One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 539: Cậu nhóc hám gái (1)

Chương 539: Cậu nhóc hám gái (1)
Tóc mái của cậu bé dài đến mức che khuất mắt trái, lông mày trên mắt phải cong một vòng như nhang muỗi, mỗi lần cậu mở một cái nắp lên thì sẽ đọc tên món ăn, vẻ mặt nghiêm túc vô cùng.
Trương Đạt Dã nhìn một bên lông mày rất dễ nhận dạng kia rồi gật đầu. Đây là Sanji hồi nhỏ, không sai được.
“Mời quý khách dùng bữa.” Nhóc Sanji đặt một tay trước người, tay còn lại vòng ra sau lưng, hơi khom người kính lễ của quý ông, trông rất lịch sự.
Nhưng vẻ lễ phép ấy chỉ duy trì được ba giây, ngay lúc Sanji ngẩng đầu lên và bắt gặp Artoria với Thụy Manh Manh, tròng mắt của cậu hiện lên hình trái tim màu hồng.
“Trời… Trời ơi, người đâu mà đẹp thế!” Có lẽ vì Sanji còn nhỏ tuổi nên vốn từ không nhiều, kỹ năng tán gái cũng chả ra gì, cậu chỉ tán thưởng một
“Cảm ơn.” Artoria lịch sự đáp lại, không ngó ngàng đến cậu nữa. Một thằng nhóc sao có thể hấp dẫn bằng thức ăn ngon trên bàn được.
Thụy Manh Manh hiếm khi nghe người ta khen ngợi mình thẳng thừng như vậy, dù đây chỉ là lời khen của một cậu nhóc nhưng vẫn khiến cô thẹn thùng.
Diệp Ngôn lắc đầu, ghét bỏ ra mặt: “Trẻ con bây giờ đều trưởng thành sớm thế à?”
“Yohohohoho!” Brook rất thưởng thức biểu hiện của Sanji, hắn bật cười rồi bảo: “Chắc chắn sau này cậu nhóc sẽ trở thành người đàn ông xuất sắc lắm đấy.”
“Xuất sắc hay không thì không biết nhưng chắc chắn là háo sắc.” Trương Đạt Dã huơ huơ tay trước mắt Sanji nhưng cậu nhóc vẫn không phản ứng lại với cậu, chỉ ngẩn ngơ nhìn Artoria ăn cơm.
Thụy Manh Manh khoanh tay: “Thật là kỳ lạ. Có người nhìn chằm chằm thế thì nuốt trôi thế nào được.”
“Hả?” Miệng Artoria nhét đầy đồ ăn, khó hiểu hỏi lại.
Tom cũng giống Artoria, không màng đến ánh mắt người khác chút nào. Nó càn quét thức ăn hai bên trái phải nhét cả vào miệng. Bởi vì Trương Đạt Dã không cho phép Tom bốc thức ăn bằng tay nên nó đặc biệt phát triển kỹ năng mỗi tay một đôi đũa, ăn như gió cuốn mây tan.
Caral chế nhạo: “Cậu nhóc này giống hệt tinh linh Leo của Lucy. Đúng là… rõ ràng vẫn chỉ là một thằng nhóc.”
Wendy gật đầu tán đồng, chắc chắn sau này cậu sẽ trở thành người đàn ông đào hoa như Loke (Leo).
“Nếu mọi người cảm thấy phiền thì để tôi giải quyết cậu ta cho, horohorohoro…” Perona cười như ác ma: “Hollow tiêu cực!”
Nhóc Sanji lập tức quỳ xuống: “Tôi… Tôi sống còn thua cả cá thu nữa…”
Trương Đạt Dã không ngăn cô nhóc lại, bé con này sắp đánh nằm nguyên băng hải tặc Mũ Rơm không địch thủ. Cậu đang nghĩ xem có nên tìm Usopp để Perona lấy cái danh hiệu không. Usopp lúc nhỏ chắc không tiêu cực như khi lớn lên đâu nhỉ?
Sharkler tỏ vẻ đồng tình với cậu nhóc xui xẻo này: “Làm thế có hơi quá đáng không?”
Perona bĩu môi: “Là do cậu ta thất lễ trước mà.”
“Vừa có chuyện gì thế?” Sanji đứng dậy, mặt ngơ ngác. Hình như cậu đã nói gì đó rất mất mặt trước quý cô xinh đẹp này.
“Này, nhóc con! Nhóc chậm quá đấy!” Một người đội chiếc mũ đầu bếp siêu cao đẩy toa xe ra khỏi nhà bếp.
Người này là Zeff, ông chủ kiêm bếp trưởng của nhà hàng này. Do Sanji đưa thức ăn lên mà mãi không quay về nên Zeff đành tự mình đẩy toa ăn tới.
Zeff vừa thấy Artoria và Thụy Manh Manh là hiểu nguyên nhân Sanji mãi chưa về. Hắn vuốt hai chỏm râu thắt bím hai bên rồi trách mắng: “Nhóc không được quấy rầy khách nữ.”
“Cháu không quấy rối! Lão già thối!” Thường ngày hai người cãi nhau chem chẻm nên Sanji buột miệng cãi lại.
“Không phải thì cút vào bếp phụ việc đi.” Zeff nâng chân phải lên, dùng chân giả bằng gỗ khỏ lên đầu Sanji.
Sanji chẳng nói chẳng rằng đẩy toa xe quay về nhà bếp, dù có bất cứ nguyên nhân nào thì cậu cũng sẽ không phản kháng lại cái chân kia.
Trong manga, Sanji và Zeff từng lưu lạc đến một hòn đảo hoang và phải chịu đói tới 85 ngày. Khi ấy, Zeff nhường hết thức ăn của mình cho Sanji, lúc bản thân đói đến cực hạn thì ăn luôn chân phải của mình.
Nếu phân cảnh này đưa lên phim hoạt hình thì quá đẫm máu và tàn nhẫn, thế nên nó được thay thành bằng cảnh hai người cùng rơi xuống nước, chân phải của Zeff bị mắc kẹt. Vì muốn cứu Sanji, hắn bị ép vào đường cùng nên đã lấy dây xích tự cắt đứt chân phải.
Nhưng dù là phiên bản nào thì Zeff Chân Đỏ cũng từ bỏ chân phải của mình để cứu Sanji. Còn Sanji thì nghĩ mình đã cướp đi mọi thứ của người đàn ông này nên dù thế nào cũng phải báo đáp hắn.
Bây giờ cậu đang báo đáp bằng cách kinh doanh tốt nhà hàng này của Zeff, dù phải từ bỏ giấc mơ tìm kiếm ALL-BLUE cũng không sao cả.
“Xin lỗi vì đã mang phiền phức đến cho các vị.” Zeff thay mặt Sanji xin lỗi mọi người, sau đó dọn thức ăn lên bàn rồi lấy đĩa không đi.
Zeff không hề lấy làm kinh ngạc trước ngoại hình và tốc độ ăn bất thường của những vị khách ở bàn này. Suy cho cùng hắn từng là người lăn lộn ở Đại Hải Trình một năm trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận