One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 789: Lén học múa ballet? (3)

Chương 789: Lén học múa ballet? (3)
"Làm gì có chuyện đấy? Cháu chưa thấy cha múa bao giờ!" Vivi bác bỏ.
"Thế hả?" Thành Long nhớ lại người ăn trái mô phỏng mà Trương Đạt Dã nhắc tới, quyết định dẫn ba đứa nhỏ và một cô mèo trắng nhỏ núp sau tháp quan sát hành động của quốc vương.
Thành Long đặt tay lên miệng ‘suỵt’, sau đó ngồi xổm xuống, để lan can che chắn phần lớn cơ thể mình.
Các bạn nhỏ học động tác của Thành Long, xếp thành một hàng, 3 loli 1 mèo chỉ lộ nửa cái đầu ra ngoài.
Một lúc sau, Thành Long nói: "Quả nhiên, quốc vương gì đó không đúng."
Vivi gật đầu thật mạnh: "Còn lén học múa ballet nữa chứ! Lát nữa cháu phải bắt cha biểu diễn cho cháu xem!"
Thành Long: “?”
"Vivi, nghe cho kỹ đây." Thành Long ngồi xổm xuống, đặt hai tay lên vai Vivi, nhìn thẳng vào mắt cô nhóc: "Bắt đầu từ giờ đừng tới gần ông ta."
Vivi nghi hoặc: "Dạ? Tại sao ạ?"
"Rất có thể quốc vương lúc này đã không phải cha của em mà là một tội phạm cực kỳ nguy hiểm giả trang. Đạt Dã nói, trong kẻ địch có một năng lực giả ăn trái ác quỷ mô phỏng, có thể biến thành hình dạng của người khác." Thành Long giải thích.
"Nếu người kia là giả thì… thì cha cháu đâu rồi?" Vivi bắt đầu lo lắng, có phải cha bị chúng bắt đi? Hoặc là...
Cô nhóc muốn chạy xuống chất vấn người kia nhưng bị Thành Long kéo: "Đừng hành động thiếu suy nghĩ. Vivi, em cứ thế này mà tới đó thì nguy hiểm lắm!"
"Nhưng... Cha..." Vivi rất sốt ruột, vùng vẫy muốn đi làm gì đó.
"Tỉnh táo nghe anh nói đây, quốc vương chắc hẳn không sao đâu, chỉ là bị chúng giấu đi. Em cứ thế đi thẳng tới bóc trần người kia có khi ngược lại còn khiến tình cảnh của quốc vương trở nên nguy hiểm đấy." Thành Long kiên nhẫn khuyên.
Wendy kéo tay Vivi, thì thầm an ủi: "Vivi, chúng ta cùng nghĩ cách cứu cha cậu về nhé, sẽ không sao đâu."
Perona vung nắm tay, tràn đầy tự tin nói: "Hay để tôi đi xử lý tên kia rồi thẩm vấn ra cha cậu ở đâu nhé!"
Carla ngăn cản: "Đừng quậy, chú Long đã bảo là không được hành động thiếu suy nghĩ cơ mà."
Vivi hơi tỉnh táo lại: "Vậy rốt cuộc phải làm thế nào bây giờ?"
Thành Long lấy Den Den Mushi ra: "Anh liên lạc với Đạt Dã trước đã, nói họ nghe tình hình ở đây rồi lén đi theo tên kia để xác định mục đích của hắn ta. Chắc còn phải âm thầm liên lạc ngài Pell, để ngài ấy đi điều tra tung tích của quốc vương nữa."
Perona nói: "Thế chú gọi điện thoại đi, bọn cháu đi theo hắn!"
"Không được!" Thành Long lập tức ngăn cản: "Người kia là sát thủ chuyên nghiệp, nhiều người đi theo sau thì chói mắt lắm. Mà mấy đứa còn nhỏ, ngoan ngoãn trốn vào phòng đi thì hơn. Giao chuyện này cho anh là được rồi."
Wendy nhìn Vivi rồi nói: "Nhưng chúng cháu đều muốn giúp một tay."
Perona chống nạnh, bất mãn nói: "Đúng đấy, chú thấy năng lực của bọn cháu rồi mà? Đừng coi bọn cháu là trẻ con bình thường!"
Thành Long biết Perona nói đúng, nếu đánh nhau thật thì chưa chắc anh đã thắng được 2 đứa nhóc này. Anh đành bất đắc dĩ nói: "Theo dõi và chiến đấu là hai chuyện khác nhau. Thế này đi, khi nào cần chiến đấu anh sẽ để mấy đứa giúp, được chứ hả?"
"Vâng ạ." Vivi suy nghĩ một thoáng rồi gật đầu trịnh trọng.
"Vivi..." Perona, Wendy và Carla lo lắng nhìn cô nhóc.
Thành Long cũng kinh ngạc nhìn qua.
"Tớ không đủ thông minh, không đủ mạnh, cũng không có năng lực thần kỳ gì. Vậy chuyện tớ nên làm nhất là đừng gây thêm phiền phức cho mọi người." Vivi như bỗng nhiên trưởng thành, cúi gập người về phía Thành Long: "Nhờ chú theo dõi người kia ạ, cứ giao việc liên lạc với Igaram và Pell cho chúng cháu. Chúng cháu là trẻ con, dù chạy linh tinh khắp nơi cũng không bị nghi ngờ đâu."
"Ừ... Ờm, không thành vấn đề." Cô nhóc nói thế lại khiến Thành Long thấy không thích ứng: "Vậy mấy đứa cẩn thận nhé, Wendy và Perona chú ý bảo vệ Vivi cho tốt."
"Vâng!" Wendy gật đầu, tự nắm tay cổ vũ bản thân.
Perona vỗ ngực: "Cứ giao cho cháu!"
"Carla trông chừng mấy đứa nó nhé." Thành Long không biết làm sao cho phải. Trẻ con nhà người ta bảo trưởng thành là trưởng thành ngay được, trẻ con nhà mình vẫn phát huy ổn định, hai đứa cộng lại còn chẳng thành thục bằng mèo con Carla.
"Vâng, cháu biết rồi." Carla đồng ý, dẫn ba cô bé loli xoay người đi xuống.
Thành Long gọi điện thoại cho Trương Đạt Dã nói rõ tình huống, sau đó mới đi xuống.
Nhưng anh không đi cầu thang mà chống lan can nhảy thẳng ra, đệm bước ở bệ cửa sổ mỗi tầng tháp, nhanh chóng xuống tới nơi, hạ cánh bằng tư thế cực kỳ ngầu và vững vàng.
Thành Long vừa tìm vật chắn tầm mắt vừa lộn vòng hoặc áp sát người bò qua, từ từ đến gần 'quốc vương'.
Lúc này, đám trẻ đi trước anh một bước nhưng giờ mới xuống tới nơi, trợn mắt há mồm nhìn động tác màu mè của Thành Long, chậm chạp không tỉnh hồn lại: "Thật là đẹp trai..."
Perona đã học công phu vài ngày thì cảm thấy khó tin: "Điêu đúng không? Học thứ chú ấy dạy tôi có thể làm được như vậy à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận