One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 877: Đầu hạt dẻ (1)

Chương 877: Đầu hạt dẻ (1)
Thậm chí có cảm giác muốn thét lên thành tiếng đây này. Không đúng chút nào!
"Cậu Đạt Dã thật sự là người mới học à?" Vergo hỏi thẳng.
Trương Đạt Dã suy nghĩ một chút rồi nói: "Từ lúc tôi học Haki đến bây giờ là khoảng 4 tháng rồi."
"Ước chừng 4 tháng thì thật là kinh người."
Trương Đạt Dã lắc đầu: "Làm gì đến mức ấy. Tôi không có năng khiếu, đến tận bây giờ còn chưa nắm được kỹ xảo Hóa cứng cơ mà."
Vergo cảm thấy người này chắc hiểu lầm cái từ năng khiếu rồi. Hắn ta không muốn thảo luận đề tài này với đối phương, điều chỉnh Haki vũ trang đen nhánh trải rộng toàn thân: "Chiêu thức của cậu Đạt Dã làm người ta bội phục, vậy tiếp theo tôi xin dùng toàn lực."
Nói chính xác thì là dùng toàn lực đánh tay không, Vergo thích dùng một cây trúc làm vũ khí nhưng cảm thấy không cần sử dụng trong cuộc so tài đơn giản thế này.
"Cầu còn không được." Trương Đạt Dã thấy trạng thái này của Vergo thì khá là thòm thèm. Dùng Haki vũ trang bao trùm toàn thân, tạm thời không đề cập tới tính thực dụng nhưng chắc chắn có thể hù dọa người. Đặc biệt là sử dụng ở trước mặt người không quá am hiểu Haki thì khí thế lập tức tăng cả trăm.
Vergo khai triển Haki vũ trang toàn thân cứ như Thành Thị Phi bật chế độ Kim Cương Bất Hoại, dán nguyên chữ liều trên trán, cường ngạnh xông thẳng về phía Trương Đạt Dã đấm thình thịch loạn xạ.
Hai người đánh xủng xoảng hơn một tiếng đồng hồ, đến tận khi mấy loli đứng xem đều buồn ngủ lắm rồi mới thấy có xu hướng ngừng lại… Haki của Trương Đạt Dã sắp không đủ dùng, Haki cũng giống với thanh mana trong game vậy, có giới hạn cả, hơn nữa còn liên quan chặt chẽ tới tinh thần của người sử dụng. Một khi tiêu hao quá độ sẽ cảm thấy rất mệt mỏi, thậm chí khó mà đứng lên được.
Nhưng Trương Đạt Dã khác với người của thế giới One Piece, cậu còn có mấy thanh mana của ma lực, chân khí vân vân cơ. Dù cậu có tiêu cạn sạch Haki cũng không mệt xỉu, thậm chí còn dùng lực lượng khác để đánh tiếp được. Khuyết điểm duy nhất chắc chỉ có không san sẻ lượng mana giữa các lực lượng được mà thôi.
"Chuẩn tướng Vergo... Phù..." Trương Đạt Dã cảm thấy lúc này mình nên thở hổn hển mới hợp lý: "Tôi còn lực lượng tương đương với một kích sau cùng, chúng ta một chiêu định thắng bại nhé?"
"Không thành vấn đề, thật ra thì tôi cũng sắp tới giới hạn rồi." Vergo mở to mắt nói dối mà không đỏ mặt chút nào. Chắc nhờ Haki vũ trang che mặt nên không lo bị nhìn ra cái gì.
Trương Đạt Dã cũng không thèm để ý những chi tiết này, tận lực tập trung tinh thần, dồn hết số Haki còn lại đến nắm tay phải.
Toàn thân Vergo cũng trút bỏ màu đen, chỉ chừa lại mỗi cánh tay phải đen nhánh.
Hai người ăn ý cùng lúc sử dụng Soru trong Lục Thức hải quân, vung thẳng nắm tay vào mặt đối phương.
Chiêu này ít nhiều chứa vài phần ân oán cá nhân trong đó.
Nắm tay phải của Trương Đạt Dã nện vào má trái Vergo, nắm tay phải của Vergo thân mật với má trái của Trương Đạt Dã. Hai người lướt ngang qua nhau, đồng thời lảo đảo một bước, người lắc lắc rồi đứng vững phía sau người kia, đưa lưng về nhau.
Không khí cũng như an tĩnh lại theo động tác của bọn họ, giọng cổ vũ của lính hải quân thoáng ngừng lại, thậm chí có người rất khoa trương nín thở, không chớp mắt xem kết quả.
Mấy người của đoàn Hope cũng khẩn trương nhìn Trương Đạt Dã, khu vực xung quanh chỉ còn lại tiếng ngáy rừ rừ khe khẽ của Tom.
Trương Đạt Dã lúc này vừa vặn đối mặt với đoàn Hope, thấy mọi người lo lắng thì nhẹ nhàng nháy mắt trái, ý bảo mình không sao.
Hai giây sau, Trương Đạt Dã đột nhiên nhớ ra mình phải giống người hao sạch Haki mới phải, thế là ngã bệt mông xuống đất, cúi đầu há mồm thở dốc.
"Chúc mừng cậu Đạt Dã." Vergo chỉnh cái kính râm vừa bị đánh lệch.
Vào thời điểm cuối cùng, trên nắm tay Trương Đạt Dã thành công được bao phủ một tầng màu đen, đồng nghĩa với việc cậu xem như học được kỹ xảo Hóa cứng của Haki vũ trang. Đòn này đánh cho Vergo khá là đau.
Đương nhiên, muốn vận dụng linh hoạt hoặc bao bọc toàn thân như Vergo thì phải tốn chút thời gian nữa.
"Cảm ơn đã chỉ dạy." Trương Đạt Dã nâng tay lên, nhìn cái đùi gà vừa thuận tay đón lấy, không hạ miệng nổi.
Các lính hải quân bàn luận sôi nổi: "Rốt cuộc là người nào thắng?"
"Nói nhảm, đương nhiên là chuẩn tướng Vergo!"
"Nhưng cậu Đạt Dã cũng thật là mạnh, hai người đều rất mạnh!"
"Anh Đạt Dã!" Wendy chạy bước nhỏ tới giúp Trương Đạt Dã kiểm tra vết thương.
Chỉ là cậu cũng không bị thương nghiêm trọng gì, ngoại trừ mặt hơi sưng, một bên mắt xanh tím ra thì cũng chỉ có vị trí đối kháng với Vergo trên hai cánh tay hơi sưng và bầm thôi. Cơ bản thì tối về ngủ một giấc là hôm sau khỏe luôn.
"Anh không sao, chỉ hơi mệt thôi." Trương Đạt Dã đứng lên, tiện tay nhét đùi gà vào mồm Tom.
Bạn cần đăng nhập để bình luận