One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 731: Tinh linh thuyền? (3)

Chương 731: Tinh linh thuyền? (3)
Trương Đạt Dã học Thành Long đứng tách hai chân, một tay chầm chậm đẩy về đằng trước, một tay ép xuống, hai chân cũng dần khuynh thành đường cong, cảm giác như chiêu dã mã phân tông trong Thái Cực. (ngựa hoang hất bờm)
(ngựa hoang hất bờm)
Đang lúc cậu định châm chọc thì giọng của Thành Long truyền tới: "Hít thở sâu theo tiết tấu của động tác, cảm nhận khí trong cơ thể, để khí chảy tới cánh tay của cậu, rồi đến đầu ngón tay..."
"Hẵng hượm!" Trương Đạt Dã phát hiện điểm mù, ngắt lời hỏi: "Chú bảo 'khí' là gì ạ? Là không khí mình hít vào hay khí gì gì của khí công?"
"Không phải ‘khí’ trong từ không khí. Ban đầu là khí này 炁 , nhưng sau đó chữ khí 气 thông dụng hơn, chỉ là ý nghĩa khác hẳn thôi." Thành Long ngồi xổm xuống viết một chữ Hán khá lạ với nhiều người.
"A cái này..." Trương Đạt Dã biết chữ này là vì từng xem ‘Nhất nhân chi hạ’. Nguồn gốc của chữ này hình như là một ít đạo gia học nói đến.
"Quả nhiên công phu chú luyện không phải loại tầm thường gì!"
Như vậy thì có thể lý giải vì sao thể lực của cha Thành Long rõ ràng đã kém đi theo tuổi già mà công phu ngày càng mạnh. Ngoài ra pháp thuật của cha hình như cũng xưng là pháp thuật khí. 'Khí' này chắc là lực lượng mấu chốt để mấy người Thành Long đối kháng trận doanh của ác ma.
"Ra là thế à?" Bởi vì Thành Long luyện công với cha từ nhỏ đã tiếp xúc tới khái niệm khí luôn nên không cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng nghe Trương Đạt Dã nói như vậy, thế giới bình thường hình như không có thứ này thật?
"Chắc là thế rồi, cho nên lúc cháu vừa tới thế giới này thì yếu như gà con, mà chú vừa tới đã có thể đánh cho lính hải quân tinh nhuệ một chập."
Trương Đạt Dã càng nghĩ càng cảm thấy có lý, lính hải quân hôm qua đều do đích thân Zephyr huấn luyện ra đấy, rất nhiều người chỉ cần kết thúc kỳ thực tập là có thể trở thành sĩ quan ngay, cấp bậc tương đương Tashigi gì đó. Người bình thường tuyệt đối không thể dễ dàng đánh thắng bọn họ.
"Nói vậy chắc tôi nên coi trọng phương pháp dùng khí nhiều hơn. Đương nhiên, không thể lơ là phương diện tố chất thân thể." Thành Long nâng cằm suy nghĩ, những vị lính hải quân hôm qua không ai lùn hơn anh cả, Hina cao 1m8, Smoker hơn 2m, Zephyr còn cao gần 2m9… Không luyện cho cơ thể vững chắc một ít thì đối mặt những người kia áp lực khủng bố lắm.
"Không sai, chính là lối tư duy này." Trương Đạt Dã bày tỏ đồng ý: "Nhưng 'Khí' kia rốt cuộc là từ đâu ra ạ?"
Thành Long kiên nhẫn giảng giải: "Dựa theo giải thích của cha, 'Khí' là lực lượng có sẵn trong cơ thể mỗi người, tôi dạy cậu từ đầu nhé. Cậu đi theo tiết tấu của tôi, tĩnh tâm hô hấp, cảm nhận..."
Thành Long là sư phụ tốt, chủ yếu là vì anh cực kỳ kiên nhẫn, dù là đối mặt với ông cha già dông dài nhà mình hay đối mặt Tiểu Ngọc nghịch ngợm đều có thể hòa hợp rất tốt.
Thế nên Trương Đạt Dã quyết định lôi Perona cực lười rèn luyện đến học công phu cùng mình. Năng lực tự vệ của cô nhóc này cần được tăng lên.
Mỗi tội là Perona không cảm kích chút nào thôi:
"Sao cả em cũng phải bắt chước cái này?"
"Bởi vì rất thích hợp với em, toàn kỹ xảo có thể lấy yếu thắng mạnh còn gì, học cái này xong là em có thể đánh gục anh." Trương Đạt Dã biết rõ nguyện vọng nhỏ của Perona nên không ngại dùng cái này cho cô nhóc cái bánh vẽ.
Perona nghi ngờ: "Thật không?"
Trương Đạt Dã gật đầu: "Chứ sao nữa, em không thấy ngày đó mấy chục người đuổi theo chú Long chạy mà cuối cùng không tên nào có thể đứng rời khỏi phòng bếp đấy à?"
Perona vui mừng ra mặt, sau đó lại ủ rũ: "Không ăn thua đâu. Chờ em học xong thì anh cũng học được còn gì. Sao em đánh thắng anh được chứ?"
Trương Đạt Dã thở dài, trẻ con lớn không dễ lừa: "Công phu phải học từ nhỏ hiệu quả mới càng tốt. Anh lớn thế này rồi, chắc chắn không đạt được thành tựu lớn."
Perona còn tưởng Trương Đạt Dã thở dài vì lớn tuổi không luyện được công phu, lập tức tin vài phần. Nhưng cô nhóc vẫn muốn nghe xem Thành Long nói thế nào.
"Đúng là luyện công phu nên đặt nền móng từ nhỏ, học càng lâu càng có thể cường thân kiện thể, khiến cơ thể linh hoạt, động tác bén nhạy hơn." Thành Long không nói có thể đánh thắng Trương Đạt Dã hay không, chính anh còn chưa thắng được đây này.
"Vậy thì học một tí vậy." Perona ôm thái độ thử xem, dù sao bình thường cô nhóc cũng không có việc gì để làm, mỗi ngày hoàn thành rèn luyện cơ bản xong thì đi câu cá với Tom hoặc ngồi uống trà, đọc sách, ăn quà vặt với Artoria. Chỉ là cô nhóc không phải kiểu có thể ngồi yên được, mỗi vài hoạt động như vậy rất nhàm chán.
Nếu cứ đi tìm Wendy chơi sẽ làm bạn thân trễ nải luyện tập ma pháp, cho nên Perona cảm thấy tìm chút chuyện khác làm cũng không tồi.
Tom nhìn mấy người nghiêm túc như vậy cũng ra hình ra dáng múa may vài cái, nhưng chỉ lát sau nó đã ngáp dài, nhặt cần câu của mình lên. Luyện công làm sao vui bằng câu cá được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận