One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 832: Tọa sơn quan hổ đấu, nhưng mà hổ chạy (1)

Chương 832: Tọa sơn quan hổ đấu, nhưng mà hổ chạy (1)
Artoria nhìn chằm chằm Trương Đạt Dã rất chi là ẩn ý: "Cảm thấy Đạt Dã vừa nghĩ đến chuyện gì không lễ phép lắm đâu."
"Ảo giác đấy." Trương Đạt Dã đẩy phần nước trái cây của mình tới trước mặt cô.
"Ừ, chắc là ảo giác đấy."
Sự buồn khổ của cô thiếu nữ nhỏ không kéo dài quá lâu, Wendy vừa cảm giác được thời tiết sắp biến đổi kịch liệt thì lập tức đứng dậy bận rộn lu bù với mọi người.
Vivi và Karoo lơ tơ mơ chạy tới chạy lui theo mọi người trên thuyền. Tuy hai đứa đều không biết cần làm những gì nhưng học là được rồi, cứ bận bịu theo mọi người là hành động chính xác.
Cuộc sống vừa tất bật lại nhàn nhã như vậy kéo dài thêm 2 ngày. Hôm nay, Vivi tò mò nên xung phong làm hoa tiêu, Karoo bị Tom cưỡi chạy tới chạy lui trên boong, hình như còn muốn học bơi với Tom thì phải.
Karoo còn chẳng có màng chân nên nó chắc chắn không thể bơi như vịt bình thường. Chỉ là thầy Tom chắc chắn có thể tìm được tư thế dạy nó bơi, ví dụ như dùng cánh để bơi bướm chẳng hạn.
Con ếch to ở thành phố Thất Thủy còn học được bơi tự do cơ mà, vịt siêu tốc học bơi bướm, bơi ngửa gì đấy với Tom chắc không quá đáng đâu.
"Thuyền hải tặc! Thuyền hải tặc kìa! Em thấy thuyền hải tặc kìa!" Vivi kích động kêu ầm lên. Lần đầu tiên làm hoa tiêu đã có thể phát hiện tình huống, quá ư là tuyệt vời!
Nhưng cô nhóc này chỉ mải hưng phấn, không biết nói rõ thuyền từ hướng nào, hoặc nó là dạng thuyền hải tặc gì.
Tất cả mọi người đều bị âm thanh từ loa phát ra hấp dẫn. Sharkler đứng đầu thuyền vừa quan sát la bàn vừa luyện quyền nghe vậy khựng lại, nhìn quanh một chút rồi hỏi: "Hướng nào thế?"
"Dạ... Ở trước mặt!" Vivi buông ống nhòm, khua tay múa chân diễn tả: "Hướng 11 giờ một chiếc, hướng 1 giờ một chiếc, hình như đang đánh nhau ạ."
Tất cả mọi người đều bị tiếng Vivi từ loa phóng thanh thu hút, chạy ra kiểm tra tình huống.
Trương Đạt Dã hỏi: "Có thể thấy rõ cờ của chúng không?"
"Thì đều..." Vivi lại nâng ống nhòm lên: "Một chiếc treo cờ đầu lâu, không có xương chéo mà thay bằng kiếm cong và súng kíp, cái còn lại treo cờ đầu lâu, cạnh đầu lâu vẽ trăng sáng và rất nhiều sao trời ạ."
Mọi người nhìn về phía Sharkler, không biết chỗ hắn có ghi chép gì không.
Sharkler suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cờ sao với trăng thì không rõ, kiếm cong và súng kíp thì chắc là băng hải tặc AM. Chúng có hai thuyền trưởng, hơn nữa đều là phụ nữ. Một người tên là Bonny Anne, một người tên là Read Mary, tiền truy nã lần lượt là 66 triệu Belly và 65 triệu Belly, kiếm cong và súng kíp là vũ khí sở trường của mỗi người bọn họ."
"Vivi nói hai bên sắp đánh nhau kìa, chúng ta có cần tới khuyên can không?" Perona thả ma trơi nhỏ ra, khuyên can cô nhóc nói chắc chắn là loại can ngăn hiệu quả cao và không ai phản đối nổi.
Trương Đạt Dã lại nói: "Đừng nóng vội. Chẳng mấy khi gặp hải tặc đánh nhau, đi xem trò hay đi?"
"Nhưng mà hơn 100 triệu Belly tiền thưởng đấy." Perona tính toán làm xong vố này là có tiền mua quần áo mới rồi, còn có thể mua rất nhiều đồ ăn ngon nữa chứ.
"Đằng nào chúng cũng không thoát được, mình giảm tốc độ xem một hồi rồi tính." Trương Đạt Dã dào dạt hứng thú: "Diệp Ngôn đâu rồi, thả Kim Nhị Bằng và Hoán Triều Giao ra đi, một con bay lên trời quan sát, một con lặn xuống nước nghe lén, còn nhiệm vụ truyền hình trực tiếp tình huống thì giao cho cậu."
Diệp Ngôn bất mãn: "Ê này, truyền tin tâm linh không phải dùng vào việc này nhé. Anh đi mua một con Den Den Mushi hình ảnh chẳng hơn à?"
"Kiến nghị hay đấy, nhưng bây giờ còn chưa có mà. Tạm thời có gì dùng nấy đi." Trương Đạt Dã bổ sung: "Tôi thêm tiền."
"Cứ giao cho thằng em này đi!" Diệp Ngôn nhanh nhẹn thả Kim Nhị Bằng và Hoán Triều Giao ra, sau đó cầm Chùy trấn hồn làm micro: "Hoan nghênh thưởng thức đài truyền hình Hope, tôi là dẫn chương trình thực tập Tiểu Ngôn, lần này tôi mang tới cho mọi người tiết mục phát sóng trực tiếp hiện trường hải tặc đánh nhau!"
...
"Chẳng phải Sparrow Wyle của băng hải tặc AM hả? Trông có vẻ như chuyến này thu hoạch khá đấy nhỉ, để ông mày kiểm hàng hộ cho nhé?" Một người đàn ông trông khá là chân chất đứng ở đầu thuyền kêu gọi đầu hàng.
"Aliphant? Băng hải tặc Midnight tụi mày vừa lành sẹo đã quên đau có phải hay không? Có tin hay không ông mày nướng con lợn sữa nhà mày không!" Sparrow Wyle thân hình cường tráng, cõng cái súng phun lửa trên lưng. Đây không phải lần đầu tiên hắn ta phát sinh mâu thuẫn với băng hải tặc Midnight, không sợ một chút nào. Lại nói, thuyền trưởng bên đối diện không ở đây, tuy cái tên ngu ngu kia là năng lực giả nhưng cũng chỉ khỏe hơn một chút thôi, chẳng có gì đáng nói.
"Bổn đại gia là voi, không phải lợn! Nhớ kỹ cho tao!" Aliphant căm tức gào.
Sparrow Wyle gào lại: "Vâng, phải rồi, lợn sữa con, trời đã tối muộn, về tìm ông anh Alifu nhà mày vòi sữa bột ăn đi thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận