One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 468: Kuina (2)

Chương 468: Kuina (2)
Cô không nói được nữa, bởi vì ánh sáng trên tay Wendy đã chiếu xuống, vết thương chảy máu ở khuỷu tay và đầu gối của cô khép lại rất nhanh, cuối cùng thậm chí còn chẳng để lại vết sẹo.
Mọi người ngạc nhiên chứng kiến một màn này. Kuina đã không cần Zoro đỡ nữa. Cô thử cử động cánh tay rồi nhẹ nhàng nhảy lên, tất cả đều không có vấn đề gì, thậm chí triệu chứng sốt cũng được chữa khỏi luôn: “Thật thần kỳ!”
Hiệu quả ma pháp chữa thương của Wendy cực kỳ tốt, khuyết điểm là tiêu hao năng lượng cũng rất lớn, chữa trị một người bị thương nặng còn mệt mỏi hơn so với khi sử dụng áo nghĩa Sát long thuật hai lần, mặc dù cô còn chưa biết dùng Sát long thuật.
Tấm chiếu mới chưa trải Zoro bé nhỏ cả kinh: “Đây rốt cuộc là gì vậy?”
Koushirou như có điều suy nghĩ: “Là trái ác quỷ phải không?”
Perona phủ định: “Đã nói là ma pháp của Wendy rồi mà, ma pháp!”
“Thật sao, hóa ra các cô cậu gọi là ma pháp à.” Koushirou gật gù, cha của ông từng nói với ông về trái ác quỷ, loại năng lực này ở nước Wano gọi là yêu thuật, hiện giờ có người gọi là ma pháp cũng dễ hiểu thôi.
Perona còn định nói thêm điều gì nữa, nhưng lại bị Trương Đạt Dã đè đầu. Hiểu lầm thì để cho họ hiểu lầm đi, chuyện cũng chẳng to tát mấy, cậu hỏi: “Tại sao tiểu thư Kuina lại ngã từ trên lầu xuống vậy?”
Cậu đã tò mò chuyện này rất lâu rồi. Đối phương là cao thủ kiếm đạo, thế mà tại sao đi cầu thang cũng có thể ngã xuống, còn ngã thảm như vậy chứ? Là do thầy Kaido đứng trên không trung cách mười ngàn mét đẩy cô nhóc à?
Kuina hơi sợ hãi: “Vì lúc nãy em vẫn chưa hoàn toàn hạ sốt nên lúc đi xuống tầng hơi chóng mặt, không cẩn thận bước hụt. May mà có tiểu thư Wendy ở đây.”
Quả nhiên, nguyên nhân vẫn là Chim Trĩ Xanh, vì hắn mà Kuina mới bị sốt, bị sốt nên mới váng đầu trượt chân. Trong kịch bản gốc Chim Trĩ Xanh không đến, vậy thì Kuina té ngã như thế nào? Trương Đạt Dã không nghĩ ra nên từ bỏ suy nghĩ luôn.
Lúc này, Koushirou quan sát Tom một lát, sau đó nói: “Mạo muội hỏi một chút, các vị là đoàn du lịch Hope đã giúp hải quân đánh bại Sư Tử Vàng phải không?”
Khi tự giới thiệu bản thân, Trương Đạt Dã thường sẽ không cố ý nhấn mạnh vào cái tên đoàn du lịch Hope, bọn họ cũng chưa từng lộ mặt. Koushirou càng nhìn Tom càng cảm thấy nó giống con mèo trên lá cờ và bức tượng điêu khắc đầu thuyền trong bức ảnh đăng trên báo nên mới hỏi.
Thêm vào đó, bọn họ nói mình ngoài ý muốn đi từ Đại Hải Trình vào biển Đông, có lẽ việc này chính là do Sư Tử Vàng gây ra, Koushirou suy đoán như vậy.
Trương Đạt Dã thừa nhận: “Là chúng tôi. Chú cũng biết chuyện ấy rồi cơ à?”
“Thật sự là đoàn du lịch Hope kia ư?”
“Chính là đoàn du lịch đối mặt với Sư Tử Vàng mà vẫn không biến sắc đấy!”
“Bảo sao tiểu thư Wendy lại lợi hại như vậy!”
Các học trò của võ đường hết sức kinh ngạc, chỉ có Zoro không rõ ràng cho lắm: “Đó là cái gì? Sư Tử Vàng là ai thế?”
“Là bản tin trên báo ngày hôm qua…” Kuina thuật lại tin tức cho Zoro biết, còn phổ cập một vài sự tích của Sư Tử Vàng cho cậu nghe.
Chính Kuina cũng không ngờ người cứu mình lại là nhân vật lớn như vậy.
“Lừa người à?” Zoro chỉ vào Trương Đạt Dã: “Rõ ràng anh nói các anh không mạnh.”
Koushirou đè đầu Zoro lại: “Zoro, cậu Đạt Dã chỉ khiêm tốn thôi.”
Wendy và Carla hơi nghi hoặc, không biết mọi người đang nói về chuyện gì.
Perona nhỏ giọng nói bên tai Wendy: “Lúc đó cậu và Carla vẫn chưa tới, lát nữa tớ sẽ kể cho cậu nghe. Đó là một trận chiến cực kỳ đáng sợ ấy.”
Trương Đạt Dã liếc thoáng qua Perona, con nhóc này còn có ý thức giữ bí mật cơ à?
“Tôi muốn khiêu chiến với các anh!” Zoro cảm thấy mình bị lừa, tránh thoát khỏi tay Koushirou rồi khiêu chiến Trương Đạt Dã. Có điều cuối cùng ánh mắt của cậu nhóc lại rơi vào người Thụy Manh Manh.
Hết cách rồi, có cả thảy năm người dùng kiếm nhưng Trương Đạt Dã, Tom và Artoria bình thường đều không cầm kiếm, cây gậy chống của Brook nếu không nhìn kỹ cũng sẽ không nhận ra đó là kiếm, chỉ còn Thụy Manh Manh ngày nào cũng đeo thanh kiếm ám hợp kim của mình sau lưng, cho nên Zoro lựa chọn kiếm sĩ ‘duy nhất’ là cô.
“Hả? Chị á?” Thụy Manh Manh chỉ vào mình, sau đó nhìn về phía Trương Đạt Dã, muốn hỏi ý kiến của cậu.
Bị một đứa nhóc khiêu chiến thì phải làm sao, có nên đánh cậu nhóc không? Chẳng lẽ sếp nói đúng, trông cô rất dễ bắt nạt à?
“Zoro, làm vậy không lễ phép chút nào.” Kuina ngăn cậu nhóc lại, mặc dù cô cũng rất muốn biết kiếm sĩ đến từ Đại Hải Trình mạnh tới mức nào, nhưng tùy tiện đưa ra lời khiêu chiến với ân nhân cứu mạng có vẻ quá đường đột.
Zoro cố chấp nói: “Liên quan gì đâu? Chỉ là so tài bình thường thôi mà.”
Thấy Thụy Manh Manh do dự, Trương Đạt Dã cười nói: “Manh Manh cảm thấy hứng thú thì có thể nhận lời. Miễn là ngài Koushirou cũng không có ý kiến gì.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận