One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 738: Kiên trì (1)

Chương 738: Kiên trì (1)
"Rõ." Những người khác đáp lời, theo Trương Đạt Dã về dọn thùng rượu.
Trên thuyền vẫn luôn dự trữ rất nhiều rượu, dù không ai trên thuyền có thói quen uống rượu nhưng khi nấu cơm có thể cho một ít làm gia vị.
Mười mấy thùng rượu bằng gỗ cao hơn nửa người được dời ra ngoài xếp trên bờ, thoạt nhìn khá là nhiều nhưng so với kích cỡ của Dorry thì thùng rượu tương đương với chén rượu. Bằng này rượu cũng chỉ đủ cho hai người khổng lồ nếm thử vị thôi.
Còn chai đựng rượu thì vẫn không mang ra còn hơn, cảm giác giống như không đủ bọn họ nhấp môi.
"Cảm ơn nhiều, lâu lắm rồi tôi chưa được uống rượu." Dorry nhìn thùng rượu xếp thành hàng thì vui mừng vô cùng, sau đó chỉ Tom dưới đất: "Mà con mèo này không sao chứ? Hình như từ nãy đến giờ không nhúc nhích tí nào."
Dorry vừa nói chuyện vừa dè dặt thò ngón tay chọc Tom.
Tom cảm thấy có người lay mình thì rất tự nhiên trở người, thuận tiện lè lưỡi ra ngoài, bày tỏ mèo là một con mèo đã chết, đừng ăn mèo.
"Gyagya~ hình như là một con mèo rất thú vị!" Dorry cười lớn.
Trương Đạt Dã xách Tom đặt lên vai mình: "Cứ kệ nó, chúng ta lên đường đi."
"Vậy mọi người đều lên người tôi đi." Dorry chìa cánh tay cho mọi người leo lên bả vai mình, chờ mọi người ngồi vững mới xếp lần lượt từng thùng rượu lên tấm thuẫn, dùng tấm thuẫn làm khay để bưng rượu.
Với Dorry mà nói, kích cỡ hình thể người bình thường chắc cũng chỉ như tỷ lệ 1: mười mấy, gánh 10 người trên vai cũng chẳng ảnh hưởng hành động.
"Tôi đi nhé~" Dorry đứng lên, mọi người cảm giác được một luồng siêu trọng mạnh hơn cả thang máy. Cả đám rối rít nắm chặt áo choàng trên vai Dorry.
À, thì 8 người nắm áo choàng, hai chiếc mèo nắm lấy quần áo chủ nhân của mình.
"Mang cả nguyên liệu nấu ăn của chúng tôi theo nữa." Sharkler chỉ khủng long ba sừng và dực long dưới đất.
Dorry không thèm để ý nói: "Có rượu là đủ rồi, thứ khác Brogy sẽ chuẩn bị, sao có thể đều làm phiền đến khách chứ."
"Chú khổng lồ ơi, tôi bảo này, có phải chú hơi yên tâm với chúng tôi quá không vậy?" Diệp Ngôn ngồi bên tai Dorry nói: "Ở vị trí này, nếu chúng tôi ôm ý xấu với chú là có thể đánh thẳng điểm yếu của chú luôn đấy."
Diệp Ngôn cũng tưởng tượng đến cách ra chiêu rồi, gõ Chiêng trấn hồn ngay bên cạnh tai, cậu tin rằng dù là người khổng lồ cậu cũng trấn được. Sau đó thêm một chiêu Hỗn Độn thú từ trên trời giáng xuống thẳng đầu, thua rồi còn không biết sao lại thua ấy chứ.
Dorry vô tình nói: "Không sao đâu, nhìn các bạn không giống người sẽ làm ra hành vi đó. Với cả các bạn mời chúng tôi uống rượu đấy thôi!"
"Tiêu chuẩn phán đoán này đúng là đơn giản, thô bạo." Diệp Ngôn nhếch mép, cậu ta cảm thấy một ngày có thể lừa người đơn thuần như ông chú này 8 lần qua lại.
Dorry cười: "Gegyagyagyagya~ Tôi chính là chiến sĩ mạnh nhất Elbaf đấy!"
Diệp Ngôn không nói, câu trả lời này có tí liên quan nào đâu.
"Ồ?" Dorry cúi người xuống, nhặt một con hổ răng kiếm lớn chừng bàn tay mình lên: "Vô tình đá vào động vật nhỏ rồi. Tuy không có mấy thịt nhưng vừa vặn làm món khai vị cho mọi người nhé."
"Ha ha, cảm ơn ạ." Trương Đạt Dã cười khan. Đấy là chúng tôi thôi, nếu là người thường thì con hổ răng kiếm này đủ nguyên bữa rồi.
Thành Long một tay nâng cằm, buồn bực nói: "Rõ ràng là động vật tiền sử trân quý nhưng lại tùy tiện săn giết như gia súc bình thường, cảm giác quái thật đấy."
"Vậy chú bảo xem thịt chúng nó có ngon không?" Hai ngày nay Perona học công phu nên đã thân quen với Thành Long vô cùng. Cô nhóc thấy anh chú này chỗ nào cũng tốt cả, mỗi tội dông dài, thích nói phải trái, nói trẻ con nên thế nào với thế nào… Còn nói nhiều hơn anh chủ lòng dạ hiểm độc nữa.
Thành Long khổ sổ nắm tóc mình: "Bởi vì cảm thấy ăn siêu ngon nên tôi mới cắn rứt, ăn năn đấy!"
Trương Đạt Dã, Thụy Manh Manh, Sharkler và Diệp Ngôn cười phá lên. Bọn họ tới từ xã hội hiện đại, ít nhiều có thể lý giải cảm giác của Thành Long, nhao nhao khuyên anh nhập gia tùy tục.
Nếu thích còn có thể mang chút vật kỷ niệm về, ví dụ như xương khủng long, răng nanh hổ răng kiếm chẳng hạn. Đặt vào tiệm đồ cổ của cha có khi sẽ khiến người giàu cảm thấy hứng thú, lại còn không thể tố cáo anh săn trộm.
"Tha cho tôi đi, tôi càng muốn thu thập một ít đồ bình thường hơn..."
Trong lúc cười nói, mọi người đã tới nhà của Dorry… Một bộ xương Hải Vương khổng lồ như một ngọn núi lớn, chiều dài gần như kéo thẳng từ đầu đảo này đến đầu đảo kia. Theo lời băng hải tặc khổng lồ lúc ấy kể lại, dù có là tộc người khổng lồ cũng chỉ có chiến sĩ tầm cỡ Dorry và Brogy mới săn được Hải Vương to thế này.
"To thật đấy..." Wendy nắm áo choàng của Dorry bằng 1 tay, tay kia chắn bên trên mắt để nhìn ra xa: "Đây là xương động vật thật ạ?"
Những người khác cũng than thở nhìn quái vật khổng lồ dài cả nghìn mét này. Trước mặt nó, Laboon dài 400 mét cũng chỉ là nhãi con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận