One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 804: Tuyệt cảnh? Lĩnh vực cát! (3)

Chương 804: Tuyệt cảnh? Lĩnh vực cát! (3)
“Chắc anh Đạt Dã và mọi người đang ở trong này.” Wendy nói: “Luồng ánh sáng vàng lúc nãy có lẽ là đòn tấn công của chị Artoria.”
“Cậu muốn xông vào đó không? Nếu bay trong bão cát lớn thế này thì không vững được đâu đấy.” Carla nói tiếp: “Vả lại dù chúng ta vào đó cũng không thấy mọi người ở đâu cả.”
Lúc này từ trên trời nhìn xuống thì khu vực cát bụi trông như một đám khói dày đặc màu vàng đất, hoàn toàn không thể xác định được bên dưới làn khói dày đặc đó là gì.
“Để tớ thử thổi tan nó xem sao!” Wendy siết chặt nắm tay.
“Ơ? Nhưng phạm vi quá rộng…” Nếu là Thiên Long đích thực Grandeeney nói muốn thổi tan bão cát này thì Carla sẽ không kinh ngạc đến vậy. Dù Wendy đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng chắc là chưa đủ để làm được chuyện này đâu nhỉ?
“Tớ muốn thử một lần! Nếu tớ sử dụng hơi thở của rồng, khống chế sức mạnh ở mức có thể thổi bay cát bụi sau đó cố gắng mở rộng phạm vi hết mức có thể, ma lực bị tiêu hao cũng tầm mức đó.” Wendy nói rất kiên quyết: “Không chừng anh Đạt Dã và mọi người đang cần chúng ta giúp đỡ, hãy để tớ thử một lần nhé, Carla?”
“Chuyện này… Được rồi, tớ biết rồi!” Carla lựa chọn tin tưởng Wendy: “Vậy tớ sẽ tìm vị trí thích hợp cho cậu.”
“Ừm!”
Trong lúc đang bay, Carla bèn hỏi: “Tại sao cậu nghĩ đến chuyện sử dụng hơi thở bằng cách này?”
Wendy ngượng ngùng bảo: “Bởi vì lúc trước anh Đạt Dã đã nhờ tớ thí nghiệm làm động lực nhân tạo Hope nên tớ đã âm thầm thử tập khống chế sức mạnh của chiêu ấy. Khi đó tớ nghĩ không chừng sau này sẽ có lúc cần dùng đến.”
Chỉ vì một câu nói của ông anh đó à? Ngày nào Wendy cũng phải tập luyện rất vất vả rồi mà còn dành chút thời gian luyện tập cái này. Đả đảo anh chủ lòng dạ độc ác bóc lột sức lao động trẻ em! Carla thầm phỉ nhổ rồi khẽ thở dài, dường như không thể hoàn toàn trách Trương Đạt Dã được, bởi vì trước giờ Wendy luôn thích suy nghĩ vì người khác thế đấy.
“Chính là chỗ này!” Carla tìm thấy một vị trí thích hợp ở bên ngoài bão cát.
“Được.” Wendy hít sâu một hơi, gào to: “Thiên Long… hống!”
“Phù…” Một cơn lốc được phun ra từ miệng Wendy, dần dần mở rộng tạo thành lốc xoáy với đường kính gần cả trăm mét và có xu hướng tiếp tục mở rộng hơn. Cơn lốc khổng lồ lao về phía bão cát, tất cả bụi đất rợp cả đất trời đều bị cơn lốc này cuốn đi mất.
Khu vực cát bụi trong phạm vi 1 cây số bị cưỡng chế quét sạch tạo thành một vùng không cát bụi hình cái loa. Trong khu vực hình cái loa này, chỉ có một ít bụi đất bay lơ lửng cách mặt đất tầm 1 mét trở xuống nhưng không còn cản trở tầm mắt của mọi người nữa.
“Thành công rồi!” Carla vui vẻ la lên.
“Ừm! Carla, lần nữa nào!” Đợi Carla điều chỉnh xong vị trí của mình, Wendy lại tiếp tục phồng hai má: “Thiên Long… hống!”
Crocodile giơ móc câu kim loại định đâm vào lưng Trương Đạt Dã một phát nhưng ngay sau đó hắn đã phát hiện ra chuyện bất thường. Khu vực cát bụi này tương đương với lĩnh vực của hắn, dù có gì xảy ra trong lĩnh vực này cũng không qua được mắt hắn.
Vậy mà hiện tại lại bỗng nhiên xuất hiện một khoảng lớn trở thành điểm mù, Crocodile cảm thấy bất an. Hắn lại bắt đầu ẩn nấp rồi ngẩng đầu lên quan sát, phát hiện một loli đáng yêu đang phồng má thổi gió trên không trung, đã thế loli này thổi một cái đã lộ ra chỗ hắn ẩn thân.
“... Chết đi!” Cánh tay trái của Crocodile hóa thành luồng cát kéo dài, mang theo móc câu ở tay trái cùng bay ra ngoài.
“Wendy, kẻ địch ở nơi này!” Carla nhanh chóng mang Wendy tránh thoát móc câu độc. Do cô mèo được Wendy bổ trợ tốc độ nên dù móc câu nhanh đến cách mấy cũng không bắt kịp hai người.
“Wendy, làm tốt lắm!” Cuối cùng Trương Đạt Dã cũng thấy vị trí của Crocodile, cậu dứt khoát tung ra đại chiêu: “Bá quốc!”
Crocodile không dám đỡ đòn, chủ động nguyên tố hóa và chia mình ra làm hai phần để tránh né chiêu này.
“Bá quốc!” Thụy Manh Manh khôi phục tầm nhìn đúng lúc thấy sếp nhà mình phóng đại chiêu, dứt khoát cũng gia nhập vào đó.
“Bá quốc!” Artoria suy tính xong cũng tung ra chiêu thức giống hệt để phong tỏa con đường chạy trốn của Crocodile.
Tuyệt chiêu của cô cậu là hàng sỉ đấy à? Yamakaji dùng toàn lực chém ra một đạo trảm kích, hỏng cả đội hình.
“Khốn kiếp!” Cả tay trái lẫn vai trái của Crocodile đều bị trúng chiêu, hắn chật vật lao vào vùng cát còn sót lại, vừa dâng lên sóng cát khổng lồ vừa nâng tay phải định tạo ra lĩnh vực cát lần nữa.
“Burner, Arms, Armor - tăng thêm tốc độ, phòng ngự, lực lượng cho toàn thể thành viên!” Wendy giang hai cánh tay ra, mái tóc xanh lam bay bay theo làn gió.
Trận đồ ma pháp màu xanh lá xuất hiện dưới chân tất cả mọi người, trên cơ thể ai nấy đều được phủ lên một vầng hào quang nhàn nhạt.
Thậm chí đến cả bốn chú vịt trong biệt đội Siêu Vịt nửa chạy nửa bay ra khỏi hố cát lún cũng được bao phủ bởi vầng hào quang mờ ảo, trong đó có một chú vịt ngậm chặt đuôi mèo, kéo theo Tom ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận