One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 437: Ông đây là… Sư Tử Vàng! (1)

Chương 437: Ông đây là… Sư Tử Vàng! (1)
Diệp Ngôn vừa mới đánh ngất Indigo thì phát hiện mình bị đánh lén: “Vừa ra tay đã chơi lớn thế à?”
Tom đứng chắn trước mặt cậu ta, móc cưa điện ra. Cây thôi đúng không, cưa đổ là được.
“Tom, đừng làm rộn, thứ này có độc.” Trương Đạt Dã giữ Tom lại, nếu cứ bỏ mặc nó tùy ý đốn cây, không chừng lá cây bay tứ tung sẽ ngộ thương đồng đội.
Sharkler nói: “Để tôi xử lý cho, Super Mode hợp nhất!”
Cá mập khổng lồ đứng chắn trước mặt mọi người lập tức biến thân, nâng tay trái lên: “Pháo cá mập.”
Tia laser màu vàng bắn ra từ tay trái của cá mập, đánh trúng hàng chục đại thụ đang lao đến khiến chúng nổ tung, đứt lìa từng đoạn.
Sau đó Cá mập khổng lồ nâng tay phải lên, đao chém hạm vây cá mập xoay tròn nhanh chóng: “Lốc xoáy vây cá mập!”
Cơn lốc xoáy phản khoa học cuốn lấy toàn bộ thân cây, lá cây lẫn mạt gỗ vụn không còn một mảnh, ném về phía… lâu đài của Sư Tử Vàng.
Không ngờ Sharkler cũng là người biết ăn miếng trả miếng đấy nhỉ.
Sư Tử Vàng nhìn mà trán nổi gân xanh, chẳng qua hắn cũng không rảnh rỗi. Nhân lúc mọi người đổ dồn sự chú ý vào đám đại thụ, hắn đã điều khiển đất đá tạo thành một con sư tử và nâng Indigo lên, hất người vào trong lâu đài, hoàn toàn không sợ cấp dưới sẽ ngã chết.
Làm xong những việc này, Sư Tử Vàng muốn bay thẳng đến đằng kia và giải quyết đám Trương Đạt Dã đang quấy rối, lại bị Artoria đuổi tới ngăn cản, hai người tiếp tục lao vào đánh nhau.
Trương Đạt Dã nói: “Xem ra tên hề này rất quan trọng với Sư Tử Vàng, hắn bị thương nặng như thế mà còn tranh thủ nỗ lực cứu tên kia.”
Thụy Manh Manh hỏi: “Thế chúng ta làm gì bây giờ? Có đuổi theo không?”
Trương Đạt Dã lắc đầu: “Được rồi, đừng kích thích hắn nữa. Boss tiến vào trạng thái cuồng bạo cũng không dễ đánh. Mọi người cản tầm mắt của hắn một tí, tôi hỏi xem chừng nào hải quân mới đến.”

“Con nhóc, đừng cản đường cản lối nữa!” Sư Tử Vàng tung ra trảm kích liên tiếp, đánh về phía đám Cờ yêu làm bệ đỡ cho Artoria.
Sau khi Lỗ Đại Sơn bị thương, đám Cờ yêu đã thông minh hơn rất nhiều nên không dễ bị hắn đánh trúng nữa. Bên cạnh đó, chúng còn phối hợp với Artoria ngày càng nhuần nhuyễn hơn.
Dù không thể giúp cô bay lượn trên không trung như đi trên đất bằng nhưng ít ra cũng giúp cô đạt được trình độ chiến đấu như giẫm lên mai hoa thung, hơn nữa còn là mai hoa thung thông minh biết chủ động đón người.
()Mai hoa thung, hay gọi chính xác hơn là Mai hoa thung pháp (phép tập trên cọc gỗ mai hoa) là một công phu tập luyện võ thuật nổi tiếng của võ thuật Trung Hoa, nhằm luyện cho thân thể cùng bộ pháp linh động, chính xác trên các cọc cây (thung).
(*)Mai hoa thung, hay gọi chính xác hơn là Mai hoa thung pháp (phép tập trên cọc gỗ mai hoa) là một công phu tập luyện võ thuật nổi tiếng của võ thuật Trung Hoa, nhằm luyện cho thân thể cùng bộ pháp linh động, chính xác trên các cọc cây (thung).
“Nếu ông cho rằng tôi là chướng ngại thì cứ đánh bại tôi đi.” Artoria lại sử dụng Phong Vương Kết Giới để giấu lưỡi kiếm đi, khiến Sư Tử Vàng không những phải đoán chừng chiều dài của thanh kiếm mà còn cần đề phòng chiêu Phong Vương Thiết Chùy.
“Đừng có kiêu ngạo! Ông đây là Sư Tử Vàng đấy nhé.” Sư Tử Vàng nổi giận, cả hòn đảo cát bay đá lăn, trời đất mịt mù.
Ban đầu, dù trời đã hơi mờ tối nhưng vẫn có thể miễn cưỡng thấy cảnh vật xung quanh, đặc biệt Diệp Ngôn và các Cờ yêu không bị ảnh hưởng bởi bóng tối.
Nhưng bây giờ cát đá bay loạn xạ khiến mọi người không mở mắt nổi, chỉ có thể nấp dưới chân Cá mập khổng lồ để tránh gió cát. Đương nhiên, họ phải báo cho Sharkler đừng di chuyển, không thì chẳng may dẫm lên đồng đội thì vui lắm đấy.
Trương Đạt Dã nheo mắt sờ soạng tới gần chân Cá mập khổng lồ, ai ngờ sờ trúng cái đầu lâu: “Này Brook, chú qua đây làm gì?”
Brook đáp: “Tôi cũng sợ bụi vào mắt mà, dù tôi không có mắt, yohohohoho…”
Nghe hắn nói vậy, Trương Đạt Dã rất tò mò tầm mắt của Brook sẽ thế nào nếu lỡ cát chui vào cái lỗ trên sọ hắn?
Brook cảnh giác: “Tôi cứ cảm thấy cậu Đạt Dã đang suy nghĩ chuyện gì không lịch sự cho lắm.”
“Làm gì có chuyện ấy.” Trương Đạt Dã chối bay chối biến, lảng sang chuyện khác: “Tom, mày cũng thông minh thật.”
Chỉ thấy Tom cầm mặt nạ của thợ hàn nghênh ngang đi tới đi lui, như con mèo thảnh thơi đi dạo.
Nhưng khi nó đến gần Trương Đạt Dã và gỡ mặt nạ ra thì thấy bên trong đã đầy cát. Tom nghiêng đầu vỗ nhẹ vào tai rồi nhảy dựng tại chỗ, trút hết cát ra khỏi lỗ tai.
“Tao khen mày hơi sớm. Không biết Artoria thế nào rồi. Trong hoàn cảnh không có tầm nhìn, có lẽ năng lực cảm nhận cộng thêm trực giác của cô ấy sẽ mạnh hơn Haki quan sát của Sư Tử Vàng chứ nhỉ?”
Thế nhưng thực tế Artoria chiến đấu rất gian khổ, chẳng qua việc này không liên quan đến tầm nhìn của cô mà do các Cờ yêu không thấy gì.
Đến cả Cờ yêu với thị lực tốt nhất là Kim Nhị Bằng cũng không nhìn xuyên được, Mã Lão Ngũ có khứu giác tốt nhất cũng chỉ ngửi được mùi bụi đất bay đầy trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận