One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 873: Tôi lấy liêm sỉ của Diệp Ngôn ra để thề (3)

Chương 873: Tôi lấy liêm sỉ của Diệp Ngôn ra để thề (3)
Trong phương diện giày vò đồ ăn của hải quân thì Trương Đạt Dã vi diệu đạt thành nhận thức chung với Vergo. Không phải đồ của nhà mình, không cần xót.
Để làm bồi thường, Trương Đạt Dã quyết định nghĩ cách giúp hải quân nhổ cái đinh này. Nếu không thể nhổ thẳng cái đinh thì nhổ hẳn chủ nhân cái đinh là được rồi.
Bữa tiệc bắt đầu, Trương Đạt Dã và Vergo đều kính đối phương một ly, ai nấy đều ôm tâm tư riêng, có mỗi Hina là không hiểu sao cảm thấy lạnh cả gáy.
"Nghe nói các vị lên đường du lịch từ quần đảo Sabaody phải không? Còn từng giao thủ với kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới ở Sabaody luôn nhỉ?"
"Đúng vậy. Lần đó Artoria so tài với Mắt Diều Hâu còn bất cẩn hủy luôn một tòa nhà cơ. Ngài đoán xem sau đó thế nào?" Trương Đạt Dã cười nói: "Vừa vặn người trong tòa nhà kia chính là người của gia tộc Donquixote, ngài nói xem có khéo không cơ chứ?"
Khéo, siêu khéo luôn. Vergo biết sau lần đó đám Joker bị trung tướng Trusu ngáng đường, chẳng những không hoàn thành mục tiêu bắt Tesoro mà còn suýt sảy chân tiễn cả đám vào ngục. Quả nhiên là chuyện tốt do đám người này làm!
Vergo bày ra vẻ 'tiếc nuối': "Đúng là rất khéo, tiếc rằng cuối cùng vẫn để Doflamingo xổng mất."
Hắn nói thế để chọc tức mình đấy à? Trương Đạt Dã học Tom nhướng mày:
"Còn cả lần của Diamante cũng rất đáng tiếc. Vất vả lắm mới bắt được, kết quả lại vì Doflamingo lên làm Thất Vũ Hải mà được thả."
"Đúng là rất đáng tiếc, tôi nghe nói Diamante bị tiểu thư Artoria đánh bại phải không?" Lời đồn Vergo nghe được là Diamante tuyên bố mình bị kiếm sĩ cùng cấp bậc với Mắt Diều Hâu đánh bại. Hắn ta tò mò muốn biết thực lực chân chính của Artoria.
Artoria nuốt thức ăn trong miệng, dùng khăn ăn chấm khóe miệng rồi mới đáp: "Không phải. Nếu nhất định phải nói thì hắn ta tính là bị Tom đánh bại."
Tom vỗ ngực một cái: Không sai, chính là mèo.
Vergo chần chờ: "Con... mèo này ư?"
"Hì hì!" Trương Đạt Dã bật cười: "Chính xác. Lúc ấy Diamante bị Tom chọc ngọn giáo vào mông, sau đó đau đến mức đánh mất khả năng phản kháng, bị tôi lấy còng tay Hải Lâu Thạch khóa lại."
Vergo không tin chút nào, Diamante dù gì cũng là một trong các cán bộ cao cấp nhất của gia tộc, bị con mèo chọc một cái mà thua thì còn ra thể thống gì nữa?
Nếu thật là vậy thì sao không chịu nói thật... À thì với cái tính sĩ diện hão của Diamante thì đúng là không thể nói thật ra ngoài được.
Nếu thế thì ngay cả người trầm ổn như Vergo cũng không chắc chắn cho lắm, hỏi lại: "Chuyện này là thật à?"
Trương Đạt Dã giơ ngón tay lên: "Tôi thề trên danh nghĩa liêm sỉ của Diệp Ngôn, tôi không nói láo nửa câu."
Diệp Ngôn bất mãn: "Này, đừng có lôi tôi vào!"
Vergo rơi vào trầm tư, hình như hắn ta bất cẩn biết được lịch sử đen tối của Diamante thì phải.
Một mực kéo đề tài đến trên người Doflamingo cũng vô dụng. Vergo thân là nằm vùng thâm niên, có thể cùng Trương Đạt Dã mắng Doflamingo là đồ cặn bã mà không áp lực mảy may.
Sau đó còn có thể nghiêm trang kính nhờ Trương Đạt Dã đừng truyền ra ngoài. Hắn ta là hải quân, Thất Vũ Hải là đồng minh của hải quân, chửi người ta không phù hợp lập trường của hắn.
Ai không biết chắc còn tưởng hắn thật sự không ưa chế độ Thất Vũ Hải chút nào, là tướng lĩnh hải quân lòng ôm chính nghĩa.
Tiếp tục thăm dò cũng không có nghĩa lý gì. Trương Đạt Dã hoài nghi dù cậu có chọc thủng thân phận của Vergo thì Doflamingo cũng có thể nghĩ cách vớt người này ra ngoài. Dứt khoát chờ lúc về bày chuyện này ra trước mặt trung tướng Tsuru cho rồi.
Trương Đạt Dã chủ động dời đề tài: "Lúc chúng tôi tới có nhìn qua, hình như bên kia vịnh chuẩn bị xây dựng rồi phải không?"
Hina đáp: "Đúng vậy, đã điều tra rõ địa hình, bản thiết kế cũng vẽ xong rồi, chỉ là tiền vốn và vật liệu kiến trúc chưa sẵn sàng nên chưa khởi công ngay được."
"Lần này tôi mang đầy đủ vật liệu và Belly tới. Trung tâm rất coi trọng chi bộ này, sẽ cho chúng ta ủng hộ lớn nhất." Vergo yên lặng theo kịp đề tài. Tuy có thể biết được lịch sử đen của một số người nhưng theo người ta mắng chửi thiếu chủ cũng không phải trải nghiệm tốt đẹp gì cho cam.
"Hết thảy thuận lợi là tốt rồi. Mọi người trên đảo Jaya đều trông cậy vào các vị bảo vệ." Trương Đạt Dã tự động nhặt ra chữ mấu chốt 'Đầy đủ vật liệu và Belly'... Nghĩa là ăn thoải mái đúng không?
Trương Đạt Dã lặng lẽ ra dấu tay với Artoria, cô hiểu ngay tắp lự. Artoria đã thấy quân hạm của Vergo rồi, xét theo hình thể to lớn của nó để tính toán nguyên liệu nấu ăn tồn kho thì hôm nay cô không cần khách sáo làm gì.
Vergo dùng Haki quan sát chú ý tới động tác nhỏ của Trương Đạt Dã, âm thầm cảnh giác. Động tác tay kia là ý gì? Phát hiện cái gì hay từ bỏ dò xét?
Hắn ta chăm chỉ quan sát từng thành viên của đoàn du lịch Hope, phân tích uy hiếp có khả năng tồn tại và tình báo hữu dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận