One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 572: Khởi đầu một năm mới (3)

Chương 572: Khởi đầu một năm mới (3)
Anh hùng hải quân trung tướng Garp, đại tham mưu hải quân trung tướng Trusu, nguyên đại tướng hải quân Zephyr và rất nhiều lính hải quân thế hệ trước chứng kiến toàn bộ hành trình thời đại hải quân mới mở ra.
Sau đó là một đống lời khích lệ, cổ vũ vân vân. Chính là kiểu bảo đảm dân thường xem được đều sẽ hân hoan, cảm giác an toàn tăng vọt.
"Nghĩa là kỳ nghỉ của Garp kết thúc sớm mấy hôm à!" Đây là phản ứng đầu tiên của Trương Đạt Dã sau khi đọc báo, ít nhiều ôm tâm tình cười trên sự đau khổ của người khác: "Cũng không biết ý tưởng của Ace và Luffy đã hơi thay đổi tí nào chưa."
Cách thời gian Luffy ra biển trong nguyên tác còn 9 năm.
Cách thời gian Luffy ra biển trong nguyên tác còn 9 năm.
Sau đó Trương Đạt Dã lại chú ý tới điểm khác: Vốn dĩ lý lịch của Chó Đỏ Sakazuki phải dày dặn hơn Chim Trĩ Xanh một chút mới phải. Nhưng rất có khả năng là do mấy hôm trước Chim Trĩ Xanh tham dự sự kiện Sư Tử Vàng nên thứ tự trên báo rất vi diệu mà đứng trên Chó Đỏ một chút.
Không biết là ảnh hưởng thực tế hay cậu suy nghĩ quá nhiều.
Tạm thời những chuyện này không có ảnh hưởng gì rõ ràng tới bọn họ cả. Trương Đạt Dã đặt báo xuống, quyết định tiếp tục suy nghĩ chuyện đón năm mới.
Sau khi trầm tư một lát, cậu vỗ bàn gào: "Các đồng chí! Tối nay cùng gói sủi cảo nào!"
Gói sủi cảo là chuyện rất dễ dàng, Trương Đạt Dã tự tin tràn trề bắt đầu từ khâu trộn bột. Nhiều bột quá thì thêm nước, nhiều nước quá thì thêm bột…
Năm phút sau, Trương Đạt Dã tuyệt vọng nhìn mô hình ngọn núi bột nho nhỏ trong chậu, quyết định sử dụng chế độ hỗ trợ từ người thân: "Manh Manh ơi, cô biết gói sủi cảo không?"
"Biết chứ..." Thụy Manh Manh thấy ngọn núi trước mặt Trương Đạt Dã thì sợ hết hồn: "Sếp muốn cầu mưa à?"
"Cầu mưa gì cơ?"
"Lý thuyết trong Tây Du ký còn gì: Khi nào chó liếm sạch núi bột, gà ăn sạch núi gạo, lửa đốt đứt khóa đồng là trời sẽ mưa."
"..." Trương Đạt Dã lúng túng nói: "Sai lầm nhất thời mà. Giao khâu trộn bột cho cô đấy, tôi vẫn nên đi băm nhân thì hơn."
Thụy Manh Manh nhìn cục diện rối rắm Trương Đạt Dã quẳng lại cho mình thì nhức đầu. Bằng này bột làm mấy trăm cái sủi cảo mới được? Nhưng nghĩ đến sức ăn của mọi người thì hình như mấy trăm cũng chẳng đáng là bao.
Băm nhân thì đơn giản hơn nhiều, Trương Đạt Dã hỏi mọi người muốn ăn gì rồi chia riêng phần thịt lợn, thịt dê, thịt trâu, thịt động vật biển ra.
Nói thế nào thì hiện tại Trương Đạt Dã cũng xem như kiếm sĩ, hai con dao băm bị cậu chơi ra bóng chồng, vừa băm nhỏ thịt còn phải chú ý đừng bổ đôi thớt, hiệu suất và kỹ xảo bậc này thì dù có là Gà Tây song đao tới cũng phải cam bái hạ phong*.
*Nhân vật nữ trong phim Thần Ăn của Châu Tinh Trì
*Nhân vật nữ trong phim Thần Ăn của Châu Tinh Trì
Đến khi công việc chuẩn bị xong xuôi, mọi người cùng nhau vây quanh một cái bàn.
Trương Đạt Dã cầm chày cán bột lên, nhanh chóng cán ra từng miếng vỏ sủi cảo tròn trịa. Việc này khá dễ, đoảng mấy cũng không sợ làm hỏng.
Những người khác được Thụy Manh Manh chỉ đạo học bao sủi cảo.
Tom đương nhiên là thành viên học nhanh nhất, nó xem một lần là bắt chước được tám - chín phần mười. Diêp Ngôn cũng tương đương, nghe cậu ta nói là từng làm trước đây rồi.
Artoria rất hưng phấn làm theo Thụy Manh Manh từng bước một, lau ra một vết bột mì trên mặt từ khi nào cũng không biết lại không ảnh hưởng đến ánh mắt nghiêm túc của cô. Mấy hôm nay lôi kéo Tom nghiên cứu oden thành công rực rỡ khiến cô ngày càng thích việc tự tay nấu ra đồ ăn ngon.
"Yohohoho~ Cảm giác rất thú vị. Thế có phải tôi cũng học được cách làm một món ngon rồi không?" Đôi bàn tay chỉ có xương của Brook khéo léo đến bất ngờ, sủi cảo hắn làm rất đẹp.
"Không có gì đáng gờm. Xem Kumashi của em đây!" Perona đắc chí nâng tác phẩm của mình lên, là một chiếc sủi cảo nặn ra hình tai gấu, thậm chí còn dùng nhân thịt làm mắt và mũi.
"Đáng yêu ghê~" Wendy nhìn gấu con của Perona, cô bé thì chỉ ngoan ngoãn gói từng chiếc sủi cảo bình thường thôi.
Carla xem mọi người đều đang bận rộn, chỉ là móng vuốt nhỏ của cô mèo không linh hoạt bằng Tom, cũng không to bằng tay Tom, không thể giúp đỡ gói sủi cảo. Cô mèo xem một lúc rồi nói với Wendy: "Tớ lên đài quan sát đứng gác đây. Wendy, nhờ cậu cả phần của tớ nhé."
Wendy gật đầu: " Ừ, yên tâm giao cho tớ đi."
"Lát nữa anh cũng qua đó." Sharkler nhìn thoáng qua tay mình, gói sủi cảo cũng khó cho hắn lắm… Nhưng chẳng mấy khi có hoạt động tập thể mà, liều mạng đi: "Khởi động chế độ Super Mode!"
"Khụ, thật ra thì không cần liều mạng thế đâu..." Trương Đạt Dã nói xong thì Sharkler đã biến thân rồi. Hắn hơi cựa quậy ngón tay một lát rồi múa may hai tay như gió, nhanh chóng hành động, trung bình một giây đồng hồ một chiếc sủi cảo.
Gói đến mức vỏ sủi cảo không đủ dùng, làm những người khác trợn trắng mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận