền là đằng khác."
"À, đúng nhỉ. Tôi quên là hai người không dùng thuyền cũng về được." Trương Đạt Dã nói: "Vậy chúng tôi cáo từ tại đây, nhờ ngài chuyển lời hỏi thăm của tôi tới gia đình quốc vương Neptune, Jinbe và ngài Den nhé."
Ở phương diện này, người cá đúng là quá tiện. Còn về vấn đề an toàn… Tom là người cá có thể nâng cả con thuyền bằng một tay cơ đấy. Nếu ông học tập Karate người cá thì có khi thực lực chẳng thua kém Jinbe đâu.
Người cá Tom cười sang sảng: "Tôi sẽ chuyển lời."
"Cậu Đạt Dã, cảm ơn cậu giúp chúng tôi, cũng cảm ơn cậu chỉ hướng cho tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận