One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 855: Chúa tể giáng lâm (3)

Chương 855: Chúa tể giáng lâm (3)
Bởi vì lúc này Diệp Ngôn cho cô cảm giác như một người xa lạ.
"Chúa tể Bóng Đêm à?" Trương Đạt Dã xa xa nhìn thấy trang phục trên người Diệp Ngôn, cũng nhìn thấy tình hình chiến đấu vừa rồi: "Mặc bộ quần áo này đẹp trai thật đấy, cử chỉ cũng bá cháy con bọ chét luôn."
Bóng tối do Midnight tạo ra dần tan biến, mọi người cũng thấy rõ trạng thái của Diệp Ngôn lúc này.
Nhưng không đợi bọn họ đặt câu hỏi, Diệp Ngôn đã khôi phục nguyên trạng rồi trợn trắng mắt ngã thẳng tắp xuống.
Vivi nâng tay, một đụn cát nhẹ nhàng đỡ Diệp Ngôn, không để cậu ta tiếp đất bằng mặt.
Chú Long hỏi: "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Diệp Ngôn sao thế?"
"Không rõ ạ. Chắc tại vừa rồi bóng tối kích phát lực lượng nào đó trong cơ thể cậu ấy." Artoria nói: "Hình như cậu ấy còn chưa thể điều khiển loại lực lượng này, thậm chí không giữ được ý chí của chính mình, giống như hóa thành người khác."
"Đó là lực lượng ẩn giấu trong huyết mạch của Người Cầm Canh." Trương Đạt Dã chạy tới giải thích: "Trong đêm tối, dùng khả năng của một người quản lý và giám sát yêu quái trong phạm vi mấy nghìn dặm, là tư thái chân chính của Người Cầm Canh… Chúa tể Bóng Đêm."
"Chúa tể giáng lâm, vạn yêu cúi đầu." Trương Đạt Dã nói: "Vừa nãy thật sự bị tên nhóc này làm tim đập rộn ràng nha!"
Perona khó tin: "Sao cơ ạ? Ông anh này lợi hại thế thật á?"
"Vừa nãy mấy đứa không thấy chứ anh thấy rõ lắm." Trương Đạt Dã nói: "Diệp Ngôn tiện tay ném Chùy trấn hồn một cái, Midnight bị nổ bay, gần như bay tít tắp tới cuối tầm nhìn của anh luôn. Ngay cả hai anh em đang nằm trên đất cũng bị ảnh hưởng, bay ra khỏi phạm vi hòn đảo."
Perona nhìn kỹ mặt đất hỗn độn, rụt cổ lại: "Mạnh thật đấy..."
"Giỏi quá đi!" Wendy và Vivi lộ ra vẻ sùng bái, mà thấy Diệp Ngôn hôn mê bất tỉnh thì cảm giác hình như cũng giỏi thường thôi.
Trương Đạt Dã vui vẻ yên tâm, Diệp Ngôn thức tỉnh hình thái Chúa tể là chuyện tốt. Chuyện này có một ắt có hai, sau lần này thì Diệp Ngôn sẽ nhanh chóng nắm giữ được trạng thái ấy, sau đó sức chiến đấu tăng mạnh.
Mà cậu có một bộ phận lực lượng từ Người Cầm Canh, chắc cũng có hy vọng nắm giữ hình thái này. Mạnh hay không là chuyện nhỏ, mà cái chiêu dùng chân khí hóa quần áo kia ngầu lắm nha! Trương Đạt Dã thấy Artoria thay đồ trong nháy mắt đã thèm từ lâu rồi, tiếc là mãi cũng không học được.
"Đúng rồi, mấy đứa thấy cảnh vừa nãy quen mắt không?" Trương Đạt Dã hỏi: "Nhất là Carla đấy."
"Quen mắt? Ý anh là..." Carla giật mình, cô mèo nhớ lại hình ảnh tương lai mình thấy khi ở Khu Vườn Nhỏ:
‘Là một buổi tối, anh Diệp Ngôn đấu một mình với một người đàn ông rất mạnh, các Cờ Yêu đều đã bị đánh ngã, mọi người không ở cạnh anh ấy. Quần áo trên người Diệp Ngôn rách rưới, trạng thái rất không tốt.’
Trương Đạt Dã gật đầu, lần lượt giải độc ‘tương lai’ mà Carla thấy khi đó: "Đúng rồi. Cái gọi là buổi tối chính là bóng tối ban nãy, bị em lầm thành buổi tối. ‘Chiến đấu với một người đàn ông rất mạnh’. Trông hình tượng rắn rỏi của Midnight có vẻ rất mạnh nhỉ; mà quần áo trên người Diệp Ngôn rách rưới chắc do em thấy quá trình chân khí của cậu ấy hóa thành trang phục đấy, bởi vì hóa nửa chừng nên trông rách rưới, trạng thái không tốt vậy thôi."
Thành Long trợn mắt há hốc mồm: "Lời tiên đoán này... Chính xác tuyệt đối, đồng thời lệch xa vạn dặm. Nhìn theo góc độ nào đó thì giỏi quá trời quá đất."
Carla đỏ mặt, kết quả chính xác hoàn toàn lại bị cô mèo giải đọc sai đến vô biên giới, thật mất mặt mèo.
"Tốt quá rồi nhỉ Carla!" Wendy ngồi xổm xuống, nở nụ cười tươi tắn: "Vậy là không cần lo lắng như lúc đầu nữa rồi."
"Đừng nói nữa mà Wendy." Mặt Carla càng đỏ. Mất công ban đầu mình lo lắng sốt vó, kết quả lại thành ra như vậy thì càng mất mặt mèo.
"Rốt cuộc là sao ạ? Carla có thể tiên đoán à?" Vivi và Karoo đều không biết xảy ra chuyện gì.
"Horo!" Perona lộ ra vẻ mặt gian ác, một tay khum khum che miệng ghé sát tới bên tai Vivi: "Tớ kể cho mà nghe, cậu không biết đâu, lúc ấy Carla..."
"Perona, đừng nói mà!" Carla giương cánh bay qua, liều mạng muốn bưng miệng Perona.
Perona trốn tránh, thử bắt chước vẻ mặt Carla lúc đó: "Thôi mà, nói đi mà, động tác của Carla lúc ấy thế này nhé... Eo ôi, siêu đáng yêu..."
"Không phải thế! Ai cũng không được nói nữa!" Carla đỏ mặt hơn, đuổi theo Perona chạy loạn khắp nơi.
Cả quá trình Tom đều không tham dự, nó đang đào hố, đào thật lâu rồi mới lôi Chùy trấn hồn của Diệp Ngôn ra, học động tác của đối phương ném một cái.
Trương Đạt Dã tái mặt, cuống cuồng nhào tới: "Cái này không chơi bậy được đâu!"
Lúc rơi xuống đất, cậu duy trì tư thế thủ môn ngã nhào sang bên cứu gôn, đầu ngón tay cách Chùy trấn hồn đúng 2 cm.
Nhưng mà tốc độ bay của Chùy trấn hồn nhanh hơn cậu, cứ thế rơi đánh cạch xuống đất… không phát sinh cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận