One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 754: Lại ra khơi (2)

Chương 754: Lại ra khơi (2)
Tom chắp tay sau lưng, mặt mày chột dạ.
Thành Long ngồi xuống, nhặt một miếng xương nhỏ lên bẻ thử, khuyên can: "Không trách Tom được đâu, xương này dầm mưa dãi nắng tại đây bao nhiêu năm thế rồi, đã sớm bị phong hóa đến không ra hình dáng, bị Tom đụng lần này chỉ là trùng hợp."
"Chú Long ngây thơ lắm." Trương Đạt Dã cảm thấy không phải xương phong hóa nên mới bị Tom đá vỡ mà là vì bị Tom đá nên nó mới phong hóa nghiêm trọng như vậy.
Đến khi Brogy nghỉ ngơi đủ chạy từ chiến trường về thì thấy một mảnh đất đầy tro cốt, ánh mắt lập tức lộ vẻ mê mang: "Nhà tôi đâu?"
Trương Đạt Dã kéo Tom tới giải thích và xin lỗi một hồi: "Xin lỗi chú Brogy, trong quá trình thí nghiệm chúng tôi gặp chút tình huống bất ngờ."
Brogy gãi đầu, dung lượng não người khổng lồ của hắn hoàn toàn không tưởng tượng ra nổi rốt cuộc bất ngờ thế nào mới có thể nhanh chóng biến nguyên một bộ xương cỡ ngọn núi thành bột nhanh như vậy.
Tuy Brogy nói không cần để ý, nhưng vì biểu đạt áy náy, tất cả mọi người vẫn dùng thêm chút thời gian xây một căn nhà gỗ cho Brogy. Nhà thiết kế do đầu sỏ Tom thực hiện, phương diện kỹ thuật thi công cũng cần nhờ Tom giải quyết. Vài vị kiếm sĩ phụ trách đốn cây lấy gỗ, Cá mập khổng lồ cũng có thể phụ giúp đào móng, đầm nền.
Dưới ánh mắt không thể tin tưởng của Brogy, một tòa nhà gỗ đủ cho người khổng lồ ở thành hình trong đúng một ngày, tốc độ nhanh như chơi xếp gỗ.
Brogy đứng ngoài phòng đẩy thử, rõ ràng làm nhanh như vậy mà lại bền chắc vô cùng, chỉ cần không phải cố ý phá hoại thì không có vấn đề gì cả.
Dorry biết chuyện thì lúc tới thăm còn rất tiếc nuối. Sao lúc thí nghiệm năng lực ở chỗ hắn không làm hỏng bộ xương kia nhỉ? Hời cho Brogy được căn nhà tốt thế này.
...
Hope nán tại Khu Vườn Nhỏ chơi đã lâu, rốt cuộc đến lúc nên xuất hành.
Rốt cuộc khoảng thời gian khó chịu đựng nhất của chúng khủng long trên đảo cũng qua. Chỉ là trước khi đó chúng nó phải đối mặt với khiêu chiến ải cuối nữa.
Bởi vì trước khi Hope ra khơi, mọi người muốn chọn vài bé con đáng yêu có chất thịt tuyệt vời và khẩu vị được mọi người cùng yêu thích để làm lương thực dự trữ.
Hành trình từ Khu Vườn Nhỏ đến Alabasta dự tính từ 3 đến 5 ngày, nếu thời tiết và tình huống biển cực kỳ tồi tệ thì có lẽ còn chậm trễ thêm 2 ngày, dự trữ thêm chút nguyên liệu nấu ăn là rất cần thiết.
Trừ khủng long ra, Dorry cũng thuận tay quơ vài bó lớn cây ăn quả, quyên góp đủ trái cây dễ bảo quản cho chuyến đi của Hope.
Brogy dỡ luôn mấy con thuyền hải tặc cũ nát bên bờ biển, rón rén nhón mấy cái rương kho báu ‘nhỏ xinh’ từ bên trong ra đưa cho Trương Đạt Dã.
Hope thu mỏ neo, Dorry cõng kiếm đứng bên bờ cười nói: "Rất vui khi được biết mọi người, cảm ơn rượu và món ngon của các bạn!"
Brogy cười 'Gabababa': "Tôi rất thích căn nhà mọi người xây cho, cũng mong đợi tới lần sau được đánh với Cá mập khổng lồ tiếp nhé!"
Sharkler lớn tiếng nói: "Tôi cũng rất hân hạnh được quen biết hai người, trận quyết đấu với hai vị vô cùng xuất sắc, không hổ là chiến sĩ Elbaf!"
Những người khác cũng đều vẫy tay chào tạm biệt hai người khổng lồ.
Trương Đạt Dã do dự một chút mới nói: "Nếu được, xin hai vị nghĩ cách phân rõ thắng bại sớm rồi về quê xem thử đi thì hơn. Tôi nghe nói mấy chục năm trước có người đại náo thôn người khổng lồ, thôn bị hủy diệt một nửa. Có lẽ người dân Elbaf đang cần hai người đấy."
Dorry và Brogy đưa mắt nhìn nhau: "Cảm ơn đã nói cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ về, chúc mọi người lên đường vui sướng!"
Chờ đến tận khi Hope rời bờ biển, Dorry và Brogy vẫn đứng bên bờ nhìn mặt biển chăm chú. Khu vực gần đây có một con cá vàng khổng lồ, chuyên ăn các hòn đảo.
Rất nhiều người vất vả lắm mới có thể tích trữ đủ ký lục trên hòn đảo này nhưng vừa ra khơi lại chết trong miệng quái vật ăn đảo kia. Dorry và Brogy muốn ở chỗ này bảo vệ bạn mình.
Nhưng đoàn Hope khá là may mắn, chờ đến khi bọn họ đi khuất khỏi tầm mắt của Dorry và Brogy mà con quái ăn đảo kia vẫn chưa xuất hiện… Xem ra hôm nay vận may của cá vàng cũng rất tuyệt.
"Brogy, mày nghĩ thế nào?"
"Một đoàn người thú vị, có thể quen biết bọn họ đúng là rất tốt."
"Tao biết bọn họ thú vị rồi." Dorry nói: "Tao đang hỏi mày chuyện trở về Elbaf cơ mà."
“Đoàng!” Ngọn núi lửa cao nhất đảo phun trào, đó là tín hiệu bắt đầu cuộc quyết đấu.
Brogy xách búa lên, cười nói: "Không có thời gian nghĩ những chuyện ấy đâu, việc cần thiết bây giờ đương nhiên là mau chóng đánh bại mày rồi về Elbaf!"
"Gegyagya~" Dorry cười đáp: "Nói cũng đúng, đánh xong trận này lại nói!"
...
Có lẽ là do diện tích Khu Vườn Nhỏ lớn hơn núi Whisky nên khu vực khí hậu yên ổn quanh đảo cũng lớn hơn nhiều. Xuất hành một lúc mà vẫn sóng êm gió lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận