One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 389: Không giấu được ánh mắt muốn giết người (2)

Chương 389: Không giấu được ánh mắt muốn giết người (2)
“Toang rồi!” Vấn đề lớn nhất lúc này là Buffalo cũng không thể cử động. Hắn bay được là nhờ vài bộ phận cơ thể xoay tròn nhanh chóng. Giờ cơ thể mất kiểm soát khiến hắn cắm thẳng đầu xuống dưới, kéo theo Diamante rụng xuống cùng.
“Buffalo!”
“Ngài Diamante, tôi cũng không cử động được.”
Khi cả hai bắt đầu rơi xuống dưới, những người xung quanh cũng bị ảnh hưởng lây.
Trương Đạt Dã cảm thấy cơ thể mình khựng lại giây lát, cậu ngoáy ngoáy tai mình: “Chừng nào cậu có cách dùng chiêu này thông minh hơn thì tốt quá.”
“Yohohohoho~ Dọa tôi lại suýt hồn lìa khỏi xác.” Brook và Perona cùng nhau cách xa Diệp Ngôn thêm vài phần.
Hiếm lắm Perona mới có chung ý kiến với bộ xương Brook biến thái. Diệp Ngôn đúng là thiên địch của hai người họ, may mà lần này anh chàng bước tới trước hai bước mới gõ vào chiêng.
Diệp Ngôn bất đắc dĩ: “Tôi đã cố gắng khống chế lắm rồi, miễn có hiệu quả là được.”
Bọn họ có thể nhàn nhã trò chuyện là vì Artoria gần như không bị ảnh hưởng, cô nhắm thẳng vào Diamante và Buffalo ở giữa không trung vung ra hai luồng trảm kích.
Diamante thấy hai luồng phi tường trảm kích to đến khoa trương kia thì mới khẳng định chắc chắn, cô gái này chiến đấu với Mắt Diều Hâu xong chắc chắn có thể đứng rời đi.
“Chết rồi, chết mất thôi!” Buffalo không suy nghĩ nhiều như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy phi tường trảm kích đáng sợ thế này nên bị dọa đến mức nước mắt như mưa.
“Cơ thể… Nhúc nhích, cử động đi nào.” Diamante rống lên trong vô vọng rồi kinh ngạc phát hiện hình như năng lực của mình không biến mất hẳn.
Tuy hắn không thể cử động nhưng vẫn có thể khống chế chiếc áo choàng đỏ rộng ra và biến hình, bọc cả hắn lẫn Buffalo lại.
Áo choàng của hắn được làm từ thép, nhờ tác dụng của năng lực mới có thể mềm mại và nhẹ bẫng như hiện giờ, nói như thế không chừng…
Bang, keng! Tiếng kim loại va chạm vang lên, sau đó là hai tiếng hét thảm.
Một lớp sắt thép mỏng dính không thể cản được đòn tấn công của Artoria, cuối cùng hai người vẫn bị trảm kích đánh trúng, hai đóa hoa máu nở rộ trên cơ thể họ, sau đó cả hai rơi xuống mặt đất đằng xa.
“Vừa rồi Diamante sử dụng năng lực của mình đúng không?” Trương Đạt Dã hỏi Diệp Ngôn.
Diệp Ngôn gật đầu: “Đúng vậy, Chiêng trấn hồn có nhược điểm như thế, những năng lực không cần sự phối hợp của cơ thể thì không bị hạn chế. Có nhiều năng lực giả như hắn ta không?”
Một chốc một lát Trương Đạt Dã đúng là không thể xác định có bao nhiêu năng lực có thể huy động mà không cần sự phối hợp của cơ thể. Đồng thời cậu cũng rất tò mò, không biết gặp phải hệ Logia sẽ ra sao nhỉ.
Nhưng dù có tác dụng với hệ Logia chăng nữa thì cùng lắm cũng chỉ bắt nạt được mấy tên kiểu Smoker thôi? Cấp bậc cỡ tam đại tướng chắc không bị ảnh hưởng nhiều đâu, bởi vì chưa đầy 10 giây mà Diamante đã cử động được rồi kia kìa.
Nếu so thực lực đơn thuần thì Diệp Ngôn vẫn chênh lệch với Diamante quá nhiều. Đến cấp bậc của đại tướng thì tác dụng của Chiêng trấn hồn sẽ càng nhỏ. Trừ khi cậu ta nâng cao thực lực.
Ví dụ như hình thái Chúa Tể chính cậu ta cũng chưa biết cách biến đổi chẳng hạn.
"Rốt cuộc có thể cử động. Buffalo, chúng ta đi mau!" Diamante che ngực, lần này may có áo choàng sắt và Haki vũ trang nửa vời của hắn ta, không thì đã không đứng lên nổi rồi.
Chỉ là Buffalo bị thương nặng hơn hắn ta, chịu ảnh hưởng của Chiêng trấn hồn cũng càng lớn, không khôi phục được nhanh như Diamante: "Ngài Diamante, tôi vẫn không cử động được!"
"Chậc…" Diamante cảnh giác nhìn Chiêng trấn hồn của Diệp Ngôn, ấn hai tay xuống đất: "Quân kỳ (Army Bandera)!"
Dưới năng lực của trái Hira Hira, toàn bộ mặt đất rung rinh như cờ xí bay phấp phới trong gió.
Diamante cũng không bận tâm đến hiệu quả của chiêu này, nắm một chân của Buffalo lên rồi quay đầu bỏ chạy.
Hắn ta chưa biết rõ năng lực của tên gõ chiêng kia, nếu lại bị cố định thì chết chắc. Vẫn nên nhân lúc bọn họ mất thăng bằng để vọt cho lẹ.
Chẳng qua hắn nghĩ nhiều quá rồi, làm mặt đất phập phồng thì cùng lắm là ức hiếp được Kyros cụt chân, còn cao thủ như Artoria chỉ cần thoáng thích ứng là có thể đuổi theo ngay.
Trương Đạt Dã nghiêng ngả: "Diệp Ngôn, có muốn gõ một nhát chiêng nữa không?"
"Đừng gõ nữa! Để tôi giúp một tay!" Perona vừa ngã dập mông đang định ngã ở đâu thì ngồi yên ở đấy, nghe Trương Đạt Dã nói vậy thì lập tức nhảy dựng lên. Nhóc không muốn nghe tiếng chiêng kia nữa đâu: "Hollow tiêu cực!"
"Vừa hay tôi cũng không muốn dùng nữa. Thật ra phạm vi công kích của Chiêng trấn hồn còn bao gồm chính tôi. Chẳng qua sức miễn dịch của Người Cầm Canh với công kích chấn động và chóng mặt gì đó khá mạnh nên có thể miễn dịch một lần. Nhưng nếu trong thời gian ngắn gõ chiêng hai lần thì chính tôi cũng không chịu nổi."
Diệp Ngôn vất vả lắm mới đứng vững, thuận tiện phổ cập khoa học cho mọi người về điểm yếu khác của Chiêng trấn hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận